Lạc Vương Phi

Chương 94 : Đem nàng thưởng ngươi

Ngày đăng: 14:18 30/04/20


Ads     “Mộng Khê, vừa rồi khi chúng ta ra khỏi Lạc vương phủ, sao phản ứng của nàng lại không giống như những người khác?” Hành tung lén lút, quỷ dị, nhưng lại làm cho người ta thấy nàng thật trấn định tự nhiên,trầm tĩnh như núi băng Thái Sơn mặt không đổi sắc!



“Đó là thói quen trong nhiều năm mà hình thành!” Lạc Mộng Khê trả lời: Thân là đặc công, yếu quyết để thành công đầu tiên là thân pháp phải nhanh nhẹn, quỷ dị, gặp chuyện thì bình tĩnh, cố gắng đạt tới trình độ trong thời gian ngắn nhất tìm được những biện pháp hữu hiệu nhất để giải quyết, bối rối không có chủ kiến chính là điều tối kỵ của đặc công.



Sau khi nói khỏi miệng, Lạc Mộng Khê mới ý thức được: Nơi này là cổ đại và nàng đang chiếm khối thân thể của đai tiểu thư của Tướng phủ.



“Ý của ta là khi ở trong Tướng phủ, đại phu nhân thường xuyên tìm đủ loại lý do đến tìm ta phiền toái, vì muốn ứng phó với nàng nên ta liền tập thành loại thói quen này”



“Bổn vương hiểu được!”Bàn tayNam Cung Quyết đang nắm tay nhỏ bé của Lạc Mộng Khê có chút bất tri bất giác đã nắm thật chặt:“Khẳng định là từ nhỏ nàng đã phải chịu rất nhiều khổ cực, cho nên mới có thể trở nên cẩn thận như thế!”



Nếu nàng không cẩn thận, thì sẽ bị đại phu nhân bắt đi, nhẹ thì ra sức đánh một chút, nặng thì thật khó giữ tánh mạng.



Lạc Mộng Khê có chút chột dạ, chỉ cúi đầu, không nói gì, nhưng trong mắt Nam Cung Quyết thì lại trở thành là nàng đang nhớ lại những chuyện thương tâm trước kia, cho nên cũng không muốn mở miệng nhắc tới.



“Mộng Khê, ban ngày ở trà lâu, nàng đã làm như thế nào để thắng Hạ Hầu Thần?” Lúc ấy Nam Cung Quyết đang ở bên ngoài truy sát ám vệ của Hạ Hầu Thần, nhưng hắn luôn đều lo lắng cho an nguy của Lạc Mộng Khê, nên thủy chung ánh mắt vẫn không có rời khỏi nàng.



Nam Cung Quyết không có nhìn thấy hành động của Lạc Mộng Khê, nhưng lại biết, nàng khẳng định đã động thủ động cước, nếu không, lấy năng lực của Hạ Hầu Thần thì không có khả năng sẽ đoán sai trò chẵn lẻ.



nói đến vấn đề này, Lạc Mộng Khê ngẩng đầu, nơi đáy mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng lóe lên ý cười quỷ dị:“Nam Cung Quyết, chàng còn nhớ lần đó ta bị hữu hộ pháp ám hại trúng mị dược hay không?”



“Mị dược của Hữu hộ pháp thật đặc thù, không cần hít vào hay ăn xuống, mà nó có thể xuyên thấu qua nhiệt lượng để hòa tan, thấm vào trong thân thể......”



Nam Cung Quyết hơi trầm mắt xuống, trong lòng sáng tỏ:“Chẳng lẽ nàng lấy thuốc này làm thành xúc xắc......”



