Lãnh Lệ Chi Tinh

Chương 2 :

Ngày đăng: 11:47 19/04/20


Trình Duy Ân đứng trước cửa nhập cảnh, cầm trong tay cái bảng tạm bợ

để đón khách, trên viết Thiên Quyền hai chữ to bằng tiếng Trung, chăm

chú nhìn đám lữ khách từ trong đi ra, hàng lông mày vốn xinh đẹp nhăn

lại cơ hồ có thể giao nhau.



Kết quả, nàng vẫn tới sân bay đón, không vì sao cả, chỉ là không cam

lòng lãng phí bốn mươi vạn, nếu nàng không đến, ai có thể xác nhận cái

gọi là tổ chức Bắc Đẩu Thất Tinh kia có phải tập đoàn lừa đảo? Vì muốn

nàng giữ lời, Duy Trạch còn cho nàng xem tin trên mạng liên quan Bắc Đẩu Thất Tinh, nghe nói đó là một tổ chức so với phần tử khủng bố còn kinh

khủng hơn, có thể giết người, cũng có thể cứu người, có thể hại người,

cũng có thể giúp người, chỉ cần nhận công tác, chưa từng thất bại qua,

nhưng cũng bởi vì xác suất thành công 100%, bọn họ thu phí cao làm người ta líu lưỡi, bình thường giá quy định là từ 200 ngàn đôla Mỹ trở lên.



200 ngàn đô! Vậy vì sao bọn họ tự nguyện lấy giá 400 ngàn tiền Hồng Kông nhận ủy thác của Duy Trạch? Tuy nhiên cũng có thể! Có phải Duy Trạch gặp gỡ kẻ mạo danh Bắc Đẩu Thất

Tinh? Được, cho dù không bị lừa, như vậy, Bắc Đẩu Thất Tinh thiện ác khó phân, trời mới biết mời những người đó đến có nguy hiểm không? Nghĩ tới mức đau ôm đầu, nàng càng nghĩ càng bất an, hôm nay mặc kệ người của

Bắc Đẩu Thất Tinh có đến không, nàng đều hao tổn tâm trí, Duy Trạch nhất định là ngại nàng chưa quan tâm đủ nhiều tới công ti, nên mới khiến

nàng không đồng ý cũng phải đi tìm phiền toái.



Mở mắt ra, không kiên nhẫn nhìn đồng hồ, lại nhìn các lữ khách nhập

cảnh, nàng đơn giản cầm cái bảng giơ lên, tiếp theo, nàng thoáng nhìn

trên bảng Duy Trạch viết là Thiên Quyền.



Thiên Quyền? Còn nói danh hiệu gì đó! Cũng không phải tình báo viên

007, nàng thật tò mò vị chuyên gia mà Duy Trạch dùng nhiều tiền như vậy

mời đến rốt cuộc là bộ dáng gì.



Sẽ không phải là người hung dữ mắt trợn trừng chứ? Khủng bố hơn cả

phần tử khủng bố? Trời ơi, nếu sát tinh kia tới, nàng sao ứng phó được?

Lại lần nữa đưa mắt nhìn cửa nhập cảnh, nàng tiếp tục chờ đợi.



Lúc này, một người đàn ông Á Đông hung ác đi ra, nàng trong lòng hơi

kinh sợ, có điểm xúc động muốn giơ bảng đứng lên, nhưng người nọ cũng

không thèm liếc mắt một cái tới cái bảng của nàng, hờ hững đi qua mặt

nàng. Nàng vụng trộm quay đầu ngắm bóng dáng người nọ, lặng yên thở dài

nhẹ nhõm một hơi.



May không phải hắn! Bằng không nàng cũng không có dũng khí đưa người đáng sợ đó trở về……



Đột nhiên nàng giật mình, một cái bóng xuất hiện gần nàng, nàng vội

vàng quay đầu lại, tầm mắt nhìn đúng vào một cái caravat màu bạc được

thắt một cách đoan chính, giật mình ngạc nhiên, ánh mắt nhìn lên trên,

một gương mặt tuấn dật nho nhã lập tức kích động tiến vào mắt nàng.



