Làm Phi

Chương 9 : Cha con

Ngày đăng: 20:52 21/04/20


Edit: Huệ Hoàng Hậu



Beta: Sutháiphi



Hoàng đế đợi một lúc ở chính điện, cảm thấy không có việc gì để làm, liền đi dạo tới cửa trắc điện. Hắn đứng ở cạnh cửa nhìn thoáng qua bên trong, ấn đường nhíu lại.



Tịch Lan Vi thật sự có khổ nói không nên lời, một đời trước nàng gặp được đủ loại khốn khổ lại không có cách nào giải thích cùng phụ thân. Vì thế phụ thân cũng chỉ biết là nàng đột nhiên tùy hứng không chịu gả cho Việt Liêu Vương, bức hắn tới cầu hoàng đế nạp nàng làm phi tần...



Nàng biết, phụ thân chịu làm những việc này vì nàng đã là sủng nàng tới cực hạn rồi, chỉ đơn giản sau khi nàng vào cung thì không chịu nhận nàng cũng là có tình lý bên trong. Nhưng mặc dù như vậy, nàng cũng không dự đoán được phụ thân tức giận đến mức này, không chỉ có nàng về nhà thăm ông không chịu gặp, mà hiện giờ hoàng đế hạ chỉ cho bọn họ gặp nhau ở đây, ông cũng luôn trầm mặc ngồi đó, không chịu nói một lời với nàng. Nàng viết xong đưa tới trước mặt phụ thân, ông cũng không thèm liếc mắt nhìn qua một cái.



Trầm mặc như thế không bao lâu, Tịch Viên đứng lên muốn đi ra ngoài, câu đầu tiên sau khi cha con gặp lại đó là: "Cung yến sắp bắt đầu rồi."



Ý tứ là muốn đi dự tiệc, không muốn ở đây chậm trễ thêm.



Bởi vì trước đây hoàng đế đã phân phó qua, người khác không cần lưu lại trong điện nên hiện nay trắc điện to như vậy cũng chỉ có hai cha con nàng. Tịch Lan Vi thấy thế thì nóng nảy, duỗi tay lôi kéo áo choàng của phụ thân, thân thể quỳ xuống.



Tịch Viên vội ngừng chân, quay đầu liếc nhìn nàng, đè nặng tức giận: "Sắp bắt đầu rồi, không thể chậm trễ cung yến."



"Cung yến không vội, trẫm cầu tướng quân một chuyện." Thanh âm rõ ràng truyền vào trong điện, hơi có chút trầm ấm nhưng vẫn mang theo uy nghi, lại làm cho Tịch Lan Vi cảm thấy an tâm trong lòng.



Nàng buông tay xuống, đồng thời thoáng nhìn qua phụ thân cũng đang vái chào, nói một câu: "Bệ hạ."



"Đứng lên đi." Ba tiếng ôn hòa, là nói với Tịch Lan Vi. Tịch Lan Vi ngồi dậy, ngẩng đầu, thấy hắn đang duỗi tay ra trước mặt mình. Nàng chần chừ trong chớp mắt, cũng vươn tay ra đặt vào trong tay hắn, nương lực hắn mà đứng lên.



Hoắc Kỳ chỉ cảm thấy bàn tay mềm mại trong tay mình lành lạnh, tay không tự giác được mà siết chặt lại, không có buông ra.




Mở mắt ra, muốn nhìn một chút cảnh trí xung quanh chấm dứt loạn tưởng. Hàm Chương điện đã ở trước mắt, nguy nga lộng lẫy, mơ hồ có thể nhìn ra trong điện sớm đã đèn đuốc sáng trưng.



Khi Tịch Lan Vi đi đến Hàm Chương điện, yến tiệc đã qua một nửa. Trong điện đẩy ly đổi trản[1], ca vũ náo nhiệt. Khi thái giám báo ra tên nàng, trong điện thoáng an tịch trong chớp mắt, theo bước chân nàng đi vào đại điện, xung quanh lại nổi lên một ít lời xì xào.



[1] ly tách va chạm nhau, cảnh rượu trà qua lại



Sinh ra đã xinh đẹp, từ nhỏ Tịch Lan Vi đã quen với các loại nghị luận nho nhỏ như thế này. Có điều nàng biết, lần này là không giống như trước, ngồi đây đều là tông thân[2] mệnh phụ, đa phần là nghị luận về chuyện nàng bị câm và hủy hôn ước.



[2] thân thích hoàng gia



Mắt nhìn thẳng, chậm rãi bước lên bậc thềm, Tịch Lan Vi khom người bái xuống, vẫn là cung nhân bên cạnh thay nàng nói lên: "Bệ hạ vạn an".



Hoàng đế đang uống rượu cùng Cảnh phi, nghe tiếng thì nhìn qua, tùy ý nói "Miễn lễ".



Tịch Lan Vi lại dập đầu một cái, đứng lên đi về chỗ, đang tính ngồi xuống thì phía sau lại truyền đến một giọng nói lạnh như gió đêm, cực kỳ quen thuộc: "Vốn dĩ bổn cung định đi Vân Nghi các tìm lệnh nghi cùng đi, nhưng lại không thấy lệnh nghi đâu, bổn cung còn tưởng lệnh nghi có chuyện quan trọng, đêm nay không tới tham dự yến tiệc đấy chứ."



Đột nhiên cả kinh, Tịch Lan Vi xoay người sang nhìn về phía người vừa mới nói chuyện, thấy nàng ta mang theo ý cười ngồi đó, tiếp nhận chén ngọc mà cung nữ đã múc canh vào, cầm thìa lên uống một ngụm, lại rất là khách khí gật đầu một cái với Lan Vi: "Lệnh nghi mau ngồi đi."



Đỗ sung hoa, nàng ta đang bị cấm túc, sao lại ở nơi này?



Nàng ta có thai tuy là sớm muộn gì cũng báo cho hoàng đế biết, nhưng ngày đó nghe ý tứ trong lời nói của nàng ta, có vẻ là muốn tự điều dưỡng qua chút thời gian, chờ thai nhi ổn định rồi mới nói ra...



Vậy tại sao hôm nay nàng ta lại ở chỗ này tham dự yến tiệc? Nhất định là có chỗ nào... xảy ra biến chuyển.