Kinh Diễm Nhất Thương [Luận Anh Hùng]

Chương 60 : Xạ kích (bắn tới)

Ngày đăng: 17:24 18/04/20


Vụ nổ đã xảy ra.



Nguyên Thập Tam Hạn không tránh được, nhưng "mũi tên cuối cùng" của hắn cũng đã bắn ra.



Đó là một mũi tên vô hình.



Hóa ra mũi tên màu đỏ hữu hình được nội lực kỳ dị của hắn truyền vào, đã hoàn toàn mất đi hình thể.



Đây là một mũi tên trong suốt, tên vẫn bắn vào trái tim Gia Cát tiên sinh.



Lúc này, một bàn tay của Gia Cát lại dựng thẳng trước buồng tim theo tư thế lễ phật.



Mũi tên kia không nhìn thấy, cho nên không cách nào né tránh.



Mũi tên kia không có tiếng, cho nên không thể nào lánh đi.



Mũi tên kia cũng không làm kinh động không khí, nhưng lại rõ ràng xé gió bay đến.



Mũi tên bắn vào buồng tim Gia Cát tiên sinh, nhưng nơi đó đã có

một bàn tay của Gia Cát đang dựng thẳng, cho nên mũi tên kia đâm vào mép tay.



Trận chiến này đã kết thúc, kết thúc rất nhanh, thậm chí là rất đột ngột, chỉ để lại tàn cục.



Đạt Ma kim thân ở lại trong chùa, nhưng đã hoàn toàn vỡ vụn, vết máu loang lổ.



Khi vụ nổ vừa xảy ra, Nguyên Thập Tam Hạn đã phá tượng rời đi, bảo toàn tấm thân tàn.



Tượng thần Đạt Ma đã thay hắn ngăn cản một kiếp, nhưng một

thương "kinh diễm" này nổ tung trước người hắn, cho dù hắn sống sót được cũng quyết không dễ chịu.



Vì vậy hắn lập tức rời đi, trước khi đi còn ra tay với Lão Lâm

hòa thượng đang muốn cản đường hắn, đó là "tay đấm chân đá, một chiêu

hai thức".



Một chiêu bức lui Lôi Trận Vũ, hai thức ngăn cản tất cả kẻ địch muốn truy kích.



Hắn vừa nhanh chóng chạy trốn, vừa căm hận khàn giọng gào lên:



- Gia Cát… chúng ta còn chưa xong… chưa đâu…



Gia Cát tiên sinh một tay ôm ngực, bi thương gật đầu, lẩm bẩm:



- Chúng ta vẫn còn chưa…


Y nhìn đường chỉ tay phức tạp của mình, bóng lưng rất thê lương. Bên cạnh y có người thương nặng và thương tiếc. Tàn tích của Lão Lâm tự nằm ở đó, trên đỉnh một ngọn núi hoang. Mặt đất hoang vu, vầng trăng

nơi chân trời dần dần chìm về phía tây.



Ngay cả người cơ trí như Gia Cát tiên sinh, cũng không đoán được ảnh hưởng của trận chiến này đối với võ lâm ngày sau.



Ngay cả Nguyên Thập Tam Hạn cũng không đoán được, trận chiến này không chỉ là giao chiến sinh tử giữa hắn và Gia Cát tiên sinh, cũng

quyết không chỉ ảnh hưởng đến hai người bọn họ, thậm chí không chỉ có

ảnh hưởng lớn đến võ lâm và triều đình hiện giờ, kể cả lịch sử sau này

cũng hoàn toàn thay đổi vì nó.



Nhân vật mấu chốt không phải bọn họ, mà là Lão Lâm hòa thượng.



Y tận mắt nhìn thấy trận chiến này.



Y cũng đã giao chiến với Nguyên Thập Tam Hạn, quả thật không thể kiềm chế được "Thương Tâm nhất tiễn", nhưng "Kinh Diễm nhất thương" lại có thể.



Đó là một loại lực nổ tung, một loại lực lượng cực lớn.



Điều này khiến cho Lão Lâm hòa thượng hạ quyết tâm, khi sinh

thời phải nghiên cứu ra một loại vũ khí, cho dù không luyện được công

lực tuyệt thế vô song như Gia Cát tiên sinh, cũng có thể dùng uy lực máy móc và thuốc nổ để tạo thành lực sát thương đồng dạng, như vậy có thể

hoàn toàn nắm chắc khiến đám tà ma lui tránh.



Do đó y muốn dùng những năm tháng còn lại để ẩn cư nghiên cứu một loại "vũ khí", có thể sánh ngang với "Kinh Diễm nhất thương".



Y có thể, bởi vì y vốn là người của Giang Nam Phích Lịch đường Lôi gia, hơn nữa còn là hảo thủ của Lôi gia bảo.



Y là Lôi Trận Vũ.



Cuối cùng y đã phát minh ra, nhưng trên đời phát minh tốt không nhất định sẽ được dùng vào việc tốt.



Cuối cùng y đã sáng tạo ra một loại vũ khí có lực sát thương cực lớn, gọi là "đạn pháo".



Lúc này Gia Cát tiên sinh vẫn đang lo lắng, Lãnh Huyết, Truy

Mệnh, Thiết Thủ và Vô Tình có lẽ đã giao chiến với Lỗ Thư Nhất, Yến Thi

Nhị, Cố Thiết Tam, Triệu Họa Tứ, Diệp Kỳ Ngũ và Tề Văn Lục tại Tư Phòng

sơn. Tứ Đại Danh Bổ liệu có thể ứng phó được Lục Hợp Thanh Long hay

không?



Mặt trời lên cao.



Vầng trăng nhỏ dần.