Kim Bài Trợ Lý
Chương 5 :
Ngày đăng: 13:57 18/04/20
Màn đêm buông xuống Lô Chu rất sớm liền ngủ, Tiêu Nghị cũng không thúc y nhìn kịch bản, dù sao ngày mai cũng không cần đến công ty, cũng nằm trên giường, rốt cục có thể ngủ thoải mái —— Kỳ thật làm trợ lý sinh hoạt vẫn rất tốt đẹp.
2 giờ rưỡi, Đỗ Mai lại gọi điện thoại, Tiêu Nghị nói Lô Chu nhìn qua đã không có việc gì, Đỗ Mai liền đáp không có việc gì thì tốt, cũng kêu hắn ngày mai đến công ty một chuyến. Tiêu Nghị nằm ở trên giường lại cầm điện thoại di động, xem bài đăng về chuyện tình yêu của Trương Hân Nhiên cùng Lô Chu, kéo xuống dưới, một đám fan điên cuồng mắng Trương Hân Nhiên, nói cô ta không xứng với Lô Chu.
Fan của Trương Hân Nhiên đánh trả vài câu, sôi nổi bị mắng, Tiêu Nghị khóe miệng run rẩy, để điện thoại di động xuống đi ngủ.
Hôm sau, trong công ty.
“Hắn hẳn là còn đang ngủ, không tới giữa trưa sẽ không lên.” Đỗ Mai nói, “Ngươi ăn xong cơm trưa tái trở về đi, thuận tiện đem miến cho hắn lễ vật mang về.”
Tiêu Nghị nhìn một đống lớn lễ vật trong góc tường, hắn đã công đạo qua chuyện tối hôm qua, Đỗ Mai hiển nhiên cũng rất đau đầu, Tiêu Nghị không dám chen vào lẳng lặng ngồi.
“Cậu ấy có nói cậu ấy có cảm giác gì với Hân Nhiên không?” Đỗ Mai nói “Sau đó có nói cô ấy cái gì không?”
“Anh ấy nói…” Tiêu Nghị nhớ lại một chút nói “Lúc bọn họ cãi nhau, Chu ca nói dì đáp ứng nhờ thuỷ quân… Không không, công quan trong công ty, áp chế dư luận.”
“Này kỳ thật là một đề tài.” Đỗ Mai nói “Chúng ta cũng không muốn, bất quá quả thật có thể tạo đề tài, đứa nhỏ này, như thế nào liền như vậy chứ?”
Tiêu Nghị a một tiếng, nghĩ thầm rằng nguyên lai là thế này phải không? Kỳ thật các người thật sự chỉ là muốn ôm đùi Trương Hân Nhiên, Trương Hân Nhiên phát hỏa ngược lại không sai. Phỏng chừng là Đỗ Mai muốn nhắm một mắt mở một mắt, để fan trên diễn đàn ngẫu nhiên đạp Trương Hân Nhiên thổi phồng Lô Chu, song phương như vậy về sau có thể xây dựng đề tài trường cữu. Sau đó Trương Hân Nhiên bên kia cũng bị Lô Chu dụ dỗ. Cái này rốt cục cũng chỉ là trò chơi.
Tiêu Nghị còn chưa có ăn cơm trưa, Lô Chu liền gọi điện thoại đến, giận dữ hét “Cậu chạy đi đâu! Có phải hay không không muốn làm việc!”
Tiêu Nghị vội hỏi “Tôi đến giúp fan dọn công ty của anh… Không phải! Tôi đến công ty một chuyến, đem lễ vật về cho anh!”
“Bệnh thần kinh.” Lô Chu treo điện thoại. Đỗ Mai chỉ ý bảo hắn nhanh trở về, lại nhắc nhở hắn thúc Lô Chu đọc kịch bản, Tiêu Nghị liền vội vội vàng vàng phun tào anh mới bệnh thần kinh anh mới bệnh thần kinh anh mới… Một bên đem một đống lớn đồ vật dọn lên xe, ngồi lên xe công ty đi.
Về đến nhà, ba bà dì đang quét tước, nấu cơm, Tiêu Nghị ở trong phòng khách cầm lễ vật, Lô Chu xuống giường chưa hết sinh khí, nhìn thấy liền cau mày, nói “Không phải nói đừng lại đem mấy thứ này bỏ vào trong nhà sao?”
“Fan anh đưa a.” Tiêu Nghị nói “Đều là tâm ý, như thế nào… Như thế nào…” Tiêu Nghị vốn là muốn nói anh như thế nào như vậy, nhưng nghĩ nghĩ nói “Như thế nào cự tuyệt tôi đều cự tuyệt không nổi, fan đều đuổi tới cửa công ty, cũng chỉ dọn lên xe, phụ cận cũng không có thùng rác.”
“Ga ra có một cái, ném hết đi, đừng chiếm chỗ!” Lô Chu không khách khí nói.
“A hảo.” Tiêu Nghị ngoài miệng nói thấy Lô Chu đi rồi lại không ném xuống mà là tiếp tục mở quà, mở đến nỗi người nhanh nhẹn mềm nhũn, bên trong có rất nhiều tập tranh, sách vở còn có rất nhiều thư của fan mê điện ảnh, Tiêu Nghị mở ra nhìn thoáng qua, nhìn thấy là một bức thư của một fan nữ học sơ trung viết cho Lô Chu, không khỏi mỉm cười.
