Lãnh Hoàng Phế Hậu

Chương 373 :

Ngày đăng: 21:21 21/04/20


Edit: kaylee



Tất cả mọi người bắt đầu kêu lên... Mặt của bọn họ bởi vì kích động và hưng phấn mà sung huyết đỏ bừng, nhưng cả người tràn đầy đấu chí không cách nào ức chế, khiến cho Hạc Minh cũng hơi ngây ngẩn. Hạc Minh nhàn nhạt liếc Hạ Lan Phiêu một cái, cười như không cười nói: "Tiểu Hạ Lan, đây là mỹ nhân kế của nàng sao?"



......



"Có thể nói là như vậy." Hạ Lan Phiêu mỉm cười: "Ta chỉ là dùng hết sức của mình động viên các tướng sĩ, nói cho bọn hắn biết đánh thắng trận, sống sót mới có thể có mỹ nữ ôm vào ngực, mà nếu thất bại chúng ta đều là nô lệ mất nước, tất cả mỹ nữ cũng đều thuộc về địch quốc mà thôi."



"Đạo lý rất thô tục ~~ nhưng mà rất có tác dụng ~~"



"Cám ơn Hạc Minh đại nhân khích lệ."



"Nếu nàng đã đến đưa tiễn, chẳng lẽ không đưa cho ta chút quà tặng chia tay sao?"



"Ngươi muốn cái gì?"



"Ha ha......"



Hạc Minh hơi cười cười, tóc dài đen nhánh tung bay ở trong gió. Hôm nay hắn mặc khôi giáp màu hổ phách cho dù ở trong đêm tối vẫn là tản ra ánh sáng nhàn nhạt, khoác áo choàng màu đỏ chót, ngang hông đeo bảo kiếm màu bạc trắng, bỏ đi hơi thở có chút âm nhu yêu nghiệt thường ngày, có chỉ là dũng mãnh có lực tràn đầy khí khái nam tử.



Hạc Minh dung mạo tuyệt mỹ, thân hình cao lớn, mặc vào quân trang hẳn là thích hợp như thế, giống như hắn trời sinh chính là một quân nhân. Hạ Lan Phiêu cũng là lần đầu tiên thấy một mặt nghiêm túc lại có khí khái nam nhi như vậy của Hạc Minh, mặt không tự chủ đỏ lên, nhưng trong lòng rốt cuộc bởi vì quên chuẩn bị quà tặng cho Hạc Minh mà hoảng loạn.



"Tiểu Hạ Lan, có phải nàng không có chuẩn bị quà tặng đưa tiễn cho ta hay không?"




"Hơn một tháng." Một người thanh niên tuấn lãng lập tức trả lời.



"Tuyết lớn lấp đường, lương thảo của Chu quốc muốn vận chuyển đến biên cảnh Tề quốc thực không dễ, từ nay về sau vẫn là nên tiết kiệm chút —— Hạc Minh chết tiệt! Rõ ràng là minh quân, ngay cả lương thảo cũng hẹp hòi như vậy, cho bao nhiêu còn muốn đòi trở về gấp đôi! Thằng nhãi!"



Tiêu Nhiên rất ít khi nổi giận, thủ hạ của hắn cũng rất ít nhìn thấy dáng vẻ Vương Gia của mình mất đi phong độ, cắn răng nghiến lợi trách mắng một người, như vậy có thể thấy được Tướng Quân Hạc Minh trong truyền thuyết kia là...... Công lực thâm hậu cỡ nào.



Hai quân liên minh, vốn nên chọn một Nguyên soái thống lĩnh toàn cục, nhưng Hạc Minh và Tiêu Nhiên võ nghệ ngang nhau, mỗi người đều có người ủng hộ, đã hơn một tháng lại vẫn không có định ra thí sinh, các hạng mục quyết định cũng phải trải qua tranh cãi khá dài mới có thể thông qua, áp dụng.



Tiêu Nhiên làm việc nghiêm cẩn, thường ngày tiếp xúc đều là văn nhân nhã khách, rất hiếm thấy nam tử yêu nghiệt thậm chí còn có chút vô lại như Hạc Minh, bị rất nhiều tư tưởng kỳ lạ của hắn làm cho là bể đầu sứt trán.



Được rồi, có lẽ ngươi cho thêm ba đậu (*) vào thức ăn cho ngựa của quân địch là có ý mới, có lẽ ngươi phái mấy nam nhi giả trang quân kỹ chém giết phe địch Đại Tướng là diệu kế, có lẽ ngươi mọi nơi tung tin Lãnh Phi Tuyệt "Đoạn tụ chi phích" (đồng tính) là vì dao động lòng quân của đối phương......



(*) ba đậu: 1 loại thuốc đông y làm mệt mỏi, tiêu chảy



Nhưng tại sao ta cảm thấy ngươi coi chiến tranh thành trò đùa?



Chẳng lẽ ngươi phải lấy mạng của nhiều người như vậy làm tiền đặt cuộc chơi một trò chơi sao?



Xin lỗi, Đại Chu ta theo không nổi!



Mà hai người hai người chúng ta hợp lực vậy mà lại chỉ có thể đánh ngang tay với đối phương...... Kẻ địch của chúng ta là nhân vật không thể tưởng tượng nổi......