Lần Đầu Bên Nhau
Chương 6 : Khoảng cách
Ngày đăng: 19:59 20/04/20
Tôi bò về ký túc xá trong cơn ngây ngất. Hôm nay tôi mới biết từ tầng một lên tầng ba tổng cộng có 53 bậc cầu thang. Tôi ngồi trước màn hình máy tính trống rỗng, đầu óc cũng trống rỗng.
- Kinh Kha, cậu đã trở về! Cái đầu của Tần Vương đâu?
May quá, nhìn thấy Thái tôi mới chắc mình vẫn sống trong cõi thực.
- U hu hu, Đồ Tồi đáng thương, chắc bị dung nhan của nàng làm khiếp hãi quá nên mới ra nông nỗi này.
- Ha ha ha, mình khiếp hãi vì cô ấy quá quá...xinh.
Thái đột nhiên buông ngay hai chai bia trong tay, nhìn tôi với ánh mắt nghi ngại.
- Thế chả hoá ra bông hoa nhài cắm...
Tôi nắm chặt bàn tay, chuẩn bị hạ một cú đấm xuống đúng cái mồm sắp phun ra ba chữ bãi cứt trâu...
-...vào bình hoa quý! Quả là trai anh hùng gặp gái thuyền quyên!
Ngoài cái mỏ ghê gớm, đồng thời Thái còn có phản ứng rất mau lẹ.
- Đồ Tồi, trông cô ấy thế nào, học khoa nào?
- Khoa Ngoại ngữ. Còn về mặt mũi thì... có thể làm tam cung lục viện của cậu thất điên bát đảo.
- Không thể thế được, từ sau khoá em Bình, khoa ngoại ngữ ngày càng xuống dốc, mà khoa ấy vẫn còn thuộc địa hạt quản lý của mình. Làm sao còn em nào đèm đẹp lọt qua tay mình nhỉ?
- Thái ơi, có lẽ cậu già rồi, các cô gái đẹp như sóng Trường Giang lớp sau đè lớp trước, càng về sau càng xinh đẹp bội phần.
- Có lẽ vậy thật. Này, nhưng mà mình thấy các cô hồng nhan đều bạc phận. Vợ đẹp thường... kẹp chồng đần, đúng là ứng nghiệm...
- Thái ơi là Thái, cô ấy khen mình có tài, chúng mình là giai nhân tài tử.
- Đồ Tồi ơi, đấy là khách sáo. Cậu có phải mình đâu mà có tài. Hai cậu á, gọi là Beauty anh Beast!!! (người đẹp và dã thú)
- Mình là Beast đấy, thì cậu là gì?
- Bớt đi chữ a, mình là Best - số 1!
Thái chọc tức tôi đủ kiểu, chắc là buổi hẹn của cậu ta hỏng bét.
- Hôm nay cậu bị đổ bể kế hoạch à?
- Với cái cô Nh-161-48-83-62.5-82 ấy à? Mình bị nàng cho một cái.
- Chắc cậu hôn người ta trước khi được phép chứ gì?
- Không phải, là sau khi được phép mình không hôn.
-....?
- Thật đấy, mình không thích màu son của cô ta.
- Không vì sao cả. Khen ngợi người đẹp là phản xạ tự nhiên của đàn ông thôi. Anh cũng biết em sẽ nghĩ anh nịnh hót, nhưng cái mồm không chịu tuân thủ bộ não. Hình ảnh xinh đẹp vừa truyền đến não, não còn đang phân tích chưa kịp kết luận nên khen hay không thì cái miệng đã tiền trảm hậu tấu. Mà hơn nữa, thà bị mắng là nông cạn, còn hơn dối lòng không ca ngợi vẻ đẹp của em.
- Đồ Tồi ơi, em sẽ bị anh "dung túng", càng ngày càng kiêu mất.
- Biết làm sao được, Mạnh Tử cũng bảo thế mà: Dư khởi hiếu tán mỹ lai? Dư bất đắc dĩ dã (Ta thích tán dương cái đẹp lắm ư? Cũng là bất đắc dĩ mà thôi)
- Thôi đừng khéo bịa nữa, hôm nay thế là đủ rồi.
- Vậy anh tạm ngưng ở đây, đến lượt em tán dương anh?
- Đồ Tồi ơi, nếu phải dối lòng khen ngợi để anh thấy em nông cạn thì chi bằng không nói những lời giả dối ấy cho lương tâm thanh thản.
- ^-^
- Thực ra, ở trên mạng em càng thấy rõ "chân tướng" của anh. Thế anh có thể dùng một câu miêu tả dung nhan của em và cảm giác của anh không?
- Chuyện nhỏ như con thỏ! "Yêu kiều rơi nước"
- Tiểu nữ học hành ít ỏi, không lĩnh hội hết ý tứ sâu xa của tướng công, xin hãy nói rõ hơn...
- Em "yêu kiều" khiến anh thèm "rơi nước...miếng"
- Ha ha ha... Em bị đau bụng mất thôi.
A, suýt nữa quên mất buổi hẹn ngày mai, không được câu giờ nữa, để người ta đi ngủ thôi.
- Em đi ngủ đi.
- Lát nữa thôi. Mà anh vẫn chưa nói anh có mệt không?
- Tàm tạm, hơi mệt. Em sao?
- Em mệt lắm, nhưng nếu không lên mạng chào anh thì không ngủ được.
- Anh cũng vậy.
Hai bên cùng mệt, thế thì đi ngủ đi thôi, sao phải ngồi đây vừa gõ vừa ngáp thế này? Có lẽ cả tôi và cô ấy đều nghĩ vậy nên hai bên cùng yên lặng hồi lâu.
- Ngày mai xem phim gì?
- Mai hẵng hay. Quan trọng là đi xem với ai chứ không phải xem gì.
- Mai lái xe cẩn thận nhé. Em đợi anh dưới nhà.
- Được rồi, vì câu nói của em anh sẽ cẩn thận. Thế em xuống cầu thang cũng cẩn thận nhé...
- Thôi anh đừng câu giờ nữa! Mai gặp lại.
- Good night...! Bye bye....! Sayonara..