Lãng Nguyệt Tiếu Trường Không

Chương 84 : Đệ bát thập tứ thoại mê, chuyện xưa dần dần rõ ràng

Ngày đăng: 21:45 21/04/20


Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường nghe Nguyên lão gia tử tự thuật, đã cảm thấy Mạc Cơ năm đó nhất định là làm gì đó có lỗi với người khác, mong đừng là chuyện gì không bằng cầm thú đi.



“Hai ngươi cũng đừng nghĩ lung tung nha!” Lão đầu thấy vẻ mặt hai người, vội vàng khoát tay, bảo “Thật đúng là không dối gạt nhị vị hiền chất, Mạc Cơ không phải người xấu xa gì! Hắn cũng là một nam tử hán có trách nhiệm a, hắn quả thực để ý Tang Mẫu không sai, nhưng không làm gì không tốt, vẫn luôn rất tôn trọng nàng… Hơn nữa, đó cũng là hai người bọn họ lâu ngày sinh tình, Tang Mẫu đối Mạc Cơ cũng không phải không có hảo cảm, chẳng qua là phát hồ tình chỉ hồ lễ mà thôi!”



“Lâu ngày sinh tình?” Bạch Ngọc Đường và Triển Chiêu nhìn nhau, nghe lão đầu tiếp tục nói.



“Tang Mẫu mặc dù cùng trượng phu nàng đính hôn, nhưng Tà Vọng quanh năm bên ngoài đánh giặc, bọn họ cơ hồ không có tình cảm gì.” Nguyên lão gia tử bảo “Mạc Cơ liều mạng luyện công, ta biết hắn có ý tưởng… Hắn hy vọng mình có tiền đồ, đến lúc đó có thể có phần gia nghiệp xứng với Tang Mẫu, cưới nàng đi.”



Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường nghe nhướng mày, cảm thấy này Mạc Cơ đích xác không tồi, cũng thật sự có rất nhiều bất đắc dĩ đi, chỉ có thể nói duyên phận trêu người.



“Chẳng qua là, lúc Mạc Cơ luyện công bị ngăn trở.” Nguyên lão gia tử bảo “Bởi vì không có cuồng đao.”



“Đúng vậy, võ công Cuồng Đao Môn, nếu như không có Minh Linh, rất khó phát huy ra bao nhiêu uy lực.” Bạch Ngọc Đường gật đầu.



“Qua một thời gian, đến lúc võ công chúng ta xem như tạm được, Tà Vọng trở lại.” Nguyên lão gia tử bảo “Hoàn toàn không giống với chúng ta nghĩ, Tà Vọng hung tàn đáng sợ… không có điểm nào giống người tốt, hoàn toàn là một tên cuồng ma khát máu.”



“Tại sao phải như vậy?” Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường đồng thời hỏi, “Bởi vì Minh Linh sao?”



“Đúng vậy.” Lão gia tử gật đầu, bảo “Chúng ta lúc ấy mới biết, hắn đang đánh chính là người Trung Nguyên chúng ta, cho nên Tà Vọng vừa nghe nói Tang Mẫu chứa chấp hai người Hán liền giận dữ, mang đám người đi muốn giết chết chúng ta… sau đó Tang Mẫu cầu xin mãi, hắn mới thả chúng ta, chúng ta liền chạy về Trung Nguyên.”



Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường gật đầu, hai người bọn họ đúng là làm phiền cô nương Thổ Phiên kia.



“Sau khi về Trung Nguyên, chúng ta có võ công, nên dần dần bắt đầu có danh tiếng. Lúc ban đầu, chúng ta làm bảo tiêu cho người ta, hoặc là bắt tội phạm bị treo giải thưởng, rồi chúng ta nhanh chóng tích lũy số tiền lớn, xem như một phần gia nghiệp, không lâu, cả hai đều đến tuổi thành gia.
Nghĩ tới đây, Triển Chiêu theo bản năng nhìn Bạch Ngọc Đường, mà lúc này Bạch Ngọc Đường cũng đang nhìn hắn, hai đôi mắt nhìn nhau, trong thoáng chốc hai người không biết nên diễn tả như thế nào, chỉ có thể im lặng.



“Ách, nhị vị hiền chất.” Nguyên lão gia tử thấy Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường không nói lời nào, liền nói, “Hôm nay Tà Vọng bỗng dưng xuất hiện… Này, nói câu không biết xấu hổ, ta không vì mình cũng phải vì khuê nữ, nhị vị hiền chất nhất định phải cứu ta nha.”



Bạch Ngọc Đường và Triển Chiêu dở khóc dở cười, lão gia tử nói thẳng ra như thế, rất tốt, chuyện gì cũng trút hết lên đầu bọn họ.



Bất quá, Bạch Ngọc Đường cũng âm thầm may mắn, cũng may bản thân chạy đến, nếu không chuyện này chẳng phải là đều đổ hết cho một mình Triển Chiêu sao? Con mèo này có lợi hại hơn thì cũng không thể nào một mình đối phó nhiều võ sĩ Thổ Phiên như vậy đi? Nhất định sẽ gặp chuyện không may cho xem. Nghĩ tới đây, Bạch Ngọc Đường lại có chút tức giận, lão già này cũng thật là, không thể đem chuyện nói rõ ngay từ đầu sao? Như vậy bọn họ có thể gọi thêm mấy người đến, tối thiểu hắn có thể mang theo mấy huynh trưởng nhà hắn đến, tên bệnh phu nhiều trò quỷ, cũng tiện có một người nghĩ kế cho a.



“Lão gia tử, chúng ta chỉ gắng hết sức thôi.” Triển Chiêu bảo “Bất quá nói đến Minh Linh, tuyệt đối không thể cho người Thổ Phiên.”



“Vậy cũng phải.” Bạch Ngọc Đường cũng gật đầu, “Hung khí như thế, nếu như cho người Thổ Phiên, vậy không cần chờ người khác nắm thóp, để cho bọn họ dùng Minh Linh đến tấn công Đại Tống chúng ta sao? Tuyệt đối không được.”



“Thế, nhị vị hiền chất chuẩn bị làm sao?” Nguyên lão gia tử hỏi.



Bạch Ngọc Đường sờ sờ cằm, nhìn Triển Chiêu, “Chỉ cần đừng làm cho đám người Thổ Phiên thắng là được.”



“Lần này, võ lâm Trung Nguyên chúng ta dù sao nhiều người.” Triển Chiêu bảo “Chỉ cần làm hết sức, tất nhiên có thể chiến thắng đám võ sĩ Thổ Phiên, lão gia tử, ngài không cần quá lo lắng.”



“Uy.” Trong lúc nói chuyện, Đường Di đến tới cửa, gọi mấy người, “Tỉ võ bắt đầu!”



Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường trao đổi ánh mắt, đứng dậy, ra ngoài đánh lôi đài.