Làm Một Vị Vạn Nhân Mê Hợp Lệ

Chương 112 : Hào quang ký ức (12)

Ngày đăng: 09:07 18/04/20


Ma cung, đại điện.



“Hắn nói như vậy sao?” Tây Mị Trạch đứng bên trên vương tọa cười như không cười nhìn mảnh vỡ màu bích lục trong tay ảnh vệ.



“Vâng, thưa điện hạ.” Âm thanh của ảnh vệ vẫn giống như nước đọng không tia gợn sóng lẳng lặng vang lên trong đại điện.



“Thú vị đấy.” Tây Mị Trạch tựa tiếu phi tiếu nói vậy, mảnh vỡ màu bích lục bay ra khỏi tay ảnh vệ một cách tự nhiên sau đó dựng lại giữa không trung, cuối cùng hóa thành một cây trường tiêu màu bích lục hoàn mỹ không có một tỳ vết nào.



“Đưa cho hắn đi.”



“Vâng.” Ảnh vệ đáp một tiếng, thoắt cái biến mất giữa cung điện.



Tây Mị Trạch xoay mật báo trên tay, khóe môi cong lên một tia hứng thú, đã lâu lắm rồi không nhìn thấy tù binh mà gã bắt được, khiến tù binh nhà gã phải tốn công nghĩ mọi biện pháp liên lạc với gã.



Không tốt lắm ha.



Tù binh nhà gã “thất lễ”, nhưng lỗi lầm lại ở gã.



Nếu tù binh nhà gã đã nhiệt tình thế, vậy gã cũng nên đi gặp hớ nỳ bị bắt làm tù binh của gã một chút.



Tây Mị Trạch nhẹ nhàng búng tay cái tách mật báo trong chớp mắt đã bị hỏa xà nuốt trọn, Tây Mị Trạch đứng lên khỏi vương tọa, sự điên cuồng bao trùm lấy gã trong chớp mắt.



Tâm tình như sóng lớn chẳng sợ mặt trời, cũng chỉ mình Diệp Thiều An mới có thể khơi dậy mấy phần hứng thú trong gã.



——



An vương của Ma giới.



Nếu như… Nếu như đây là tâm nguyện của An An.



“Người nhất định… sẽ được đền bù như mong muốn.” Thương Thất trịnh trọng nhìn Diệp Thiều An, nặng nề nói vậy.



Nếu như, đây là tâm nguyện của An An.



Vậy thì y nhất định sẽ giúp hắn được đền bù như mong muốn.



“Chúng ta sẽ gặp lại, sớm thôi.” Thương Thất ngẩng đầu lên, giọng nói có vẻ yếu ớt: “—— đừng quên ta, được không?”



“Được.”



Thương Thất nhìn Diệp Thiều An, nở nụ cười hài lòng.



Một giây sau, bóng người của y đột ngột biến mất.



Y không nói câu tạm biệt với An An, bọn họ sẽ gặp lại nhau, không lâu lắm đâu.



【 Độ thiện cảm của vương tử Yêu giới Thương Thất tăng lên đến 91. 】 Hệ thống 001 nhìn độ hảo cảm trên bảng đo cảm xúc có hoa văn đẹp đẽ, vô cùng đau đớn nói:【 Nếu ngài cũng áp dụng mấy chiêu này trên người Tây Mị Trạch thì nhiệm vụ của chúng ta đã hoàn thành từ lâu rồi.】



【 Ha ha. 】 Diệp Thiều An nhàn nhạt gật gật đầu với hư không, một cây trường tiêu màu bích lục hoàn hảo không bị nứt mẻ bỗng dưng xuất hiện trước mặt hắn, Diệp Thiều An ưu nhã cầm lấy trường tiêu đặt nó nằm ngang trong tay để thưởng thức, hơi cụp mắt thản nhiên nói:【 Ta sợ không thỏa mãn được ngươi thôi.】



Hệ thống 001: 【… 】



Mỗi ngày đều bị kí chủ oán đến mức sống không còn gì để luyến tiếc QAQ!


Gã nhốt hắn bên cạnh mình.



Gã không lúc nào không muốn chiếm lấy hắn.



Gã không thích thấy có người thân cận với Diệp Thiều An, cho nên trong Yến Thanh điện chỉ có ám vệ, cho nên dù hắn chỉ tiếp xúc với một cung nữ nho nhỏ gã cũng sẽ nổi trận lôi đình.



Gã tiêu trừ phong ấn trên người Diệp Thiều An.



Trên cây khô nụ cười của người đó vẫn như năm ấy, dưới tàng cây tâm tình của gã đã không còn giống hôm đó.



“An vương đây là…” Tây Mị Trạch nhắm mắt lại, cười to ba tiếng, lạc giọng hỏi: “…đang đợi bản vương?”



【 Độ thiện cảm của mục tiêu nhiệm vụ tăng lên đến -80 】



【 Độ thiện cảm của mục tiêu nhiệm vụ tăng lên đến -50 】



【 Độ thiện cảm của mục tiêu nhiệm vụ tăng lên đến -30 】



【 Độ thiện cảm của mục tiêu nhiệm vụ tăng lên đến 0 】



【 Độ thiện cảm của mục tiêu nhiệm vụ tăng lên đến 30 】



【 Độ thiện cảm của mục tiêu nhiệm vụ tăng lên đến 40 】



【 Độ thiện cảm của mục tiêu nhiệm vụ tăng lên đến 50 】



【 Độ thiện cảm của mục tiêu nhiệm vụ tăng lên đến 70 】



【 Đờ mờ kí chủ ngài làm cái gì vậy?! 】 Hệ thống 001 không dám tin hô: 【 Độ thiện cảm trong nháy mắt tăng đến gần 100 điểm lận! 】



【 Không tăng nữa sao? 】 Diệp Thiều An nhẹ nhàng than: 【 Thật đáng tiếc. 】



Hệ thống 001: 【… 】



Có lẽ đã nhận ra được tâm tình hỏng bét của hệ thống 001, Diệp Thiều An mỉm cười tặng một câu động viên, nói: 【 Đừng lo lắng. 】



【 Trái lại có thể bị tụt xuống nữa đấy. 】



【 Đừng sợ. 】



Hệ thống 001: 【… 】



Lại, lại, lại… tụt xuống?!!



Tui vốn không sợ, ngài vừa nói thế, tui lại rất sợ QAQ!!!!



Tác giả có lời muốn nói:



Thương Thất: đờ mờ, đờ mờ, đờ mờ đồ vật ta lưu lại không phải cho tình địch dùng! 【 thất ý thể trước khuất 】(một thành ngữ bên Trung, mình không hiểu rõ ý lắm)



Hệ thống 001: Kí chủ của tui thật là đáng sợ, thật là đáng sợ, thật là đáng sợ!!! Luôn có cảm giác mọi thứ đều nằm trong sự khống chế của hắn _(:з” ∠)_



Diệp Thiều An: *Mỉm cười*