Kinh Diễm Nhất Thương [Luận Anh Hùng]

Chương 61 : Vi kích (vây đánh)

Ngày đăng: 17:24 18/04/20


Núi cao trăng nhỏ, trăng xám lạnh.



Ánh trăng trải dài trên đỉnh núi hoang.



Tảng đá lớn trên đỉnh núi giống như một mặt bình phong, hay một gian phòng.



Mặt đất thâm trầm, dưới sườn dốc có dòng nước chảy xiết, sâu không thấy đáy.



Trên đỉnh núi có người, là bốn người.



Bốn người đều cúi đầu. Bọn họ không phải đang nhìn chỉ tay trong lòng bàn tay của mình giống như Gia Cát tiên sinh, mà là đang nhìn cái

bóng dưới chân mình.



Bọn họ đương nhiên sẽ không vô duyên vô cớ đến nơi núi hoang này nhìn cái bóng của mình.



Người hay nhìn cái bóng của mình đều là người tịch mịch, bởi vì bọn họ thậm chí không có người khác để nhìn.



Đây là một ngọn núi tịch mịch, giống như một căn nhà nhỏ độc lập cách ly khỏi thế gian, trơ trọi ở nơi này.



Núi này là Tư Phòng sơn tiếp giáp với Lão Lâm tự. Lúc này Lão Lâm tự cổ xưa đã sụp đổ, nhưng núi vẫn còn, người cũng ở đó.



Bọn họ không phải đến tịch mịch, muốn tham gia bữa tiệc tịch

mịch, muốn tịch mịch trong hồng trần nhộn nhịp. Chỉ cần trong lòng tịch

mịch, nơi nào cũng sẽ tịch mịch, lo gì sẽ không tịch mịch. Chỉ sợ tịch

mịch quấn quanh, không thể giải trừ mà thôi. Không ai cần phải đến nơi

núi sâu này để tìm sự yên tĩnh.



Bọn họ tới để chấp hành nhiệm vụ.



Bọn họ đang đợi, chờ đợi một người.



Bọn họ ngàn dặm xa xôi, đêm đi ngày trốn, phong trần mệt mỏi,

không thấy mặt trời, lén đến nơi đây chính là để ngăn chặn người này,

cũng muốn giết chết y.



Người này cũng tuyệt đối đáng để bọn họ làm như vậy.



Chỉ cần người này chết đi, lực lượng vũ trang trong triều có thể chống lại tướng gia có lẽ sẽ chỉ còn không đến một phần.



Người này đương nhiên chính là Gia Cát tiên sinh.



Nếu như bốn người này đang đợi Gia Cát tiên sinh, vậy thì bọn họ đương nhiên chính là Lục Hợp Thanh Long.



Nhưng Thanh Long có đến sáu con, bọn họ chỉ đến bốn người thôi sao?



Đến bốn con rồng, có thể ngăn được Gia Cát sao?



Bọn họ cũng đang lo lắng chuyện này. Chỉ cần Gia Cát tới Lão Lâm tự, bọn họ nhất định có thể ngăn được, nhưng chỉ sợ sáu người còn chưa

tập hợp đầy đủ thì Gia Cát đã đến rồi.



Bọn họ nhận lệnh của Nguyên Thập Tam Hạn, cố ý bày bố nghi trận. Ngoài mặt, Lỗ Thư Nhất và Yến Thi Nhị vẫn ở lại kinh thành, giả vờ như

có hành động khác thường để cầm chân Gia Cát tiên sinh. Nếu như Gia Cát

tiên sinh vẫn ở yên tại kinh thành, bọn họ cũng không cần hành động.


Tuy chỉ một chút, nhưng vẫn có ảnh hưởng mang tính quyết định

đối với đại cục, ít nhất đã quyết định sống chết của Thiên Y Cư Sĩ và

Chức Nữ.



