Lần Đầu Bên Nhau
Chương 5 : Triết học cà phê
Ngày đăng: 19:59 20/04/20
Bảy rưỡi tối là quãng thời gian thích hợp nhất cho những người chưa từng gặp mặt. Vào giờ này, thường đã ăn tối xong xuôi nên không cần tốn thời gian suy nghĩ đi ăn ở đâu, nguyên chuyện bàn luận ăn món gì đã mất đến cả nửa tiếng đồng hồ, Tai hại nhất là ăn cơm thì khá tốn tiền, mà đối với một anh học trò nghèo như tôi, "tăng xin, giảm mua" là chuyện tối cần thiết. Hẹn nhau ở hàng Mc. Donal, chỉ cần gọi hai cốc cô-ca (cốc nhỡ, khỏi cần cốc to cho tốn) và một túi khoai tây chiên là có buổi tối ngon lành. Thêm nữa, không ăn cơm thì đỡ phải săm soi về cách ăn uống của đối phương. Tôi còn nhớ Thái kể chuyện đi ăn với cô bạn gái mới quen, cô nàng cuống quá, đến nỗi cắt miếng thịt bò bíp-tết bắn bụp lên mặt Thái. Lần đầu tiên gặp mặt tốt nhất đừng lôi nhau đi ăn, nếu bắt buộc phải ăn thì tốt nhất đừng nên ăn đồ Tây, để đề phòng án mạng trong trường hợp hai bên không... hợp ca.
- Chào Đồ Tồi, anh đến sớm vậy?
Tôi đang đần mặt nghĩ ngợi lung tung thì một cô gái đến sát đàng sau từ lúc nào, đập vào vai tôi mấy cái. Mặc dù đã cố gắng trấn tĩnh, tôi vẫn cực kỳ sửng sốt khi nhìn thấy cô ấy. Nếu không phải là cô ấy mặc bộ đồ màu cà phê như đã hẹn, nếu không phải cô ấy gọi nick của tôi, tôi sẽ ngỡ cô ấy đến hỏi đường. Một phút trước đây, trong tâm niệm của tôi, mỹ nhân chỉ tồn tại trên phim ảnh và ti vi, hay cùng lắm cũng chỉ là một người qua đường sượt qua vai rồi mất hút ở xa... Thế nhưng cô gái đang đứng trước mặt tôi vô cùng xinh đẹp, bằng xương bằng thịt. Đôi khi, xinh hay không còn tuỳ mắt người nhìn, có thể người này nhìn thì đẹp, còn trong mắt người khác thì chỉ tầm tầm. Nhưng tôi dám chắc, không ai không công nhận cô gái này là một mỹ nhân. Tôi chẳng có năng khiếu văn học cho lắm, vốn từ dùng để miêu tả một cô gái đẹp cũng chỉ vỏn vẹn mấy từ sáo mòn như hoa ghen liễu hờn, chim sa cá lặn, nghiêng nước nghiêng thành...Các cụ xưa đã dạy hồng nhan bạc mệnh, nếu quả thật sắc đẹp và tuổi thọ tỷ lệ nghịch thì tôi dám chắc Flying Dance sẽ vô cùng... đoản thọ. Một cô gái tươi đẹp nhường này hình như không nên có liên can gì đến cuộc đời một kẻ như tôi mới phải. Như có lẽ vui quá hoá... bình thường, bị sắc đẹp của cô ấy làm kinh ngạc đến cực điểm, thành ra tôi lại trở nên bình tĩnh lạ thường.
- Em ăn cơm chưa, mình vào Mc. Donal nói chuyện nhé!
- Anh giỏi thật đấy. Hẹn thế này thì cũng đỡ hao tiền.
Chiêu bài tiết kiệm đã bị cô ấy lật tẩy, tôi chỉ còn cách cười trừ chữa ngượng. Vì cô ấy xinh đẹp nên tôi đành đứt ruột gọi cốc cô-ca bự tổ chảng và những hai gói khoai tây chiên.
- Đồ Tồi ạ, lần này anh mời em, lần sau em để anh mời...
Cô này đùa à, rõ ràng cô ấy đang "lợi dụng" tôi. Nhưng nghe thấy "lần sau" thì tôi lại vui, còn có một tia hy vọng!
- Anh có theo đạo không? Em là con chiên, em phải nguyện cầu một tẹo, được chứ?
- Anh chỉ khấn khứa linh tinh thôi, không đến mức tin tưởng tuyệt đối lắm. Nhưng anh có thể cầu nguyện cùng em.
- Anh đừng học mấy chính khách trên ti vi, cầu nguyện cho thế giới bình an gì gì nhé!
- Đương nhiên rồi, anh chỉ cầu nguyện cho tờ tiền mua đồ ăn lúc nãy yên nghỉ nơi két bạc nhà hàng.
- Ui da, anh thật là keo kiệt, hi hi hi...
Lần đầu tiên nghe thấy tiếng cười của cô ấy, nhẹ nhàng và giòn tan, như khoai tây chiên.
- Nhìn thấy em anh có... thất vọng không?
Gặp cô gái đẹp thế này mà thất vọng thì khéo phải nhảy lầu tự tử khi thấy các cô gái dung mạo tầm tầm.
- Sao cơ?
