Lãnh Hoàng Phế Hậu
Chương 335 :
Ngày đăng: 21:20 21/04/20
Edit: kaylee
"Tiêu Mặc tên cầm thú khốn kiếp sinh con không có XX ngươi! Mắt lão tử bị mù mới tin ngươi! Lão tử liều mạng với ngươi!"
Theo cửa đá đóng, tiếng chửi mắng của Hạ Lan Phiêu lại càng ngày càng lớn, càng ngày càng vang dội —— chẳng lẽ cửa đá này có chức năng phóng đại âm thanh?
Tiêu Mặc chỉ cảm thấy âm thanh kia càng ngày càng vang, cũng hình như cách hắn càng ngày càng gần, không khỏi quay đầu lại, lại vừa hay nhìn thấy một nam một nữ giơ cây đuốc đang đi về phía hắn, nữ tử cầm đầu đó dáng dấp hùng hùng hổ hổ rất giống Hạ Lan Phiêu —— không, giống như chính là nàng.
Làm sao nàng có thể tiến vào?
"Khốn kiếp! Qua sông rút cầu! Bội bạc! Hạ lưu vô sỉ!"
"Được rồi, ta biết rõ thành ngữ của nàng tiến bộ rất nhiều." Tiêu Mặc cắt đứt lời nói của Hạ Lan Phiêu, nheo mắt lại nhìn Hạc Minh: "Ngươi là thế nào xâm nhập vào trong đội ngũ thị vệ của ta?"
"Nha nha, bị phát hiện rồi ~~" Hạc Minh dùng cây quạt che miệng cười khẽ: "Ngươi là lúc nào thì phát hiện? Không phải là hiện tại mới phát hiện đi! Ngươi biết dịch dung, Mộ Dung nhà ta cũng biết đấy, ha ha ha! Ngươi không dẫn Tiểu Hạ Lan của chúng ta đi vào, ta liền vọt vào thác nước, ‘ ôm ’ nàng đi vào, còn thuận tay giải huyệt đạo của nàng! Tiểu Hạ Lan, ta rất lợi hại đi ~~"
"Đúng, rất lợi hại! So với con mực chết này lợi hại gấp trăm lần!" Hạ Lan Phiêu oán hận nói. (L: mặc và mực đồng âm)
Thật là muốn giết nam nhân này nha...... Thật, rất muốn nha......
Gân xanh trên trán Tiêu Mặc bạo phát, nhức đầu che cái trán, qua hồi lâu mới khôi phục bình tĩnh. Lòng hắn biết lúc này đuổi tên dở hơi này đi ra ngoài đã không thể nào, chỉ có thể nhàn nhạt nói: "Đã đến rồi, vậy thì hành động chung thôi. Nếu ở trong khi hành động có thương vong không thể oán người được."
"Ta biết rõ! Ngươi chính là xem thường ta, có đúng hay không? Ta ngược lại muốn nhìn rốt cuộc sẽ là ai cản trở!"
Giống như, lại bị hiểu lầm......
Người được chọn sao? A......
Ta chỉ là một nữ tử bình thường có được không, những lời đồn đãi này cũng chỉ là một truyền thuyết mà thôi. Ngay cả ta cũng không tin, tại sao bọn họ lại tin tưởng? Hay là nói, bọn họ là đi con đường nào cũng được, muốn chỉ là quá trình kích thích và điên cuồng khi tầm bảo?
Thật là một đám điên......
"Nam trái nữ phải, liền bên phải thôi." Hạ Lan Phiêu nói.
Vì vậy, ba người bọn họ liền đi tới bên phải. Không biết đi bao lâu, lại gặp được ngã ba, lần này, hai người lại rất có ăn ý nhìn nàng.
......
"Không ai thuận tay trái đúng không? Đi bên phải thôi."
Ngã ba thứ ba.
"Đi hai lần bên phải, lần này đi bên trái thôi."
Vì vậy, chuyện lựa chọn vô cùng quan trọng và khó khăn cứ như thế liền do Hạ Lan Phiêu quyết định, mà hai người khác liền hết sức thuận theo đi tới phương hướng nàng lựa chọn, không có một chút nghi ngờ hay là do dự. So sánh với hai người khí định thần nhàn bọn họ, Hạ Lan Phiêu chỉ cảm thấy trên vai gánh vác áp lực không nói ra được, gắt gao đè nặng nàng.
Tại sao hai người kia lại nghe lời đi đường ta chọn như vậy a a a a! Nếu như mà ta chọn sai thì làm thế nào! Cũng quá tùy hứng đi!
Mà bọn họ rốt cuộc vẫn là gặp phải nguy hiểm.