“Thông minh!” Lạc Mộng Khê hướng tới Nam Cung Quyết giơ tay khen ngợi: “Khi ta cùng với Hạ Hầu Thần thi đoán chẵn lẻ thì đã sửdụng loại xúc xắc đặc chế, trong lúc chưởng quầy kiểm tra xúc sắc, ta liền âm thầm thông tri cho hữu hộ pháp dùng dược để làm thành một viên xúc xắc đặc biệt đặt xen lẫn vào trong đám xúc xắc khác.....”



“Khó trách sau khinàngđã úp chén lên đámxúc xắc thì vẫn luôn để tay ở trêncái chén đó, nguyên lai là muốnhoàn tan viên xúc sắc kia, làm cho Hạ Hầu Thần phải thua” Mộng Khê xác thực thông minh, nếu không phải trước đó đã biết thì mặc cho ai cũng không thể nghĩ đến loại phương pháp tác tệ này.



“Chàng không đề cập tới việc này thì ta cũng quên mất, Hạ Hầu Thần đã thua, nhưng ta còn chưa có xử phạt hắn đâu”



“Hạ Hầu Thần luôn luôn không giữ chữ tín, loại chuyện này, nàng cũng đừng suy nghĩ nữa!” Nàng có thể thoát thân khỏi tay hắn đã rất may rồi, đừng lại đi trêu chọc hắn, Hạ Hầu Thần không phải là người dễ đối phó như vậy.



“Mộng Khê, nếu lúc ấy bổn vương không có đến trà lâu cứu nàng, thì nàng phải thoát thân như thế nào?”



Ngay lúc đó Lạc Mộng Khê cũng không có nhận thấy được Nam Cung Quyết ở bên ngoài, nhưng nàng vẫn giữ khuôn mặt bình tĩnh, thần sắc trấn định, không thấy chút kích động, lấy hiểu biết của Nam Cung Quyết đối với nàng, nàng nhất định là đã tìm ra đối sách.



“Vấn đề này, sơn nhân đều có diệu kế, tạm thời không thể nói, nói sẽ không linh!” Khi ta ở hiện đại làm đặc công đã học hết thảy, không thể nói ra toàn bộ cho Nam Cung Quyết biết, nếu không, ngày nào đó lúc hắn khi dễ ta, ta chẳng phải là sẽ không còn lợi thế để phản kháng sao.



“Nam Cung Quyết, chàng đoán Hạ Hầu Thần hiện tại đang làm cái gì?” Vì đề phòng Nam Cung Quyết tiếp tục truy vấn việc này, Lạc Mộng Khê nhanh chóng dời đi đề tài.



“Còn có thể làm gì, đương nhiên là ở trong dịch quán đầu tóc bay rối loạn” Hạ Hầu Thần cái gì cũng tốt, chỉ là có một chút vì cái lợi trước mắt, có thể là liên quan tới chuyện hắn từ nhỏ chưa từng trải qua bất cứ sự suy sụp nào.



Ở trong mắt Hạ Hầu Thần, mọi việc chỉ được phép thành công, không được thất bại, chỉ cần một lần thất bại, hắn sẽ tức giận tới tận trời, nổi trận lôi đình, đây cũng chính là nhược điểm lớn nhất của hắn!



Lạc vương phủ cách phủ Thừa tướng cũng không xa, khi Nam Cung Quyết cùng Lạc Mộng Khê vận dụng khinh công chầm chập tới thì cũng vừa hết giờ hợi [ buổi tối từ chín giờ đến mười một giờ], toàn bộ trong Tướng phủ rất im ắng.



Tướng phủ đèn đuốc sáng trưng, nhưng không có gì ngoại trừ những thị vệ tuần tra, toàn bộ Tướng phủ giống như đã thật sự đi vào trong giấc ngủ say:“Người trong Tướng phủ ngủ khá sớm, không cần quá để ý!”



Nam Cung Quyết, Lạc Mộng Khê, như vào chỗ không người, lặng yên không một tiếng động né qua những trạm gác ngầm cũng như ngoài sáng của tướng phủ, đi thẳng tới Lạc viên của đại phu nhân.