Đây chính là nguyên nhân Gia Cát tiên sinh "tới chậm một bước", mặc dù khi đang kịch chiến y đã phát ra tiếng kêu đặc biệt.



Trong Tự Tại môn, tiếng kêu của Lãn Tàn đại sư Diệp Ai Thiền,

Gia Cát tiên sinh, Thiên Y Cư Sĩ và Nguyên Thập Tam Hạn đều khác nhau.

Tiếng kêu của Lãn Tàn đại sư là rồng ngâm, Thiên Y Cư Sĩ là chim hót,

Gia Cát tiên sinh là chó sủa, còn Nguyên Thập Tam Hạn là sói tru.



Cho nên khi đang chiến đấu, Gia Cát tiên sinh muốn dùng tiếng

kêu để chấn nhiếp Nguyên Thập Tam Hạn, cũng cảnh cáo hắn đừng ra tay độc ác với Thiên Y Cư Sĩ, nếu không mình nhất định sẽ không bỏ qua.



Tiếng kêu kia đã nói rõ, nếu như đối phương nhẫn tâm giết chết Thiên Y Cư Sĩ, y nhất định sẽ nợ máu trả bằng máu.



Nguyên Thập Tam Hạn vốn không phải là đối thủ của Gia Cát tiên

sinh. Gia Cát tiên sinh công khai sự xuất hiện của mình, cho rằng Nguyên Thập Tam Hạn trước khi ra tay cũng phải e dè.



Gia Cát tiên sinh lại không ngờ, lúc này Nguyên Thập Tam Hạn đã

thông suốt, luyện thành tâm pháp dùng Sơn Tự kinh làm kinh, dùng "Nhẫn

Nhục thần công" làm mạch, hơn nữa còn kết hợp làm một với Đạt Ma kim

thân, cho rằng đã có thể chiến thắng Gia Cát tiên sinh.



Cho nên hắn vẫn giết Thiên Y Cư Sĩ.



Lúc này, đội hình bao vây Gia Cát tiên sinh rốt cuộc đã có tiếp

viện, đó là Cố Thiết Tam từ Dược Dã bị Chu Đại Khối Nhi "dọa đi", cùng

với Triệu Họa Tứ bị Nguyên Thập Tam Hạn dùng "Độc Hoạt thần công" khiến

cho "sống lại".



Hai người này vừa gia nhập, Lục Hợp Thanh Long Càn Khôn đại trận lập tức phát động. Đại trận này có một lực lượng thần bí, có thể khắc

chế thần công cái thế của Gia Cát tiên sinh.



May mắn lúc này lại có bốn người đến, bốn người này lại phát động một trận khác, phá tan vòng vậy của Lục Hợp Thanh Long.



Gia Cát tiên sinh thoát trận, cũng không ham chiến, lập tức chạy tới Lão Lâm tự. Nhưng Thiên Y Cư Sĩ chỉ còn thoi thóp một hơi, cuối

cùng kiệt sức mà chết. Điều này đã buộc y phải dùng "Kinh Diễm nhất

thương" để quyết chiến "Thương Tâm chi tiễn".



Tên hết, Nguyên Thập Tam Hạn trọng thương.



Gia Cát tiên sinh cũng bị thương không nhẹ, nhưng y đã phá tan

kim thân của Nguyên Thập Tam Hạn, còn làm suy yếu một phần tư công lực

của đối phương.



Nguyên Thập Tam Hạn dùng tuyệt kỹ đã truyền cho môn đồ để đối

phó với Thiên Y Cư Sĩ, chân khí trong cơ thể đã xảy ra biến hóa rất kỳ

dị, khiến cho hắn không thể chần chừ một phút nào, lập tức chạy đi. Cộng thêm Gia Cát tiên sinh dùng tiên thiên cương khí làm nổ hắn bị thương,

chỉ còn lại không đến một nửa nội lực, nhưng vẫn có thể thành công trốn

khỏi.



Chỉ là thù oán của hai người lại càng sâu hơn.