Lãng Tử Xinh Đẹp

Chương 25 :

Ngày đăng: 16:41 18/04/20


Trăng tròn khiến thủy triều dâng cao.



Cô ngủ thật sự không an ổn, giấc mơ hỗn loạn không ngừng.



Chỉ là mơ thôi, cô biết, nhưng nó vẫn quấy nhiễu cô.



Cô cảm thấy rất nóng, miệng rất khô, mồ hôi thấm ướt áo ngủ của cô.



Nóng quá. . . . . .



Cô muốn đứng dậy bật điều hòa hoặc vào phòng tắm tắm nước lạnh. Ý nghĩ này vừa xẹt qua, cô chợt phát hiện mình đang ở trong phòng tắm, nằm trong bồn tắm lớn, nhưng nước trong bồn lại ấm.



Có người đàn ông cường tráng từ phía sau ôm cô, bàn tay to ngăm đen phủ lên bộ ngực mẫn cảm của cô. Cô có thể cảm nhận được ngực anh dán vào lưng cô.



Tim đập, hô hấp, môi lưỡi ẩm nóng khiêu khích.



Hỏng bét. . . . . . Như vậy không tốt. . . . . .



Cô kinh hoàng nghĩ, cô không nhìn thấy người đàn ông kia, nhưng cô biết đó là ai. Vòng cổ của anh rủ trước ngực, kề sát lưng cô. Cô muốn rời khỏi giấc mộng này, nhưng thân thể cong lên phản bội cô, tiếng rên rỉ nho nhỏ bật ra khỏi miệng.



Dòng nước ấm áp vây quanh cô.



Cảm giác kỳ lạ chồng chất ở trong bụng, cô nhẹ nhàng thở dốc, thân thể khó nhịn vặn vẹo.



Như vậy. . . . . . Không đúng. . . . . .



Người đàn ông vừa nhẹ nhàng cắn cắn cổ cô, liếm hôn giọt nước trên cổ cô. Sau đó, khi cô quay đầu, hôn lên môi cô. Cô thích nụ hôn của anh, dịu dàng lại khêu gợi.



Cô cảm nhận được dục vọng cứng rắn của anh đâm vào cô. Trong nháy mắt, cô có một chút kinh hoàng, nhưng cô biết kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì, anh sẽ dừng lại.



Cô cho rằng anh sẽ dừng lại, cô bị mất phương hướng vài giây, cảm nhận được môi lưỡi mê người, bàn tay to thô ráp nóng bỏng của anh.
Tiếng tim đập thình thịch dồn dập bên tai không ngừng.



Như Nhân nhìn chằm chằm cửa. Trong nháy mắt, khát vọng khó có thể ngăn chặn cùng với dục vọng mãnh liệt mênh mông dâng lên như thủy triều, bao phủ cô.



Cô không rõ đó là cảm giác của anh hay là của cô.



Một giây sau, anh rời đi.



Cô thở khẽ, cảm thấy anh đi xuống tầng, nhưng dục vọng và khát vọng này vẫn thiêu đốt cô.



Cô nhắm mắt lại, tiếp tục nằm ở trên giường, không hề động đậy, chờ chúng nó đi qua.



Nhưng cảm giác kia không rời đi, ngược lại chậm rãi dâng lên, vây quanh siết chặt lấy cô.



Thời gian từng giây từng phút trôi qua, cô có thể nghe được kim giây đồng hồ phát ra tiếng tích tắc máy móc trong phòng, mỗi một lần âm thanh càng lúc càng lớn.



Khi cô phát hiện thì cô đã xuống giường, mở cửa.



Hành lang yên tĩnh; trên cầu thang không một bóng người.



Nhưng cô biết anh ở đâu, cô có thể cảm nhận được anh. . . . . . Vĩnh viễn cũng có thể cảm nhận được anh. . . . . .



Cô giống như mộng du đi trong bóng tối, đi qua tầng ba, tầng hai, tầng một, đi tới phòng tập thể thao dưới tầng hầm ngầm.



Anh ở đó, chỉ mặc một chiếc quần nỉ trắng, nhảy những động tác vũ đạo sinh động hữu lực. Anh không bật nhạc, nhưng cô có thể nghe thấy tiết tấu mãnh liệt kia.



Động tác đó mềm mại lại kịch liệt, như là dung hợp giữa Hip-hop và võ thuật, nhưng lại không giống lắm. Anh đứng chổng ngược, lộn nhào, bay lượn trong không trung, có khi dùng một tay hoặc hai tay chống đỡ thân thể, hai chân luân phiên trong không trung. Động tác lúc nhanh lúc chậm, tư thái tao nhã lại có lực.



Vòng cổ của anh vẽ ra ánh bạc trong không trung. Anh như muốn thoát khỏi nhà giam nào đó, mồ hôi rơi trong không khí, cơ bắp dưới làn da phập phồng. Người đàn ông trước mắt, dường như đang thiêu đốt sinh mệnh, dùng tất cả nhiệt tình vào điệu nhảy kia. Nó trào dâng mà nhiệt liệt, cô bị mê hoặc, không thể nhúc nhích, cũng không dám tới gần.