Lạc viên cũng đèn sáng, ẩn ẩn truyền ra tiếng nói chuyện: Xem ra, đại phu nhân còn chưa ngủ.



Nam Cung Quyết cùng Lạc Mộng Khê né qua thế lực của đại phu nhân, lặng lẽ đáp lên trên nóc nhà, Lạc Mộng Khê cao thấp đánh giá Nam Cung Quyết một lần, rồi nói:



“Nam Cung Quyết, chúng ta là tới âm thầm xem xét sự tình, không phải đến làm khách, một thân áo trắng này của chàng, khẳng định sẽ làm người ta phát hiện, không bằng chàng hãy kiếm nơi ẩn nấp trước đi......”



“Đêm nay không phải là cả trời đều tối đen, bóng đêm cùng quần áo trắng của bổn vương cũng sẽ không quá đối lập, nếu bọn họ muốn phát hiện bổn vương thì cũng không phải là chuyện dễ!”



Nhưng thật ra nàngmặc một thân hắc y, có phải là đã quá tối rồi hay không, bất quá, Mộng Khê mặc huyền y (áo đen), nhưng thật ra lại có một phen phong vị khác a!



Nam Cung Quyết võ công cao cường, cho dù bị người khác phát hiện, hắn cũng có thể trong thời gian ngắn nhất né tránh đi, không để cho bọn họ phát hiện hắn, cho nên, Lạc Mộng Khê cũng không tính đi tranh luận về việc này cùng hắn:



thật không rõ, vì sao Nam Cung Quyết lại thích màu trắng như vậy, vừa rồi ở Lạc vương phủ, ta đã đưa y phục dạ hành cho hắn, rồi còn nói rất nhiều lần, thế nhưng hắn vẫn mắt điếc tai ngơ,vẫn như trước đi mặc quần áo màu trắng đến Tướng phủ.



Lạc Mộng Khê trong lòng báo oán, thật cẩn thận cúi người xuống, nhẹ nhàng vạch lên một mảnh ngói, nhìn vào trong phòng:



Trong phòng có hai người, một là đại phu nhân, còn một người khác thì lại là Lạc Tử Hàm, tiếng nói chuyện vừa rồi chính là do hai người bọn họ phát ra.



Kỳ quái, Lạc Tử Hàm rất ít khi đến tìm đại phu nhân vào buổi tối, đêm nay sao lại có thể xuất hiện ở trong này?Chẳng lẽ là đã xảy ra chuyện gì?



“Nương, ta phải đi dịch quán gặp Hạ Hầu thái tử!” Trong phòng, Lạc Tử Hàm lòng tràn đầy vui mừng, tay giơ lên một gốc cây thực vật:“Tin tưởng Hạ Hầu thái tử nhất định sẽ thích cây thất sắc tử la này!”



Nguyên lai Lạc Tử hàm muốn đi lấy lòng Hạ Hầu Thần, quả nhiên không nằm ngoài sở liệu, Lạc Tử Hàm là một ả gặp một người thì yêu một người, tâm tính không ổn định, đầu tiên là Nam Cung Phong, rồi Nam Quyết, hiện tại thì lại là Hạ Hầu Thần......



“Sắc trời đã tối muộn, trên đường cẩn thận!” Đại phu nhân hiền lành dặn dò, đưa Lạc Tử Hàm ra cửa viện:“Tử Hàm, nếu ngày nào đó gặp được Lạc Mộng Khê, trăm ngàn không cần đi trêu chọc nàng......”



“Vì sao, nương?”Lạc Tử Hàm không rõ, đại phu nhân vì sao đột nhiên lại chuyển đề tài từ Hạ Hầu Thần đến trên người Lạc Mộng Khê.



