Kinh Diễm Nhất Thương [Luận Anh Hùng]

Chương 4 : Nắng chiều, cầu tàu, bóng người, sóng lớn

Ngày đăng: 17:23 18/04/20


"Khi tiến dễ dàng lui lại khó."



Đây là câu nói để hình dung đi vào giang hồ sâu như biển.



Vương Tiểu Thạch đã từng lên kinh, đã từng uy phong, đã từng vào giang hồ, cũng thường hay nhớ lại những năm tháng ở kinh thành.



Ôn Nhu có còn ôn nhu hay không?



Lôi Thuần có còn thuần khiết hay không?



Trương Thán có còn đen như than hay không?



Đường Bảo Ngưu có còn tính khí ngang bướng hay không?



Phương Hận Thiếu có còn "tri thức đến lúc cần dùng mới hận vì thiếu thốn" hay không?



Nghĩ đến trong lòng hắn lại rối loạn.



Trái tim cũng cảm thấy nhức nhối.



Hắn nhớ tới đại ca kết nghĩa Tô Mộng Chẩm, không biết bệnh của y ra sao rồi? Vết thương của y đã khỏi chưa? May mắn là trước khi hành

động, hắn đã biểu thị cắt đứt quan hệ với Kim Phong Tế Vũ lâu, ân tận

nghĩa tuyệt, vì vậy theo lý sẽ không làm liên lụy đến Tô đại ca.



Mặt khác, cái chết đột ngột của Phó Tông Thư khiến cho Thái Kinh giống như mất đi cánh tay phải. Gia Cát tiên sinh và Tứ Đại Danh Bổ lại hết sức đề phòng. Sau chuyện Bạch Sầu Phi, Nhậm Lao và Nhâm Oán giết

hại võ lâm đồng đạo trong kinh thành, đã khơi dậy sự căm phẫn của các

môn các phái, khiến bọn họ liên hợp lại với nhau. Đám người Thái Kinh e

ngại nhiều thứ, nhất thời cũng không dám tùy tiện tiến hành chuyện chiêu an và diệt trừ các bang hội trong kinh thành.



Vương Tiểu Thạch lại lo lắng chuyện khác.



Bạch Sầu Phi dã tâm quá lớn, sát tính quá mạnh, liệu y có làm

chuyện gì bất lợi với Tô đại ca hay không? Tô đại ca liệu có chứa chấp

được Bạch nhị ca hay không?



Mặc dù Vương Tiểu Thạch lo lắng đến những chuyện này, nhưng lại không muốn can dự vào.



Hắn muốn trốn tránh.



Hắn cảm thấy mình là một kẻ đào ngũ của Kim Phong Tế Vũ lâu.



Hắn đã không có tư cách đi hỏi chuyện của Kim Phong Tế Vũ lâu.



Hắn cho rằng cuộc đời này vĩnh viễn sẽ không dấn thân vào võ lâm lần nữa.



Điều duy nhất mà hắn không từ bỏ, đó là mỗi ngày trời lên trời

xuống, trăng nổi trăng chìm, hắn vẫn luyện kiếm và đao của mình, mưa gió không thay, sáng đêm không đổi.



Bất kỳ võ công nào cũng phải tập luyện mới thành.



Luyện võ tuy không phải là phương tiện để hắn tranh quyền đoạt
được quần hùng trong kinh thành, nhất là hai đảng Phát và Mộng nhiệt

liệt hoan nghênh.



Mạng của bọn họ là do hắn cứu.



Bọn họ quyết chí muốn bảo vệ Vương Tiểu Thạch. Lần này trở lại kinh thành, Vương Tiểu Thạch đổi tên thành Vương Đại Si.



Hắn không muốn xuất đạo lần nữa.



Hắn chỉ muốn đợi ở một góc trong kinh thành, nghe ngóng tin tức

của Tô đại ca, đồng thời âm thầm điều tra kẻ thù giết cha. Nếu như có

thể, hắn cũng muốn đi gặp đám người Ôn Nhu và Đường Bảo Ngưu một chút.



Còn có một mong mỏi khác, đó cũng là nguyên nhân thứ tư khiến hắn trở lại kinh thành.



Khi hắn trở về Bạch Tu viên, Thiên Y Cư Sĩ đã không có ở đó.



Sư phụ vẫn không trở về.



Sư phụ đã đi đâu?



Là nghe được tin tức mình ám sát, cho nên đã đến kinh thành? Hay là đã xảy ra chuyện gì bất ngờ, trúng phải độc thủ?



Chuyện này cuối cùng khiến Vương Tiểu Thạch hạ quyết tâm hồi

kinh. Lần này trở về kinh, so với bốn năm trước hắn bán ngựa vào kinh,

tâm tình lại hoàn toàn khác biệt.



Năm đó hắn cảm thấy gió thu mơn man, mưa phùn dào dạt, trước mắt là giang sơn vạn dặm, không gì có thể ngăn cản được chí khí xông pha

giang hồ. Ngay cả mưa xuân trên lầu, tiếng tiêu như gió sớm nổi lên,

trăng tàn rụng xuống, hắn cũng có một cảm giác mỹ lệ ưu sầu mà không

phải thê lương.



Mà nay, người vẫn như cũ, mưa vẫn như cũ, nhưng tâm tình đã không còn như trước.



Nắng chiều, cầu tàu, bóng người, sóng lớn, chẳng lẽ là một loại đau thương.



Hắn vẫn mang theo thanh kiếm kia.



Có một đoạn thời gian, hắn ở trong kinh thành rất oai phong, khi đó mang bội kiếm ra đường cũng không cần che giấu.



Còn nay, kiếm của hắn phải dùng vải vóc quấn lại nhiều lớp, trốn trốn tránh tránh, không thấy ánh sáng, giống như bốn năm trước khi hắn

vừa mới tới.



Mà hắn cũng từ một nam tử tràn đầy mộng tưởng biến thành một hán tử chỉ có một chút mơ ước nhỏ nhoi.



Sau khi đến kinh thành, hắn mới nghe được trong mấy ngày qua, võ lâm kinh thành đã xảy ra chuyện lớn long trời lở đất.



Những chuyện này đều liên quan đến Vương Tiểu Thạch.



Càng liên quan rất lớn đến sư phụ của hắn là Thiên Y Cư Sĩ.