Làm Một Vị Vạn Nhân Mê Hợp Lệ
Chương 143 : Như hình với bóng (7)
Ngày đăng: 09:08 18/04/20
Ân Dục Cẩn cảm thấy có chút không đúng, biểu tình của Diệp Thiều An giống người đang vui sướng ở chỗ nào hả, thế nhưng bộ phận bí mật của hai người đang gắn kết chặt chẽ, chỗ kia như một cái miệng nhỏ căng mịn mềm mại, ôn nhu bao lấy gã, mùi vị đó vừa mỹ diệu vừa thần kỳ, rất nhanh đã khiến Ân Dục Cẩn ném việc nhỏ chẳng mấy trọng yếu đó ra sau đầu;
Chuyện ‘Diệp Thiều An có cao hứng không’ quan trọng sao?
Ân Dục Cẩn hoảng hốt nghĩ, gã không kiêng kị mà va chạm trong cơ thể Diệp Thiều An, nơi mềm mại ấy khiến gã cực kỳ thoải mái, một cảm giác thỏa mãn chạy dọc cơ thể, làm gã sung sướng khôn kể,
Gã nhìn chằm chằm người dưới thân, người ấy nhắm mắt lại, mồ hôi làm ướt mái tóc đen của hắn, trên gương mặt luôn bình tĩnh nhiễm phải mấy phần ý xuân không nói rõ được, đôi môi đỏ au được nước bọt đánh bóng, khiến người ta không nhịn được muốn hôn lên;
Dục vọng dần làm mờ ý chí, Ân Dục Cẩn lựa chọn phóng túng.
Gã cúi đầu, muốn hôn lên môi Diệp Thiều An, Diệp Thiều An rõ ràng không mở mắt ra, lại phảng phất như thấy được động tác đó của gã, hơi nghiêng đầu đi, tránh được nụ hôn môi này,
Ân Dục Cẩn hơi sửng sốt một chút, cảm thấy khó mà tin nổi, Diệp Thiều An lại cự tuyệt hôn môi với gã?!
Tức giận trào lên hai mắt gã, lửa giận ấy vừa hung ác vừa mãnh liệt, thiêu đốt như liệt hỏa, làm cho động tác dưới hạ thân gã cũng trở nên hung mãnh hơn, gã đột nhiên kéo mạnh Diệp Thiều An vào lòng, hạ thân vừa hung ác vừa tàn nhẫn đâm vào, mạnh mẽ ma sát vách thịt, sau đó cúi đầu cắn vào hầu kết của Diệp Thiều An, cười lạnh;
Hung khí vừa nhanh vừa độc, làm cho Diệp Thiều An phát ra vài tiếng rên rỉ, tiếng rên rỉ ấy như một cơn mưa xuân rơi xuống nội tâm Ân Dục Cẩn, không khỏi khiến lòng gã ngọt ngào,
Ân Dục Cẩn nhìn người dưới thân, người ấy khẽ nhíu lông mày lại, sợi tóc ngổn ngang dính trên mặt, bên trong khóe môi hồng hào phun ra mấy từ không rõ, lòng gã không khỏi tràn ngập vai tia nhu tình, cúi đầu xuống hôn môi Diệp Thiều An,
Nhưng Diệp Thiều An vẫn tránh khỏi nụ hôn của gã,
Một lần còn có thể nói là bất ngờ, hai lần thì sao?
Đôi mắt Ân Dục Cẩn lập tức lạnh xuống, gã không thèm để ý tư thế cơ thể bây giờ, một tay nắm lấy cằm Diệp Thiều An, cưỡng bách nhấc nửa người Diệp Thiều An lên, lạnh lùng hỏi: “Ngươi có ý gì?”
Tư thế này khiến Diệp Thiều An phải gánh vác rất lớn, hắn không thể làm gì khác ngoài mở mắt ra, tựa hồ có hơi bất đắc dĩ, cũng có thể là bi thương, thế nhưng không cần nghi ngờ, trong cặp mắt đen kịt như mực Tàu ấy không có một tí gì thứ gọi là hưng phấn hay vui sướng.
Cũng chẳng có một phần động tình.
Ân Dục Cẩn thậm chí có thể nhìn thấy vẻ động tình của mình trong đôi mắt của Diệp Thiều An.
Trái tim gã như rơi vào hầm băng.
“Vương thượng.” Diệp Thiều An bình tĩnh nói, thanh giọng của hắn có mấy phần khàn khàn, nhưng chẳng có tí gợn sóng tình cảm nào cả, “Lâm triều ngày mai, dính đến vấn đề Nhị điện hạ nhận tổ quy tông, hi vọng ngài có thể tham dự.”
Bàn tay Mục Văn Tĩnh vô thức nắm thành quyền, tâm lý sôi trào như muốn dời sông lấp biển, Ân Dục Cẩn dĩ nhiên làm Diệp Thiều An!
—— đáng chết!!!
Trong tròng mắt Mục Văn Tĩnh là một mảnh huyết sắc vô cùng dữ tợn, nếu như không phải cố kỵ Diệp Thiều An vẫn chưa hết hy vọng với Ân Dục Cẩn, y hận không thể trực tiếp dùng một cái tát đập chết Ân Dục Cẩn!
Gã dĩ nhiên làm Diệp Thiều An!
—— đáng chết! Đáng chết!!
“Ồ.” Nụ cười trên mặt Ân Dục Cẩn cũng triệt để thu lại, gã ồ một tiếng, biểu tình càng ngày càng khó coi, nếu như nói trước đây gã vẫn chẳng mấy tín nhiệm với chuyện mình bị coi là thế thân, thì bây giờ ít nhất tin tám phần mười.
Diệp Thiều An lúc làm với gã căn bản không cương!
Diệp Thiều An căn bản không động tình! Diệp Thiều An chưa bao giờ động tâm với gã!
Cái ý niệm này vừa nảy ra, Ân Dục Cẩn từ trong ra ngoài, đều lạnh muốn chết.
—— nếu như Diệp Thiều An thật sự coi gã là thế thân, bây giờ lại có một thế thân càng trẻ tuổi hơn càng giống bản gốc hơn, như vậy…
—— đừng hòng! Diệp Thiều An đừng hòng… Đừng hòng…!!
Tác giả có lời muốn nói:
# Không cương nổi dẫn phát huyết án#
Diệp Thiều An: Đ!t mịa đau như vậy vẫn có thể cương à? Bố đâu có cuồng bị tra tấn!
Ân Dục Cẩn:… Hóa ra, Diệp Thiều An là thật sự coi tui là thế thân, tui nên làm gì đây?
Mục Văn Tĩnh: Bố giết bố giết bố giết, Ân Dục Cẩn lại dám bắt nạt Diệp Thiều An!!! Lần đầu tiên của An An lại bị Ân Dục Cẩn cướp đi! Gã còn không giúp An An sảng khoái nữa! Bố nhất định phải giết chết Ân Dục Cẩn!!!!
Ảnh Nhất:…Ngay cả chuyện như vậy cũng nói với Mục Văn Tĩnh, vương thượng quả nhiên là đồ cặn bã!!! Tui muốn hiệp trợ Nhị điện hạ mưu quyền soán vị! Dù sao Nhị điện hạ càng giống Cẩm điện hạ hơn!!