Làm Dâu Nhà Ma
Chương 1 : Cô nàng lắm chiêu Yến Phi! (1)
Ngày đăng: 03:46 19/04/20
Phố Hoa Đạo, buổi chiều ở tiệm mì nhỏ Tân Quản…
-Tiểu Phi! Tiểu Phi! Tiểu Phi!
-Trời ạ, nghe rồi, nghe rồi… làm gì mà gọi lắm thế, cô nương Diễm Quỳnh?
Yến Phi bước ra, tay lau lau vào miếng tạp dề giắc ngay hông.
-Cậu làm gì ở trong mà lâu thế?- Diễm Quỳnh tò mò hỏi.
-Thì thu dọn chứ làm gì- Yến Phi nhún vai trả lời- có ch gì k?
-À…-Diễm Quỳnh quay quay lọn tóc- cậu đem hộ tớ chồng bát này vào trong nhé!
-Giiiì…- Yến Phi
chống hông, xì 1 tiếng rõ dài, dường như con bé k tin vào tai mình nên
tròn xoe cả mắt- chỉ có thế thôi mà cậu réo ầm ĩ tên tớ, khiến tớ phải
bỏ dở việc đang làm trong bếp.
-Thôi nào giúp tớ
đi, tớ mỏi cả người đây này cả ngày làm mệt bở hơi tai có được nghỉ
đâu.-Diễm Quỳnh lấy tay đấm đấm lưng như muốn chứng minh cho cô bạn thân biết việc nhờ vả này là rất hợp lý.
-Cậu làm cả ngày á,
thôi đi cô nương, cậu chỉ mỗi việc đứng chào khách và mỉm cười thôi… à
quên cả việc xăm xoi móng tay khi rảnh nữa chứ!-Yến Phi khoanh tay, kể
rõ công việc của bạn.
-Chào khách cũng mệt chứ bộ… -Diễm Quỳnh đến gần nắm tay Yến Phi đung đưa ra điệu làm nũng- giúp tớ đi nhé… đi mà Tiểu Phi!
Yến Phi nhìn đôi mắt ướt của cô bạn, con bé thở ra, quay lại bế chồng bát cao ngất lên tay.
Khi xoay bước đi chợt Yến Phi khự lại, 1 ý nghĩ tinh ranh nào đó lướt
qua.
-Này, Diễm Quỳnh…
-Yến Phi gọi tên bạn khi nó thấy Diễm Quỳnh đang đứng vuốt vuốt mái tóc- tớ thấy hình như dạo gần đây cậu hơi… mập ra thì phải!
Nghe xong từ “hơi mập” lập tức Diễm Quỳnh quay qua, hành động nhanh như chớp đó giống như 1 con búp bê bị ai đó bẻ cổ xoay lại:
-Sao cơ… tớ hơi… hơi mập á?
-Ừ… -Yến Phi gật đầu liên tục- Đúng. Hơi mập. K khéo vài tuần nữa chắc cậu còn mập thêm đấy.
-Thật ư, tớ mập á…
chết rồi…- Diễm Quỳnh nhìn xuống hông, cái hông teo tóp- tớ đã cố gắng
giữ gìn rất kỹ thậm chí còn nhịn đói nữa vậy mà vẫn hơi mập sao?
-Cậu cũng biết con
gái rất dễ phát phì nếu k kiên trì việc giữ gìn vóc dáng. Hơi, tớ định
bảo cậu đem chồng bát này vào trong, thật ra việc đi lại vào buổi chiều
rất tốt cho cơ thể, đó cũng là 1 trong những cách giảm cân hiệu quả.
Nhưng nếu cậu đã k muốn thì thôi vậy…-Yến Phi nói với vẻ tiếc tiếc.
-Chắc nó giấu tiền trong túi đấy đại ca!
-Mày có im k hả- Trần đại ca quắt mắt- tao đâu có ngu, tao biết nó giấu tiền chứ…
Trần đại ca xoay lại đối diện với Yến Phi, hắn giơ tay ra:
-Đưa tiền đây… mau, mau…
-Đã nói là em k có tiền mà…- Yến Phi giấu hẳn chiếc túi ra sau.
Trần đại ca hạ tay xuống, cười nhếch mép:
-Mày là đứa cứng đầu nhất tao từng thấy… Đại Bàng, Chuột Nhắc, Mặt Ngựa…
-Đại ca, tên em là Max “Nhựa” chứ k phải mặt ngựa!- Tên Max nói vẻ khó chịu.
-Rồi… rồi…. tao quên, Max “Nhựa”, 3 tụi bây lấy cái túi cho tao…
-Dạ, đại ca…
Dứt lời, 3 tên đàn em tiến lại gần Yến Phi. Yến Phi lùi lùi ra sau:
-Này… làm gì vậy… đã bảo trong túi k có tiền mà…
-Hà hà giấu kỹ thế thì nhất định là tiền nhiều đây!- Đại Bàng khoái chí.
Cả 3 nhảy bổ vào, 2
tên giữ tay Yến Phi, tên còn lại cố gỡ lấy cái túi bị giữ chặt. Yến Phi
vùng vẫy nhưng k thể chống lại 3 tên con trai cao to này. Cuối cùng
chiếc túi đã bị lấy ra khỏi tay Yến Phi. Con bé ngã nhào xuống đất…
Trần đại ca đón lấy chiếc túi từ tên đàn em:
-Để xem hôm nay mày có bao nhiêu tiền…
6 tên đàn em thấy gã đại ca chuẩn bị mở chiếc túi thì liền lại gần xem nhìn y như đám ruồi bu quanh 1 miếng thịt.
Cơ hội đã đến, Yến Phi nhanh chân “chuồn” lẹ…
Trần đại ca lẫn 6 tên đàn em méo mặt khi trong túi chẳng có gì ngoài mấy thứ linh tinh. Chợt tên Chuột Nhắc hét lên:
-Đại ca, con nhỏ đó biến đi đằng nào rồi…
-Cái gì, haizzzz…
cái đám đần độn tụi mày, thấy tiền là ham hố bu hết lại đây để nó
thoát.- Trần đại ca giơ tay lên đầu- Trời ạ, sao trên đời lại có 1 đứa
con gái tinh ranh thế nhỉ, bị mắc lừa con nhỏ đó nữa rồi… Ối, ối… máu
dồn lên não mất thôi… tụi bây còn đứng đực ra à, k mau đuổi theo…
Đám đàn em nháo nhào chạy ra khỏi sân nhà. Trần đại ca ném mạnh chiếc túi xuống đất, gào lên vì điên tiết…