“hiện tại Lạc Mộng Khê đã không còn là Lạc Mộng Khê ngày xưa, huống chi, nay nàng lại có Nam Cung Quyết làm chỗ dựa, tự nhiên là kiêu ngạo ương ngạnh, không có bận tâm, nay, nàng mạnh ta yếu, chúng ta không thể tranh giành trức tiếp với nàng, trước tiên hãy yên lặng xem xét, rồi tính toán lại cũng không muộn!”




“Đương nhiên là có, ngày hôm qua Vân Phách bị ngươi dạy giỗ một phen đã mượn sức bọn họ” giọng Bắc Đường Diệp như đang trêu tức:



Nguyên một buổi tối Nam Cung Quyết và Lạc Mộng Khê không ngủ nhưng lại không biết đã chạy tới nơi nào, bất quá nhìn thần sắc của hai người thì thực hạnh phúc, giống như là đã làm chuyện gì thập phần vui vẻ.



Người này sau khi thành thân, thật sự là hoàn toàn khác hẳn với lúc còn độc thân, lúc trước Nam Cung Quyết ở Thiếu Lâm tự, trừ bỏ ưu thương, suy tư đủ mọi chuyện ra thì rất ít khi thấy hắn tươi cười.



Nay, hắn tươi cười ngày càng nhiều, khí sắc thật tốt, đáy mắt tràn đầy hạnh phúc, đây không phải là cố ý làm ra, mà là không thể dấu được......



Bổn hoàng tử có phải cũng nên tìm một người thành thân, thử xem có thể trở nên hạnh phúc giồng như Nam Cung Quyết hay không?Nhìn bộ dáng hắn cùng Lạc Mộng Khê ngọt ngào, thật là giết chếtngười ngoài như bổn hoàng tử ta đây......



Chỉ là, thế dung nhan của Lạc Mộng Khê tuyệt ở đương kim trên đời, sợ làkhông thể tìm thấy nữ tử khuynh thế nào giống như nàng được: Nam Cung Quyết, vì sao chuyện tốt đều bị ngươi giành trước một bước chứ......



“Thế lực của Vân Phách không đủ gây sợ hãi” Huống chi, nếu kia võ lâm minh chủ cùng Ngũ Độc giáo chủ đúng như ngoại nhân theo như lời như vậy lợi hại, bọn họ tuyệt không sẽ bị Vân Phách thu mua.



“Thế lực của Vân Phách xác thực không được tốt lắm, nhưng sau lưng hắn có Vân phủ, đương nhiên, thế lực của Vân phủ cũng không có tác dụng gì, bất quá, thế lực của Thừa tướng phu nhân Vân Bích Lạc thật không sai, hơn nữa, các ngươi đều biết Vân Bích Lạc đã hợp tác với Phùng Thiên Cương, Nam Cung Phong, còn có người kia......”



Người kia trong lời Bắc Đường Diệp nói là hắc y nam tử vừa rồi bị Lạc Mộng Khê tháo cái khăn che mặt xuống, vàcũng chính là hắc y nam tử kết minh cùng Hạ Hầu Thần.



Mặt ngoài thoạt nhìn có rất nhiều người không hề có quan hệ gì, nhưng âm thầm đều có quan hệ, xuyên thấu qua bọn họ, một tầng lại gần thêm một tầng, đến cuối cùng thì người nọchính là cừu gia lớn nhất của mình.



“Có thiếp mời đưa đến mời Lạc vương gia, Lạc vương phi, tứ hoàng tử đêm nay đến ‘Minh tâm cư’ tham gia dạ yến!”



Bắc Đường Diệp đem thiếp mời đưa cho Nam Cung Quyết, Nam Cung Quyết đại khái nhìn qua một lượt, rồi không nói gì, Lạc Mộng Khê lấy qua nhìn nhìn:“Nhạc Địch, ngươi phái người đi thăm dò xem xét, đến tột cùng là có bao nhiêu người thu được loại thiếp mời này”



Biết người biết ta, bách chiến bách thắng, phải điều tra rõ đã có bao nhiêu ngườithu được thiệp, mới có thể quyết định đêm nay có nên đi tham gia dạ yến hay không.