- Bởi vì, em đã bảo là em không dễ thương mà. Cho nên khi thấy em anh sẽ cảm thấy... rất trái ngược so với tưởng tượng.
Hoá ra cô ấy vòng vo tam quốc là để tự ca ngợi mình.
- Vậy tại sao em lại bảo em không dễ thương?
- Nhưng em có bảo em không xinh đẹp đâu?
Ái dà, cái cô này nói chuyện giống tôi quá. Cô ấy xinh tệ, chứ không còn xứng danh với biệt hiệu Đồ Tồi hơn cả tôi.
- Mà trông anh cũng hiền lành đấy chứ, đâu đến nỗi tệ?
Hic, "hiền lành" là một tĩnh từ dễ lẫn lộn. Tôi cảm thấy trong óc các cô, hiền lành với đần độn không cách xa nhau là mấy. Tôi bắt đầu "soi" cô gái xinh đẹp ngồi trước mặt. Đẹp cũng là một tĩnh từ mơ hồ, bởi vì đẹp có rất nhiều kiểu. Có kiểu đẹp lạnh lùng băng giá như Nữ hoàng, thanh tú thoát tục như Đức mẹ, ngây thơ rạng rỡ như Công chúa Sissi, tinh nghịch bất cần như Triệu Vy, thông minh khéo léo như Hoàng Dung, lại có kiểu đẹp ân cần tha thiết như Nhậm Doanh Doanh... Nhưng Flying Dance không giống họ. May mà cô ấy không giống họ, cô ấy vẫn là con người thực bằng xương bằng thịt hiển hiện trước mắt tôi. Tôi bị gương mặt cô ấy hớp mất hai phần hồn từ cái nhìn đầu tiên, rồi bị giọng nói hớp đi sáu phần, chỉ còn lại mỗi tẹo hồn vía nên chẳng thể ngắm kỹ vóc dáng cô ấy ra sao.
- Xem phim nhé?
- Đồ Tồi ơi, đáng lẽ anh phải chọn đi nghe nhạc chứ. Nghe nhạc xong em sẽ muốn uống cốc cà phê. Uống xong cà phê em tỉnh táo hẳn ra và muốn đi xem phim. Xem xong phim em lại thấy đói bụng và muốn ăn tối... Thật là tiếc cho anh,
Tiếc chi mà tiếc, tôi thấy may quá. Mời đi chừng ấy nơi, làm chừng ấy việc thì quan quân tướng tá trong ví tôi có mà hy sinh hết cũng chả đủ.
- Ôi thôi chết, sắp 12 giờ rồi, em phải về đây. - Flying Dance liếc nhìn đồng hồ.
- Em ở trong ký túc xá à? Quá 11 giờ rưỡi đóng cửa mất rồi còn gì...
- Em sống bên ngoài.
- Thế thì vội gì? Em sợ anh biến thành sói ăn thịt em à? Hôm nay có phải là ngày trăng tròn đâu.
- Đồ Tồi ơi, cô bé lọ lem sẽ trở lại nguyên hình sau 12 giờ đêm, anh có biết không?
- Không sao, chỉ cần bỏ lại một chiếc giầy, anh sẽ tìm thấy em.
- Anh đã nói thế thì em đành...
Cô ấy cúi xuống, nhưng là để thắt lại dây giày cho thật chặt. Chúng tôi đẩy cửa bước ra ngoài, không khí buổi đêm thật vắng vẻ và lạnh lẽo.
- Em về đâu? Anh đưa em về.
- Ngay đường Thắng Lợi kế bên thôi, gần lắm.
Chúng tôi đi tiếp một đoạn nữa, cô ấy dừng lại cạnh một chiếc xe đạp. Trời đất ơi, xe cũng màu cà phê.
- Khung xe màu cà phê, yên xe màu trắng, trông như cốc cà phê sữa kiểu Pháp. Đây là màu cà phê hợp nhất cho sao Song ngư lãng mạn đấy.... Đến lượt anh!
Hoá ra cô ấy còn giữ lại con át chủ bài, cao thủ quá. May mà chiếc xe máy cũ của tôi cũng có "bình dầu màu xanh lam, yên xe màu đen sẫm, như nước biển Cao Hùng loang đầy dầu ô nhiễm. Đây là loại nước hợp nhất đối với sao Bò cạp bề ngoài lạnh lùng nội tâm tình cảm"
- Chúc mùng anh, Đồ Tồi, anh đã được chấp thuận tiếp tục hẹn em đi chơi!
Khi chúng tôi đi đến chân nhà Flying Dance, cô ấy bỗng đột nhiên buột ra câu nói như... sét đánh ngang tai. Sét đánh ngang tai thì không hay, nhưng tôi vốn thích mưa gió nên sấm sét hoá ra lại tốt.
- Ngày mai nhé, một giờ chiều, anh đợi em ở đây. Vẫn quy định cũ của anh, em ăn cơm trước.
- Ok, được thôi, thêm quy định cũ của em, anh chủ chi.
Cô ấy mở cánh cửa khu tập thể, rồi quay đầu nở nụ cười nghiêng nước nghiêng thành. Tôi ngẩng đầu nhìn, cho đến khi căn phòng tầng 4 bật đèn sáng trưng mới yên tâm đạp máy chiếc xe cà tàng thẳng tiến.
--- ------ ------ ------ -------
1 Phim A: phim cấm trẻ em