“Xin chào, tôi là Thiên Quyền.” Giọng nói trầm thấp có lực, áp chế tiếng ồn từ bốn phía.



Nàng hơi giật mình, nam nhân anh tuấn tuấn lãng này chính là Thiên Quyền? Thật khác xa so với tưởng tượng của nàng!



Một đầu tóc ngắn chỉnh tề, trên khuôn mặt tuấn tú sạch sẽ rực rỡ mang một chiếc kính mắt gọng vàng, tăng thêm vẻ trí thức xuất chúng; Một

thân âu phục tối màu bao lấy dáng người cao gầy của hắn, phụ trợ đúng

mức khí chất tôn quý bức người……



Giờ phút này, những hình dung trong đầu nàng là hung ác, lỗ mãng,

khủng bố đều nháy mắt biến mất, Thiên Quyền trước mắt bộ dáng sạch sẽ

nhã nhặn lại cẩn thận tỉ mỉ lập tức chiếm được hảo cảm của nàng.



Qua vài giây, nàng mới phát hiện chính mình trố mắt nhìn chăm chú rất không lễ phép, hơi xấu hổ hắng giọng, đổi bảng sang cầm tay trái, vươn

tay phải nói: “Xin chào, tôi là Trình Duy Ân của xí nghiệp Hải An.” Gia

Cát Tung Hoành gật gật đầu, nhẹ nhàng cầm tay nàng. Kỳ thật từ lúc ra

tới cửa, thoáng nhìn cái bảng hắn đã bắt đầu đánh giá nàng.



Nàng bộ dạng không được coi là xinh đẹp, nhưng cũng rất nhẹ nhàng

khoan khoái thuận mắt, mái tóc dài thẳng được buộc đơn giản sau gáy, lộ

ra đường nét gương mặt thanh tú, trắng nõn trang nhã, một thân áo vàng

nhạt đơn giản, váy cùng tất màu cà phê, bày ra một cách vừa phải đường

cong cân xứng của nàng.



Theo điều tra của hắn, Trình Duy Ân là con gái lớn của Trình Nhất

Hoa, mới hai mươi lăm tuổi, trước mắt toàn bộ xí nghiệp Hải An là do

nàng quản lí. Cái nhìn của người khác đối với nàng không ngoài vội vàng

xao động, sơ ý, thiếu kiên nhẫn, không thạo kinh doanh quản lý. Nhưng

truyền thông cũng có một góc độ khác nhìn nhận nàng, nói nàng dễ mềm

lòng, thiện lương, cần kiệm lại nhiệt tình, trong thế hệ thứ hai của xí

nghiệp, xem như người có nhân tính nhất và vô giá nhất. Chỉ là, với một

xí nghiệp mà nói, cá tính chỉnh thể của nàng lại là khuyết điểm, trên

thương trường, không được mềm lòng, thiện lương, càng không thể vội vàng xao động, sơ ý, bởi vậy xí nghiệp Hải An thua trong tay nàng một chút

cũng không ngoài ý muốn.



“Anh đúng là …. Thiên Quyền của “Bắc Đẩu Thất Tinh”?” Nàng không thể không xác nhận lần nữa.



“Đúng vậy.”



“Tôi không nghĩ là thật sự sẽ có người đến……” Trình Duy Ân há miệng hít một hơi, vẫn không thể dời tầm mắt.



Nam nhân trước mắt này có vẻ thật nhã nhặn, một chút cũng không giống lính đánh thuê khủng bố trong báo……



“Vì sao? Cô cho là âm mưu trên mạng?” Hắn nhướn mày, cười hiểu rõ.



“Đây là…… Ai cũng có thể nghĩ vậy mà. Loại giao dịch này chỉ dựa vào

niềm tin thôi……” Nàng lúng ta lúng túng nói. Thiên Quyền cười rộ lên mê

người sẽ làm người ta hít thở không thông, nàng đột nhiên cảm thấy hô

hấp có điểm khó khăn.



