Kinh Diễm Nhất Thương [Luận Anh Hùng]

Chương 8 : Phạn cục (bữa cơm)

Ngày đăng: 17:23 18/04/20


Thiên Y Cư Sĩ có nuôi một con chim, mỏ đỏ lông đen,

thông minh lanh lợi, hoạt bát đáng yêu. Mỗi ngày nó đều sẽ bắt chước

tiếng người thông báo, chẳng hạn như "hôm nay là đầu tháng giêng"; nếu

như là ngày tết, nó sẽ nói vài câu may mắn; còn nếu là trung thu, nó sẽ

"ngâm" lên một hai câu thơ có liên quan đến trăng. Ngoài ra nó còn biết

báo hiệu khi chuyển sang một canh giờ mới.



Khi tâm tình của Thiên Y Cư Sĩ không tốt, nó sẽ ca hát; khi

Thiên Y Cư Sĩ không thiết ăn uống, nó sẽ dùng chiếc mỏ nhọn, chọn thức

ăn ngon nhất trên bàn, đưa đến bên miệng Thiên Y Cư Sĩ.



Thiên Y Cư Sĩ đương nhiên rất yêu thích nó.



Y nuôi ít nhất hai trăm ba mươi ba con phi cầm quý giá hiếm

thấy, những động vật khác thì không biết bao nhiêu, nếu tính luôn cả cả

mèo chó rùa thỏ, e rằng đến tám đời cũng đếm không hết được.



Nhưng y chỉ yêu quý con chim này.



Con chim này không thích ở cùng những động vật khác, thanh cao

và cô độc, cũng không thích ở cùng những người khác, chỉ thích ở với y.



Thiên Y Cư Sĩ cảm thấy bọn họ rất có duyên.



Con chim này có tên là "Quai Quai".



Có khi rãnh rỗi, nó cũng kêu tên của mình, nhưng phát âm không chuẩn, đọc thành "Quái Quái".



Nói thật ra, một con chim hiểu tính người như vậy, Thiên Y Cư Sĩ ngoài yêu thích cũng cảm thấy có phần "quái quái".



Nhưng y rất thích nó, hơn nữa bọn họ lại rất có duyên. Thiên Y

Cư Sĩ biết mình luôn hứng thú với nhiều thứ, có thể nói là ham thú chơi

bời, không thể chuyên tâm, nhưng không biết vì sao y lại đặc biệt yêu

quý Quai Quai.



Thời gian gần đây tâm tình của Thiên Y Cư Sĩ không tốt, bắt đầu

từ sau khi Vương Tiểu Thạch muốn đi đến kinh thành thi triển thân thủ.



Có lẽ là vì tịch mịch.



Thiên Y Cư Sĩ thường xuyên không kìm được nhớ lại, khi có Vương Tiểu Thạch bên cạnh náo nhiệt vui vẻ như thế nào.



Vương Tiểu Thạch là người gặp phải chuyện gì cũng đối mặt với với tấm lòng vô tư, tâm tình vui vẻ.



Người như vậy chẳng những có thể khiến mình vui vẻ, cũng có thể khiến người bên cạnh hắn cảm thấy vui vẻ.



Sau khi Vương Tiểu Thạch rời đi, tâm tình của Thiên Y Cư Sĩ ảm đạm hơn nhiều.



Lúc này y cảm thấy có phần hối hận.



Hối hận vì năm đó không cưới Chức Nữ.



Năm đó nếu như y cưới "Nhất Châm Kiến Huyết, Danh Động Thiên Hà" Chức Nữ, có lẽ bây giờ sẽ không tịch mịch cô đơn như vậy.



"Ngươi yêu thích cao sơn lưu thủy, cầm kỳ thư họa nhiều hơn là
Đương nhiên, "bữa cơm" của Đa Chỉ Đầu Đà không hề phức tạp.



Chỉ có hai người, đó là y và Thiên Y Cư Sĩ.



Thức ăn cũng rất đơn giản, đều là đồ chay.



Có điều dụng ý lại thật sự không đơn giản.



Thực ra, dù là chuyện đơn giản nhất trên đời, sau khi suy nghĩ

cẩn thận đều cảm thấy không đơn giản. Chẳng hạn như ngươi thích một

người, hay là hận một người, khi cẩn thận phân tích lại là do rất nhiều

nhân tố tạo thành.



Sau bữa cơm, Thiên Y Cư Sĩ liền rời khỏi Bạch Tu viên, đi vào giang hồ, thẳng đến kinh thành.



Bởi vì y nghe được mấy chuyện.



Những chuyện này y đều không thể chịu đựng được.



Vương Tiểu Thạch đã giết chết Tể tướng đương triều Phó Tông Thư. Hiện giờ hai đạo hắc bạch, triều đình võ lâm đều muốn bắt Vương Tiểu

Thạch về quy án.



Nguyên Thập Tam Hạn sai đồ đệ của mình là Thiên Hạ Đệ Thất giết

chết Thiên Y Hữu Phùng, bởi vì muốn ngăn cản Thiên Y Hữu Phùng truy xét

vụ án "dốc Phiên Long" năm đó.



Thiên Y Cư Sĩ đành phải lập tức lên đường.



Vương Tiểu Thạch là đồ đệ của y, đồ đệ duy nhất. Y không đành

lòng để Vương Tiểu Thạch bị người khác treo đầu nơi cửa thành. Huống hồ y còn coi Vương Tiểu Thạch như là con ruột của mình.



Thiên Y Hữu Phùng là con trai của Chức Nữ, cũng là con trai duy

nhất của y. Y chưa từng làm tròn trách nhiệm của người cha đối với đứa

con trai này. Chức Nữ đặt tên con mình là "Thiên Y", theo họ "Hứa", biểu thị chưa bao giờ quên tình cảm với y.



Y làm sao có thể để con trai chết vô ích.



Y muốn đi hỏi Nguyên Thập Tam Hạn, vì sao không tuân thủ lời thề năm đó.



Nếu như những điều này là do người khác nói cho y biết, có lẽ y sẽ suy nghĩ kỹ càng, lập kế hoạch sau đó mới hành động.



Nhưng đây là do Đa Chỉ Đầu Đà nói cho y biết.



Y tin tưởng Đa Chỉ Đầu Đà.



Chuyện gấp, cấp bách, y không mang theo gì cả, chỉ mang đi một mình "Quai Quai".



Bởi vì y không nỡ rời xa nó.



Y vừa rời khỏi Bạch Tu viên, tiệm vải Mỹ La của Lão Long Câu

liền bốc cháy. Do đó khi Vương Tiểu Thạch trở lại Thiên sơn, đã không

gặp được phụ thân và chị gái, cũng không tìm được sư phụ của hắn là

Thiên Y Cư Sĩ.