Lạc Lối Trong Tim Anh

Chương 56 :

Ngày đăng: 10:08 18/04/20


Giản Vi bị Lâm Cẩn Ngôn đè ở trên vách tường,  hôn thật lâu, khiến cô không hô hấp được, thở hồng hộc mà đẩy anh.



Lâm Cẩn Ngôn cắn nhẹ môi cô một chút, mới hơi buông lỏng, nhìn vào đôi mắt cô, thấp giọng hỏi:"Đêm qua đến nơi nào chơi?"



Giản Vi đang nuốt từng ngụm khí lớn, nghe thấy anh hỏi, suy nghĩ một chút, nói:" Liền chơi ở trên bãi biển."



Lâm Cẩn Ngôn đôi mắt có chút gian xảo, sau đó liền từ túi quần lấy điện thoại ra, mở video Giản Vi cùng anh chàng ngoại quốc nhảy múa, mày khẽ nhíu:" Nào, cùng ông xã giải thích một chút."



Anh nắm tay Giản Vi đi đến mép giường, ngồi xuống, thuận tay kéo cô ngồi xuống đùi anh, bộ dạng ngồi chờ nghe giải thích.



Giản Vi có chút ngốc, nhìn chằm chằm anh một lúc thật lâu, đôi mắt chớp chớp, sau đó mới mở miệng nói:" Anh chính là bởi chuyện này mà đến đây?"



"Cũng không phải là lí do chính, chủ yếu là nhớ em."



Advertisement / Quảng cáo



Giản Vi nghe xong, bật cười thành tiếng, giơ tay chọc xuống khuôn mặt của Lâm Cẩn Ngôn, cười hì hì hỏi:"Lâm Cẩn Ngôn tiên sinh, mấy ngày nay anh là bình dấm chua sao?"



Lâm Cẩn Ngôn lại ôm cô vào ngực anh, ngực của cô bị bắt dán trên ngực của anh, ép tới trong lòng Lâm Cẩn Ngôn vừa mềm vừa ngứa, bàn tay bèn cầm vào nơi mềm mại của cô, không nặng không nhẹ mà nhéo một chút, hô hấp ấm áp mơn man vành tai cô, nhẹ giọng trêu trọc:"Mấy ngày nay có nhớ anh không?"



Giản Vi chớp chớp mắt:"Lúc nào cũng nghĩ đến."



"Phải không? Anh lại thấy em chơi rất vui vẻ."



"Em chơi không vui. Anh liền vui vẻ?"



Giản Vi hỏi lại một câu, khiến Lâm Cẩn Ngôn phát sặc, cúi đầu ở môi cô hung hăng hôn một chút:" Mấy ngày không thấy, miệng lưỡi càng ngày càng sắc bén."



Anh xoay người một cái, đem Giản Vi áp xuống giường.



Giản Vi đẩy ngực anh,cười anh:"Anh còn chưa tắm rửa đâu."



Lâm Cẩn Ngôn hơi nhướng mày, tay di chuyển xuống eo cô, giơ tay liền ôm cô lên.



Giản Vi theo bản năng ôm  lấy cổ anh:"Làm gì  vậy?"



"Không phải là đi tắm sao?" Lâm Cẩn Ngôn cười cười, đem cô ôm xuống giường.


Giản Vi do dự vài giây, cắn môi, đem dây lưng của anh rút ra.



"Quần." Lâm Cẩn Ngôn lại đem tay cô để lên trên cạp quần anh.



Cách một tầng vải dệt mỏng, Giản Vi có thể cảm nhận rõ sự nóng bỏng của anh.



Mặt cô đỏ lựng, ngón tay hơi có chút run rẩy, chậm rãi đem nút thắt ở quần của anh cởi bỏ.



"Khóa kéo." Lâm Cẩn Ngôn giọng nói càng thêm khàn, ra lệnh cho cô.



Giản Vi quả thực là điên rồi, bên ngoài mọi người đều nói Lâm Cẩn Ngôn là một người vô cùng cao lãnh cấm dục, cô ban đầu cũng cho là như vậy. Nhưng mà sự thật chứng minh,cô quả thực là quá ngây thơ rồi. Đàn ông nhiều năm cấm dục, một khi khai trai, căn bản là một con sói đói.



Muộn rồi, quá muộn rồi!



Tắm rửa xong, không sai biệt với mọi khi là mấy phải mất một giờ. Thời điểm ra ngoài, Giản Vi được  Lâm Cẩn Ngôn ôm, cả người mềm nhũn.



Mời vừa bị ném lên giường, còn chưa kịp tức giận, Lâm Cẩn Ngôn cúi người xuống, nhanh chóng xông vào.



Giản Vi quả thực khóc không ra nước mắt.



Đàn ông thể lực quá tốt, cũng không phải là chuyện tốt nha.



- -----------------



Lâm Cẩn Ngôn lăn lộn một đêm, Giản Vi chịu không nổi, mặc kệ anh đè  lên lưng cô mà mơ màng ngủ.



Advertisement / Quảng cáo



"Bà xã."



"Ân?"



"Hôm nay là kỳ an toàn?"



Giản Vi ngừng một lát, đột nhiên mở mắt.



Quay đầu lại, thấy Lâm Cẩn Ngôn trong tay đang cầm áo mưa vừa mới gỡ ra, vẻ mặt áy náy:"Rách mất rồi."



Giản Vi quả thực sợ ngây người,vẻ mặt khiếp sợ mà nhìn anh chằm chắm:" Anh...Anh là có bao nên dùng nhiều sức!"



Lâm Cẩn Ngôn:"....."



Cô nhìn chằm chằm vào cái bao  kia, sau một lúc lâu, nói:" Có thể là Tống Tử nương nương* nghe thấy lời ước sinh nhật của em với anh."



* Tống Tử nương nương:bà Mụ( nguồn:google)