Lãng Nguyệt Tiếu Trường Không

Chương 91 : Ngoài dự đoán, thu hoạch được nhân vật lớn

Ngày đăng: 21:45 21/04/20


Thật vất vả đợi gần một canh giờ, Mộ Thanh Vân cùng Thiên Nhất rốt cục cũng y phục chỉnh tề từ phía sau tảng đá đi tới.



Hai người chỉ thấy Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường vô cùng buồn chán ngồi trên phiến đá bên cạnh bàn uống trà, xoay qua nhìn họ với ánh mắt cổ quái, Thiên Nhất ho khan một tiếng, Mộ Thanh Vân trừng mắt nhìn Bạch Ngọc Đường liếc mắt một cái – nhìn cái gì?



Bạch Ngọc Đường cùng Triển Chiêu bất đắc dĩ, Triển Chiêu nhỏ giọng hỏi “Sư phụ…..Quan hệ của hai người là loại này a?”



Triển Chiêu vừa hỏi xong, Bạch Ngọc Đường mở to hai mắt, vẻ mặt khâm phục nhìn hắn – Miêu nhi! Ngươi hỏi rồi! Ngươi rốt cục cũng hỏi rồi! Ta nghĩ thật lâu chính là không ra miệng được, quả nhiên là nam hiệp, có quyết đoán a!



Triển Chiêu  theo bản năng hơi hơi nhíu nhíu khóe miệng, ánh mắt này của Bạch Ngọc Đường làm cho hắn nhớ tới cái quả cầu lông kia.



“Khụ khụ.” Thiên Nhất lại ho khan một tiếng, Mộ Thanh Vân mặt ửng đỏ nói không thành tiếng, mắt nhìn thẳng lên trời.



“Ta với sư phụ ngươi, từ nhỏ là thanh mai trúc mã, sau đó đấu nhau nhiều năm, về sau liền không tự chủ được mà….Ân, như thế, như thế.” Thiên Nhất nói “Không lâu trước đây đã thành thân.”



“Thành thân?” Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường tròn mắt ngạc nhiên hỏi “Hai người thành thân khi nào vậy? Chúng con sao không biết? Thành thân là chuyện lớn như vậy, tốt xấu gì cũng phải nói một tiếng chứ!”



Thiên Nhất nhíu nhíu mi, nói “Trí nhớ của hai đứa bị sao vậy? Trước đó không lâu không phải là cùng nhau bái thiên địa rồi sao?”



Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường nhìn nhau liếc mắt một cái, sau một lúc lâu mới hỏi “Bái thiên địa…………Các người không phải bái tổ sư gia sao?”



Thiên Nhất cùng Mộ Thanh Vân cau mày nói “Kia rõ ràng chính là bái đường!”



“Chính là…………Hai người mặc quần áo bình thường………….” Bạch Ngọc Đường cảm thấy có chút … kỳ lạ.



“Vậy ngươi còn muốn thế nào?” Mộ Thanh Vân hỏi “Muốn chúng ta cũng mặc đồ đỏ giống như mấy người trẻ tuổi sao?”



Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường liếc nhau một cái, đều là người lớn nói, nói bái đường chính là bái đường……..



“Sau đó hai người làm gì?” Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường hỏi tiếp Mộ Thanh Vân cùng Thiên Nhất.



“Hỏi làm gì?” Mộ Thanh Vân trừng hai người “Bái thiên địa xong thì đương nhiên vào động phòng!”



“Ách…….” Triển Chiêu xấu hổ cười nói ” Chúng con không phải hỏi hai người bái thiên địa xong thì làm cái gì…..Chúng con hỏi chính là, tắm rửa xong rồi thì làm gì?”




Bạch Ngọc Đường khóe miệng co giật, tâm nói, tiểu oa nhi là ngươi kêu ai a?



“Ân…….” Thanh âm trầm mặc trong chốc lát nói “Ta nói đồ đệ nhà ai bộ dạng xinh đẹp như vậy, nguyên lai là đồ đệ của con tiểu hồ ly Mộ Thanh Vân……Đang cầm là Long Lân Thối Nhẫn? Đồ đệ bất hiếu kia đem mộ phần tổ sư gia đều mở ra? Đủ yêu thương ngươi a!”