“Thật vậy, cô nghĩ thế tuyệt đối không phải việc lạ. Chúng ta có thể

đi chưa?” Hắn thản nhiên nói, cũng không muốn nói thêm gì về đề tài này.



Trên thực tế, hắn lần này đến cũng muốn tốc chiến tốc thắng, không

lãng phí nhiều tinh lực vì loại cát-xê tí tẹo này , đương nhiên, có thân chủ giống Trình Duy Ân, hai ba lần là xong, xí nghiệp Hải An, hắn cam

đoan không tới một tuần có thể tới tay.



Trình Duy Ân thấy được sự lãnh đạm của hắn, hơi sửng sốt, không hề

nhiều lời, xoay người chỉ bên ngoài nói: “Xe ở bên ngoài, xin đi theo

tôi.”



Hắn khẽ giơ tay, hơi đẩy gọng kính mắt lên, đi theo sau nàng ra khỏi đại sảnh sân bay.



Trình Duy Ân đi trước, trong lòng nhất thời cảm thấy không thoải mái, nam nhân này đẹp trai thì đẹp thật, nhưng quá lạnh lùng, làm hảo cảm

của nàng với hắn lập tức tổn hại một nửa.



Thực vênh váo! Nàng chờ xem ngày mai hắn làm sao cứu lại Hải An.



Đang than thở trong lòng, một âm thanh quen thuộc nhưng làm người ta chán ghét đột nhiên gọi nàng.



“Hắc, đây không phải Trình Duy Ân tiểu thư sao?”



Nàng cau mày quay đầu, sắc mặt lập tức sa sầm, thiếu đông Tập đoàn

Đức Lai Đường Thiệu Tông cư nhiên cũng xuất hiện ở đây? Thật là sự trùng hợp chết tiệt!


Nếu nàng biết mục đích chân chính hắn tới đây, sẽ có cảm tưởng gì? Lòng hắn trầm xuống.



Lấy số tiền lớn cùng vũ lực mua được 7% cổ phần của Vương Trung Đạt,

hắn đã triển khai bước đầu ăn Hải An, kế tiếp, bằng tốc độ công kích của hắn, không quá một tháng, Hải An sẽ lọt vào tay hắn, đến lúc đó, Trình

Duy Ân có chịu được đả kích này không? Không, hắn xác định, điều mà

người trọng tình trọng nghĩa như nàng không thể chịu đựng được nhất,

chính là phản bội, cho nên nàng nhất định sẽ không ổn.



Nhưng cảm giác của nàng cũng không ở trong phạm vi lo lắng của hắn,

Thiên Xu muốn Xí nghiệp Hải An thì hắn sẽ giúp Thiên Xu lấy về tay, mỗi

người trong Bắc Đẩu Thất Tinh sinh tồn ăn khớp chính là đơn giản như

vậy, sự sống chết của người khác, chưa bao giờ ảnh hưởng quá trình đạt

tới mục đích của họ.



Cho nên, Trình Duy Ân tìm tới hắn, chỉ có thể là nàng xui xẻo, hắn thầm nghĩ.



Trình Duy Trạch lúc này cũng đi về phía hắn, cười nói: “Tôi là Trình

Duy Trạch, tôi chỉ biết Bắc Đẩu Thất Tinh nhất định có thể giúp được

chúng tôi.”



“Xin chào, người trên trang web Bắc Cực Tinh chính là cậu?” Hắn mỉm cười xã giao.



“Đúng vậy! Tôi sớm nghe qua đại danh của Bắc Đẩu Thất Tinh, thật vui

mừng vì có thể gặp một trong số mọi người, Thiên Quyền.” Trình Duy Trạch nóng lòng vươn tay.



“Cám ơn.” Gia Cát Tung Hoành bắt tay hắn, nghĩ rằng tính Trình Duy Trạch thật là giống chị mình.



“Nói cho anh này, trước đây chị tôi còn cho rằng tất cả mấy người đều là kẻ lừa đảo!” Trình Duy Trạch vụng trộm đâm thọc.