Thế lực của Lạc vương phủ xác thực lợi hại, không đến nửa ngày thì danh sách những người tham dự dạ yến đã có mặt trong Lạc vương phủ.



trên danh sách, tên của Nam Cung Quyết và Hạ Hầu Thần đứng hàng thứ nhất, Lạc Mộng Khê biết, tiệc tối đêm nay bọn họ không thể không đi.



Ở trong mắt hoàng thất, người giang hồ cũng không đủ để gây nên áp lực, hơn nữa, bọn họ đều luôn mang một loại cảm giác ưu việt, cảm thấy thân phận của mình cao hơn người giang hồ, nên rất hờ hững đối với những người trong giang hồ.



Nam Cung Quyết có nghĩ như vậy hay không, Hạ Hầu Thần không biết, nhưng hắn xác thực chính là đã nghĩ như vậy, khi thiếp mời vừa đưa đến dịch quán, hắn chỉ cười nhạt, vốn định làm cho hạ nhân mang đi thiêu, nhưng tên hắc y nam tử kia lại xuất hiện khuyên hắn đi tham gia yến hội.



Nguyên bản, Hạ Hầu Thần là chuẩn bị tùy tiện phái vài người thay hắn đến, nhưng vừa nghe nói Nam Cung Quyết và Lạc Mộng Khê đều sẽ xuất hiện ở đó, hơn nữa, còn có rất nhiều kẻ thù của bọn họ cũng ở mặt trong dạ yến.



Vì thế, Hạ Hầu Thần liền thay đổi chủ ý, muốn tự mình đi tham dự: Nếu bản cung có thể làm chonhững kẻ thù của Nam Cung Quyết, Lạc Mộng Khê đối phó với bọn họ, vậy thì dạ yến đêm nay sẽ rất có giá trị.



Ánh mắt nhìn đến Lạc Tử Hàmđang cầm một đống lớn quần áo chuẩn bị trở về phòng thử mặc mà đáy mắt tràn ngập ý cười, đáy mắt thâm trầm của Hạ Hầu Thần lóe ra sự trào phúng cùng khinh thường:



Ngươi bất quá chỉ là công cụ lời dụng của bản cung mà thôi, nếu thông minh thì hãy thừa dịp bổn vương sủng ngươi mà ra sức tác uy tác phúc thêm nhiều hơn nữa đi, bang không chờ đến ngày ngươi không còn giá lợi dụng, thì sẽ không thể lại kiêu ngạo nữa đâu!



Lạc vương phủ



Nam Cung Quyết nguyên bản là không muốn đi tham gia dạ yến lần này, nhưng Lạc Mộng Khê cứng rắn lôi kéo hắn đi:“Mộng Khê, cho dù Hạ Hầu Thần thật sự có kết minh cùng võ lâm minh chủ vàgiáo chủ Ngũ Độc giáo, bổn vương cũng không sợ bọn họ, nàng và ta không nhất thiết phải đi nghênh đón bọn họ!”



“Chúng ta đi tham gia dạ yến, không phải đi ghênh đón người khác, chỉ là đi vô giúp vui mà thôi, ngươi không cần để ý như vậy thôi!”



“Mộng Khê, với thân phận của ngươi và ta, nếu đến nơi đó thì sẽ chính là tiêu điểm, lúc đó chúng ta không những không có náo nhiệt để nhìn, mà ngược lại, nhất cử nhất động của nàng và ta sẽ luôn luôn nằm trong tầm mắtcủa người khác!”



“Nam Cung Quyết,thật sựlà chàng không muốn đi tham gia yến hội?” sự tức giận của Nam Cung Quyết biểu hiện thập phần rõ ràng, Lạc Mộng Khê muốn giả bộ hồ đồ cũng không được.