Trong thư thực dụng tâm, giấy viết thư phấn hồng còn mang theo mùi thơm, đặt câu từ rõ ràng cơ hồ có thể nhìn thấy trái tim đập mạnh —— Tựa như Tiêu Nghị lần đầu tiên nhìn thấy Lô Chu, cái loại cảm giác cả người hận không thể lui vào trong.
Đáng tiếc đều bị tên bệnh chó dại làm hỏng!
Tiêu Nghị một bên trong lòng điên cuồng phun tào Lô Chu cầm quà dử dụng chân tâm của người khác cho chó ăn, một bên thở dài, đem hai mươi mấy phong thư lấy ra, thấy một cái hộp.
“Không phải kêu cậu ném đi sao? !” Lô Chu lại xuất hiện trên thang lầu, cả giận nói.
“Tôi…” Tiêu Nghị nói “Mấy thứ đã chiếm chỗ đã ném đi! Những thứ này là hộp giấy lần trước mua trên taobao!”
“Hộp giấy?” Lô Chu đầu tiên là sửng sốt, tiện đà lấy lại tinh thần nói “Quên đi, những cái đó cũng không cần, mau thanh lý bàn ăn sạch sẽ, ăn cơm.”
“Tôi nhất định sẽ nhớ rõ.” Tiêu Nghị nói “Lâm tổng anh rất quen thuộc với việc này.”
“Tôi trước kia cũng làm người đại diện cho cậu ta.” Lâm Nghiêu cười nói “Đỗ tổng là người đại diện cho Lô Chu khi mới xuất đạo, vì bận quá nên đại bộ phận giao cho tôi làm.”
Máy bay đến Nghĩa Ô, Lô Chu bị đánh thức chui lên xe, lại ở trong xe tiếp tục ngủ, đến Hoành Điếm có quản lý tới đón, Tiêu Nghị cái gì cũng đều không hiểu, ngược lại là Lô Chu cười cười nói “Lý đạo đâu?”
Quản lý là một phụ nữ, cười nói “Lý đạo đang họp với biên kịch, buổi tối 6 giờ rưỡi cùng ăn cơm. 《 Kỵ binh băng hà 》 quay hai tháng, Lô lão sư diễn nhiều nhất cũng nặng nhất, vất vả cho ngài, nơi này là sắp xếp của tuần này. Còn lại còn chưa sắp xếp.”
“Kịch bản không có?” Lô Chu khẽ nhíu mày, quản lý đáp “Ngày mai bái thần, cảnh diễn đầu của ngài là ngày kia, sẽ phi trang trước.”
“Không thể nào ——” Lô Chu nói, “Làm cái gì vậy.”
Quản lý xin lỗi nói “Thật sự gấp quá, hiện tại trên tay chúng tôi chỉ có phân cảnh, kịch bản chưa viết xong.”
Tiêu Nghị: “…”
Còn có thể như vậy sao? Tiêu Nghị quả thực không có lời gì để nói, Lô Chu nói “Quên đi.”
Quản lý dẫn Lô Chu cùng Tiêu Nghị vào phòng liền cáo từ, Tiêu Nghị cầm bảng, trong đầu tràn ngập nhiều vấn đề. Lô Chu ở trên ghế sa lông ngồi xuống nói “Trà.”
Tiêu Nghị liền đứng lên đi nấu nước pha trà, Lô Chu vẫn chưa tỉnh ngủ, ngáp một cái, đi vào nhà tắm rửa mặt tắm rửa.
“Không hiểu thì hỏi.” Lô Chu không kiên nhẫn nói.
Tiêu Nghị rốt cục có thể mở miệng .
“Kịch bản không có làm sao quay?” Tiêu Nghị hỏi.
“Quay bừa.” Lô Chu nói “Phim sến đều quay như vậy, còn có diễn viên quay theo kịch bản thôi.”
“Kia… Phi trang là cái gì?” Tiêu Nghị lại hỏi.
“Chính là quay trước vài cảnh, quay mấy cảnh chết người a nhảy xuống vực a khóc a.” Lô Chu rửa mặt liền ở trong phòng tắm cởi quần áo, mình trần đi ra hỏi “Quần lót đâu?”
Tiêu Nghị vội đi tìm quần lót cho y lại hỏi “Anh không thích quay phi trang phải không?”
“Đều không thích.” Lô Chu không kiên nhẫn nói “Cả diễn viên đều không biết, đi lên bắt đầu hôn môi, ai chịu nổi?”
Tiêu Nghị a thanh, Lô Chu vặn nước, rầm nha tắm rửa, Tiêu Nghị lại hỏi “Ngày mai khởi động phải chuẩn bị cái gì?”
“Không cần.” Lô Chu nói “Đến lúc đó chú ý chặn fan là được. Đoàn phim đã có bảo an phụ trách, cậu chú ý một chút đừng làm fan xông tới.”
“Hảo… Hảo.” Tiêu Nghị một đầu hắc tuyến.