Bạch Ngọc Đường lắp bắp kinh hãi, dưới lầu Triển Chiêu cũng là sững sờ, tâm nói người kia là ai? Sao có thể hiểu rõ Bạch Ngọc Đường như vậy?



“Ái chà…..Còn có đồ đệ của thằng nhãi con Thiên Nhất nữa à…….Chậc chậc, hai người bọn họ thật là biết chọn người nha, mang đệ tử ra làm đồ thế chấp, là dấu hiệu một cuộc thi a, hắc hắc.”



Bạch Ngọc Đường đời này ghét nhất ai khen hắn xinh đẹp, tập trung truy tìm hướng thanh âm truyền tới, thì ra thanh âm kia ở phía trên đỉnh tửu lâu vọng lại, liền nói “Làm gì giấu đầu lộ đuôi vậy? Đi ra nói chuyện không tốt sao?”



“Ha ha……..” Lão thái bà cười đến thanh âm run rẩy, “Không hổ là đệ tử của tiểu hồ ly Mộ Thanh Vân, ngay cả tính tình tồi tệ đều giống nhau…..Ân, thú vị thú vị, theo ta đi chơi trong chốc lát đi?” Nói xong, đột nhiên chỉ thấy trên nóc nhà đối diện có một dải lụa trắng thật dài linh hoạt theo hướng Bạch Ngọc Đường bay tới.



Bạch Ngọc Đường khó khăn lắm mới tránh thoát, nhưng dải lụa màu trắng kia cứ như vật sống, đuổi theo hắn không tha.



Bạch Ngọc Đường triển khai Như Ảnh Tùy Hình, chạy toán loạn trong tửu lâu, chính là không để bị bắt.



“Ân! Có tiền đồ!” Lão bà kia nở nụ cười “Không hổ là đệ tử tiểu hồ ly một tay dạy dỗ!”



Triển Chiêu thấy người nọ công phu tựa hồ kì cao, liền nhanh tay rút kiếm thả người nhảy lên, một kiếm chém đứt dải lụa kia, Bạch Ngọc Đường mới ngừng lại thở hổn hển, nhưng là không đợi Triển Chiêu hạ xuống……. Chợt nghe thanh âm già nua nói “Ân, tiểu tử nhà Thiên Nhất cũng tốt! Cùng lão bà ta đi chơi hai ngày!” Nói xong nửa dải lụa kia đột nhiên phục hồi…..Triến Chiêu cả kinh, giữa không trung nhảy cao mấy trượng, lão bà cười ha ha “Yến Tử Phi không tồi, bất quá thật đáng tiếc, chiêu này đối lão thái bà ta vô dụng!” Đang nói đến chỗ này, dải lụa trắng kia đã quấn lấy cánh tay Triển Chiêu, Triển Chiêu cảm thấy bản thân nghiêng ngả, cảm giác đối phương nội lực kinh người……….Hơn nữa, nội lực này còn giống như có chút quen thuộc.



“Miêu nhi!” Bạch Ngọc Đường thấy Triển Chiêu bị mang đi, cũng cả kinh, phi thân đuổi theo.



Thấy hai người đã đi xa, tránh ở nhã gian bên trong Mộ Thanh Vân nhô đầu ra nói “May mắn chạy trốn nhanh, bằng không bị lão thái bà kia bắt được lại một phen trêu đùa!”



“Nhưng Ngọc Đường cùng Tiểu Phi bị bắt đi rồi phải làm sao bây giờ?” Thiên Nhất khóc không được cười cũng không xong nói “Có thể, nhưng đừng giống chúng ta lúc còn trẻ, bị bắt buộc…..”



“Ngươi lúc ấy bị bắt buộc sao?” Mộ Thanh Vân lập tức trừng mắt.



“Không, không…..” Thiên Nhất nhanh chóng xua tay “Lòng ta cam tâm tình nguyện, cuối cùng được giống như y muốn, cầu còn không được!”



Mộ Thanh Vân cau cái mũi nói “Hừ, vậy còn tạm được….”