“Đúng vậy!” Lúc này đây, Nam Cung Quyết thẳng thắn, không có chút ngụy trang: Võ lâm minh chủ, giáo chủ Ngũ Độcgiáo, hắn đều nhận thức.



Nam Cung Quyết thập phần hiểu biết hai người kia, nên cảm thấy cũng không nhất thiết phải đi tiếp đón bọn họ, huống chi, hai người này chạy đến kinh thành mở dạ yến, cũng không biết là có cái tâm gì, cho nên, vẫn là ít đi giao tiếp với bọn họ sẽ tốt hơn.



“Vậy được rồi, chúng ta không đi tham gia dạ yến, chàngtheo giúp ta đi dạo trên đường một chút đi!”



“Mộng Khê, sao đột nhiên nàng lại nghĩ thông suốt?” Đối với sự chuyển biến của Lạc Mộng Khê, Nam Cung Quyết cảm thấy khó hiểu: Mộng Khê sẽ không là có cái chủ ý gì đi!



“Ta đi tham gia yến hội, chính là muốn nhìn xem võ lâm minh chủ và giáo chủ Ngũ Độc giáo có phải giống như trong tưởng tượng của ta hay không, nếu sẽ có phiền toái màchàng lại không muốn đi, thì ta đây tôn trọng ý kiến của ngươi!”



“Nguyên lai là nàng muốn gặp bọn họ!” Nam Cung Quyết nhẹ nhàng thở ra:“Rất nhanh sẽ có cơ hội!”



Bổn vương không đi gặp bọn họ, bọn họ tự nhiên sẽ tiến đến Lạc vương phủ gặp bổn vương, cho dù Hạ Hầu Thần đi tham gia yến hội, những giang hồ nhân sĩ này cũng chưa chắc sẽ cho hắn mặt mũi, bởi vì hắn là người của quốc gia khác, mà những giang hồ nhân sĩ nàylại đều là con dân của Thanh Tiêu.



“Nam Cung Quyết, nơi này có hoa đăng hay không?” Lạc Mộng Khê nhớ rõ, trong lễ mừng năm mới, hoặc là khi có chuyện đặc biệt cần chúc mừng, thì người cổ đại sẽ thả hoa đăng, không biết hiện tại có bán hoa đăng hay không, hoa đăng ở cổ đại rất được.



“Bây giờ còn không có hoa đăng, bất quá, đã sắp tới lễ mừng năm mới, trong lễ mừng năm mới đặc biệt có rất nhiều hoa đăng, nhất là vào ngày nguyên tiêu, có đủ loại hoa đăng treo đầy trên các ngã tư đường, cũng có thể nói là trong kinh thành khắp nơi đều có hoa đăng......”



Sắc trời vừa sập tối, hai bên ngã tư đường có treo những chiếc đèn lồngxinh đẹp đã được thắp sáng lên, Lạc Mộng Khê cùng Nam Cung Quyết vừa tán gẫu vừa đi đến những nơi náo nhiệt.



Đột nhiên, một trận thanh âm quen thuộc gầm lên từ đằng trước truyền đến:“Tránh ra, mau tránh ra!”



Cùng với tiếng hét phẫn nộ, vài con khoái mã đã xuất hiện trong tầm mắt Nam Cung Quyết cùng Lạc Mộng Khê, người cầm đầu là một người trẻ tuổi, thanh tú, nhưng trong mắt lại đùng đùng phẫn nộ, đúng là người ngày hôm qua vừa bị Lạc Mộng Khê giáo huấn: Vân Phách.



Vân Phách cũng thấy được Lạc Mộng Khê, cùng với Nam Cung Quyết đang đứng phía sau Lạc Mộng Khê, trong mắt liền hiện lên một ý quỷ dị, con khoái mã Vân Phách đang cưỡi đột nhiên tăng nhanh tốc độ, vọt tới chỗ Nam Cung Quyết cùng Lạc Mộng Khê...