Kinh Diễm Nhất Thương [Luận Anh Hùng]

Chương 41 : Khốn cục

Ngày đăng: 17:23 18/04/20


Trên đời tuyệt đối có uy danh hay uy tín.



Mặc dù uy tín và uy danh cũng giống như uy phong, vốn là thứ rất hư ảo.



Nếu như không tin, có thể tùy tiện tìm một người mà ngươi luôn

sùng bái kính phục, hễ ngươi làm chuyện gì cũng khen một tiếng "tốt".



Lại tìm một người mà từ trước đến nay ngươi luôn xem thường, cũng nói chữ "tốt", xem thử có phải khác biệt rất lớn hay không?



Nhưng người mà ngươi sùng kính có thể nói một cách thờ ơ, còn

người mà ngươi xem thường lại nói một cách thành ý từ tận đáy lòng, phân lượng của chữ "tốt" này trong lòng ngươi có phải rất lạ lùng hay không?



Xem ra, điều quan trọng dường như không phải là uy tín của người nọ, mà là có thật lòng hay không.



Thế nhân chưa chắc đã không biết đạo lý này, nhưng bọn họ vẫn

thích tìm hiểu khởi sự của danh nhân, hành động của danh nhân, ý kiến

của danh nhân, để chứng thực mình rốt cuộc có giỏi hay không.



Vì sao khiến người tịch mịch.



Vì sao xây dựng quyền uy.



Nguyên Thập Tam Hạn hét lớn một tiếng:



- Ta biến!



Mọi người trước tiên đều biến sắc.



Trong không khí có tiếng ken két vèo vèo.



Bởi vì mọi người đều biết võ công của Nguyên Thập Tam Hạn, ai cũng sợ hắn phản kích, chỉ cần hắn còn có dư lực phản kích.



Cho nên mọi người đều đề phòng, đều tự bảo vệ mình.



Đột nhiên một tiếng "rầm" vang lên, một người bắn ra.



Người này vốn trên mặt trúng đao, hai chân bị phỏng, trên đầu và cổ họng đều bị cắm một mũi châm, đã "chết" được một thời gian. Nhưng

được mấy luồng công lực truyền vào, sắc mặt của hắn nhanh chóng từ trắng chuyển thành đỏ, hơn nữa hai mũi châm trên đầu và trong cổ họng đồng

thời chậm rãi nhô ra, rơi xuống trên đất.



Châm vừa rời huyệt, "người chết" này lại sống dậy vọt lên, lập

tức muốn tấn công Trương Thán và Vô Mộng Nữ. Nhưng đột nhiên hắn lại

dùng tay ôm lấy đỉnh đầu và cổ họng của mình, kêu lên kèn kẹt, quay sang phía tượng thần, trợn mắt nói không nên lời, dáng vẻ rất đau đớn.



Sau đó hai đầu gối của hắn khuỵu xuống.



Chợt nghe người trong tượng thần cười nói:



- Các ngươi nhìn xem, ta vừa thi triển thần công thì hắn đã sống dậy. Giết người còn dễ hơn rất nhiều so với cứu người.



Đạo lý mà hắn nói rất có đạo lý.



Giết người thì dễ hơn so với cứu người. Giết người chỉ cần khiến cho người chết là xong. Một đao, một côn, thậm chí động một ngón tay

cũng có thể giết một tính mạng.


- Nhất đao lưỡng đoạn.



Thiên Y nói:



- Chặt đứt chấp niệm.



"Đạt Ma" nói:



- Trên trời dưới đất, mình ta độc tôn.



Sau đó tay phải chỉ trời, tay trái chỉ đất, đi vòng bảy bước, nói lại lần nữa:



- Trên trời dưới đất, mình ta độc tôn.



Lần này lại khiến Thiên Y Cư Sĩ sững sốt, niệm kinh giải thoát:



- Khắp nơi là đạo trường. Cả đời làm công đức, mắt hiền nhìn

chúng sinh, trước biển phúc vô lượng, chúng ta đều cúi đầu. Một tâm

không sinh ra, vạn pháp không đúng sai. Tỉnh chưa? Hãy tỉnh đi!



Tượng thần Đạt Ma lại từ từ đứng lên, nhất thời trong phật điện đèn đuốc tắt hết. Chợt nghe hắn nói:



- Cao tăng gặp lạnh không tránh, gặp nóng không đi. Nhìn về tương lai, không bị người gạt.



Sau đó hét lớn một tiếng.



Tiếng hét này khiến cho Triệu Họa Tứ, Trương Thán và Vô Mộng Nữ đều ngã xuống.



Thái Thủy Trạch Vốn đã bị thương lại hôn mê bất tỉnh.



Thiên Y Cư Sĩ biến sắc.



Lão Lâm hòa thượng ôm ngực quát mắng:



- Thấy chưa? Ta đã nói là giết hắn trước, nếu không thì cũng

phải giải huyệt trước. Thiên hạ chỉ người có phật tâm mới có thể thành

phật, chưa nghe nói có ai niệm phật là thành phật. Trong thân có đạo,

như trong cười có đao. Người nên chém thì phải chém, nên giết thì phải

giết; người nên chém mà lại không chém, nên giết mà lại không giết, kết

quả chỉ khiến cho người không nên chém lại bị chém chết.



Y lập tức thi triển "Ai Thần chỉ", năm ngón tay trái búng lên,

bắn ra một luồng kiếm khí màu lam còn sắc bén hơn so với kiếm thật, dài

đến ba trượng; đồng thời năm ngón tay phải cũng mở ra, năm luồng chỉ

phong nhanh chóng bắn về phía huyệt đạo bị phong tỏa của Thiên Y Cư Sĩ. Y lại quát mắng:



- Giữ gìn Đại Nguyên kiếm ba thước, giống như tia chớp chém gió xuân! 1



Y đang thi triển chiêu thức hợp nhất giữa chỉ kình của Lôi gia và chỉ công của phật môn, "Xuân Phong trảm".



Chém vào Nguyên Thập Tam Hạn, kể cả hình tượng Đạt Ma chân nhân.