Lạc Lối Trong Tim Anh

Chương 55 :

Ngày đăng: 10:08 18/04/20


Luận văn tốt nghiệp dưới sự giúp đỡ của bạn học Lâm Cẩn Ngôn, lần thứ năm này đã được thuận lợi thông qua.



Giản Vi đã tìm được một công việc tốt, tháng tám đi nhận chức.



Lâm Cẩn Ngôn rất nhiệt tình mà an bài chuyến du lịch sau tốt nghiêp cho cô, đang nói với cô vài thứ về chuyện chỗ ngồi. Giản Vi vẫn luôn không đành lòng tạt cho anh một gáo nước lạnh, nhưng về sau khi thấy anh chuẩn bị đặt vé máy bay, cô mới ngượng ngùng mà nói:" Em với các bạn cùng phòng đã hẹn nhau đi du lịch mất rồi."



Lâm Cẩn Ngôn ngẩn ra:"Quyết định khi nào vậy?"



"Mấy ngày hôm trước." Vốn dĩ là không muốn đi, vừa mới tốt nghiệp, gặp phải áp lực đều rất lớn, cũng không có tâm trạng gì.



Nhưng sau đó Thẩm Đình lại đột nhiên nói:" Đều tốt nghiệp cả rồi, cũng không biết đến khi nào có cơ hội gặp lại nhau, vẫn là nên ra ngoài chơi một chuyến đi, chờ sau khi du lịch trở về, ai nên bận thì bận, đường ai nấy đi cũng không có gì tiếc nuối."



Giản Vi đã quyết định cùng các bạn đi du lịch, lại khiến Lâm Cẩn Ngôn tức điên, mấy ngày liền đều không đoái hoài gì đến cô.



Mỗi lần Giản Vi muốn cùng anh nói chuyện, anh liền lập tức quay đầu, bộ dáng tức giận.



Nhiều lần, Giản Vi phải dở khóc dở cười. Đàn ôn hơn 30 tuổi, càng sống lâu dường như càng trở nên giống một đứa trẻ.



Trước ngày đi du lịch một ngày, giữa trưa Giản Vi đang ở trong phòng thu dọn hành lỹ, thu được một nửa bèn đi ra bên ngoài nhận điện thoại, là anh trai gọi điện cho cô, nói cô về nhà ăn cơm tối.



Nhắc đến anh trai, Giản Vi cảm thấy rất thần kỳ.



Advertisement / Quảng cáo



Sự thần kỳ này, chính là trên phương diện tình cảm.



Tô Tiêu Tiêu, là chị dâu hiện tại của cô, cũng chính là người con gái trên chuyến bay hôm ấy.



Tuy rằng cũng không biết hai người họ trước đó như thế nào mà có thể đi đến ngày hôm nay, nhưng theo như cô quan sát, Tô Tiêu Tiêu ban đầu cũng không thích anh trai cô. Cho dù sau khi hai người họ kết hôn, có một lần cô đi vào trong phòng anh trai để tìm anh ấy, phát hiện ra anh trai cùng chị dâu lại ngủ riêng, anh trai ngủ trên ghế sô pha còn chị dâu lại ngủ ở trên giường.



Cô ban đầu đều tưởng hai người họ cãi nhau, nào hiểu được không lâu sau đó lại bắt gặp cảnh tượng này một lần nữa.



Điều này vô cùng kỳ quái. Càng kỳ quái hơn chính là, cô phát hiện ra rằng chị dâu rất hay trốn tránh anh trai, nếu có vô tình chạm mặt cũng sẽ giống như một con mèo nhỏ.



Gần đây quan hệ của hai người họ có chút tiến triển, lần trước trở về nhà đột nhiên phát hiện trên cổ chị dâu có ấn kí màu hồng.



Cô cũng đã là người từng trải, đương nhiên biết đó là cái gì.




Vội giải quyết xong công việc, chạy ngay đến sân bay.



Tới nơi rồi, lại ngồi thuyền ra đảo, lăn lộn một hồi cuối cùng hơn 10 giờ tối mới ra đến đảo.



Trên đảo vẫn vô cùng náo nhiệt, nơi nơi đều là người, đèn đuốc sáng trưng.



Nhưng Giản Vi vẫn luôn có thói quen 10 giờ liền trở lại khách sạn, lúc đó vừa mới tắm rửa xong, chuẩn bị lên giường nghỉ ngơi.



Advertisement / Quảng cáo



Thời điểm của phòng gõ vang, trong phòng mấy cô gái liền nhìn nhau liếc mắt một cái. Chu Tương Tương dùng tiếng Anh hỏi một câu:"Who?(Ai?)"



"Tôi."



Một giọng nam quen thuộc vang lên, mấy cô gái đồng thời nhìn về phía Giản Vi.



Giản Vi cả người giật mình một cái, lập tức từ trên giường nhảy lên, đi tới cửa, hơi do dự, thật cẩn thận mà mở cửa phòng.



Khách sạn là do Lâm Cẩn Ngôn đặt, nên đương nhiên anh biết là ở đâu. Anh mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng, quần dài màu đen, áo vest vắt ở khuỷu tay, thấy Giản Vi từ bên trong thật cẩn thận dò đầu ra bên ngoài, mày khẽ nhíu:"Không quen biết anh?"



Giản Vi cười cười, lúc này mới mở cửa ra, từ bên trong ra tới.



Bạn cùng phòng ăn mặc thật mát mẻ,vừa ra tới, lập tức liền đem cửa đóng lại, Lâm Cẩn Ngon cũng không có hướng vào bên trong nhìn xem, đôi mắt thẳng tắp mà nhìn chằm chằm Giản Vi.



Giản Vi mặc một chiếc váy dây màu trắng, dáng người có thể nhìn thấy không sót một thứ gì.



Tuy rằng xung quanh hiện tại không có người khác, nhưng Lâm Cẩn Ngôn vẫn thật nhanh chóng đem áo vest khoác vào người cô, sau đó nắm tay cô đi nhanh về phía trước.



Giản Vi có chút giật mình, hỏi anh:"Đi đâu vậy?"



"Đương nhiên là phòng của anh."



Lâm Cẩn Ngôn mang theo Giản Vi đến phòng anh, cửa phòng đột nhiên bị đẩy mạnh một cái, ngay sau đó đem cả người cô đè lên trên vách tường, cúi đầu xuống dưới thật sâu mà hôn cô.



Hô hấp nóng bỏng mơn man vành tai cô, đem cô gắt gao như muốn hòa vào cơ thể anh,giọng nói hàm chứa bên tai cô, ách thanh nói:"Vi Vi, anh nhớ em muốn chết."