Lãnh Hoàng Phế Hậu
Chương 246 :
Ngày đăng: 21:19 21/04/20
Liên tiếp mấy ngày, Hạ Lan Phiêu đều cùng Tiêu Mặc vừa không được tự nhiên vừa vô cùng lúng túng sinh hoạt chung một chỗ.
Không, là nàng cảm thấy vô cùng lúng túng, chứ Tiêu Mặc đại nhân vẫn là rất có thể thích ứng hoàn cảnh, rất là dương dương tự đắc. Mặc dù Hạ Lan Phiêu đối với “cuộc sống ở chung “ như vậy rất là bất đắc dĩ, nhưng mỗi khi nàng nhìn thấy lồng ngực và xương quai xinh đẹp xanh lúc Tiêu Mặc đi tắm vẫn sẽ cảm thấy cái thế giới này rất là tuyệt vời.
Có lẽ là cảm nhận thấy ánh mắt nóng hừng hực của Hạ Lan Phiêu, Tiêu Mặc càng thêm thích ở trước mặt nàng trình diễn “Hoàng Thượng đi tắm”, cũng rất bất đắc dĩ phát hiện mình chỉ có thể dùng “Sắc đẹp” mới có thể hấp dẫn chắc ánh mắt của nữ tử này không được tự nhiên này, lừa gạt nàng ngoan ngoãn lên giường.
Có lẽ, sau khi nàng có cốt nhục của Trẫm sẽ không muốn rời đi nữa......
Hôm nay, là một đêm yên bình.
Câu Đông quốc đột nhiên quật khởi đã uy hiếp tới rất nhiều quốc gia.
Mặc dù Câu Đông quốc tạm thời không dao động được Đại Chu, nhưng có một số tiểu quốc (nước nhỏ) bị Câu Đông quốc uy hiếp đã phái sứ thần tiến về Đại Chu tìm kiếm che chở, Tiêu Mặc cũng không thể không suy tính nên như thế nào đối đãi với quốc gia hung hăng phương xa kia.
Ban đêm, Hạ Lan Phiêu ở Long Tiếu điện nghe côn trùng mùa thu kêu vang, nhìn vầng trăng sáng rỡ trên trời, chỉ cảm thấy bên cạnh thiếu đi con ếch Tiêu Mặc kia, ngày có chút an tĩnh quá đáng, thậm chí có chút nhàm chán. Nàng mệt mỏi ngáp một cái, trong lòng tính toán có phải hay không muốn đi Ngự Thư Phòng len lén nhìn Tiêu Mặc đang xử lý chính sự, lại đột nhiên nghe được ca khúc đã lâu không thấy, tiếng hát hư vô mờ mịt.
Sự khác biệt với tiếng hát nghe được trong quá khứ chính là, lần này hình như tiếng ca càng thêm tuyệt vọng, làm cho người ta nghe lạnh thấu xương. Không biết có phải ảo giác hay không, Hạ Lan Phiêu cảm giác đây là Liên phi...... Dùng sinh mạng sau cùng mà ca hát.
“Liên phi...... Nhất định là xảy ra chuyện gì!”
(*) sản đạo: đường thai nhi từ trong bụng mẹ chui ra ngoài.
“Cái gì? Khi đó ta chính là lái chiếc xe cho thuê, cùng xe thể thao màu đỏ trực tiếp va chạm với nhau...... Chẳng lẽ ngươi chính là chủ nhân của xe thể thao màu đỏ kia?”
“Hình như là......”
Liên Cơ khe khẽ thở dài, ôm chặt Hạ Lan Phiêu, nước mắt lập tức liền tuôn chảy. Hạ Lan Phiêu cũng không biết mình là nên vui mừng khi gặp được đồng bạn hay là nên trách cứ chủ nhân xe thể thao không chịu trách nhiệm này, cũng ôm thật chặt nàng, nhịn không được khóc thút thít. Thời gian không biết đã trải qua bao lâu, rốt cuộc Liên Cơ lau khô nước mắt, cố cười nói: “Thiệt là, có gì phải khóc? Tìm được đồng bạn nên vui mừng mới đúng!”
“Đúng vậy, tất cả mọi người không cho phép khóc nữa! Ta dẫn ngươi đi!”
“Đi chỗ nào?”
“Đi bất luận nơi nào ngươi muốn.”
“Trên cái thế giới này sớm đã không có chỗ dung thân cho ta rồi...... Tiểu Phiêu, ngươi quá thiện lương, ta nhìn vào ngươi sẽ nhớ lại ta lúc ban đầu...... Nhưng tất cả mọi thứ này đều chỉ là một trò chơi thôi!”
“Trò chơi? Đây là ý gì?” Hạ Lan Phiêu ngạc nhiên hỏi.