Trình Duy Ân nghe xong vội vàng huých hắn một cái, kêu nhỏ: “Em ngậm miệng lại.”



“Trình tiểu thư chỉ là cẩn thận.” Hắn nhìn nàng một cái.



“Đúng đúng! Trên mạng tràn ngập kẻ lừa gạt, tôi cũng phải cẩn thận chút, phải không?” Nàng vội nói.



“Nhưng hiện tại chị có thể yên tâm, thấy chưa, Thiên Quyền đã thay

chúng ta giải quyết mọi việc!” Trình Duy Trạch thư thái cười to.



“Còn chưa coi là hoàn thành, cổ phần công ti trong tay Đường Thiệu

Tông không ít, sau này còn phải đề phòng hắn ra chiêu.” Gia Cát Tung

Hoành cảnh cáo.



“Nhưng hôm nay làm hắn gặp hạn ngã một cú, thật sự là lòng người

khoan khoái! Đúng không, chị?” Trình Duy Trạch chớp chớp mắt với Trình

Duy Ân.



“Đúng vậy! Việc này so với cho hắn một cú đấm còn thống khoái hơn!” Trình Duy Ân cười, làm động tác đấm ra.



Gia Cát Tung Hoành phát hiện các đốt ngón tay phải của nàng tất cả đều bị tụ máu, nghĩ cú đấm tối qua cũng không nhẹ (chị đánh người ta mà chính tay mình thì bầm dập, thật là…).



“Tùy tiện đánh người mà làm không tốt thì sẽ tổn thương chính mình!

Trình tiểu thư, sau này đừng lại xúc động như vậy nữa.” Hắn không nhịn

được nhắc nhở.



Nàng bị nói mặt đỏ lên, vội vàng cho tay phải ra sau lưng.



Trình Duy Trạch không rõ, hỏi thẳng: “Sao vậy? Cái gì tổn thương bản thân? Chị, chị lại gây ra chuyện gì?”



“Không có gì, không có gì, hôm nay toàn thắng, buổi tối đi chúc mừng

một chút đi! Thuận tiện đi hóng gió cùng Gia Cát tiên sinh.” Nàng lập

tức nói sang chuyện khác.



“Buổi tối trường em có việc, phải đi trước, chị đi ăn cùng Thiên Quyền đi!” Trình Duy Trạch cố ý tạo cơ hội.



Theo hắn, vị Gia Cát Tung Hoành này cùng chị mình thật ra rất xứng đôi, liền nắm chắc cơ hội giúp bà chị chậm hiểu này.



“Em thật sự có việc sao? Có phải lại lên mạng đại chiến với mấy người cùng sở thích?” Trình Duy Ân nheo mắt.



“Thật sư không phải mà, em có việc, đi trước.” Trình Duy Trạch khoát tay, nhanh chóng né ra.



Trình Duy Ân không còn cách nào đành lắc đầu, toàn bộ tương lai xí

nghiệp Hải An muốn giao cho Duy Trạch, nhưng đến giờ hắn một chút tự

giác cũng không có, cả ngày chỉ biết chơi điện tử, còn ra thể thống gì?



“Tình cảm chị em hai người rất tốt.” Gia Cát Tung Hoành vừa thu lại tài liệu trên bàn vừa nói.



“Cũng tạm, thường xuyên cãi nhau.” Nàng cười xoay người, giúp hắn thu thập.



“Có cãi nhau mới giống ruột thịt……” Hắn vừa nói, lập tức liên tưởng

đến Diêm Quýnh cùng Đoàn Duẫn Phi, hai kẻ thù trời sinh kia có lẽ kiếp

trước là anh em ruột!



“Bắc Đẩu Thất Tinh là tổ chức như thế nào? Có bảy thành viên ư?” Nàng nhìn hắn, tò mò hỏi.



Hắn dừng một chút, ngẩng đầu, lạnh nhạt nói: “Chúng tôi chỉ là tập đoàn lính đánh thuê, thành viên xác thực có bảy người.”



“Những người khác là kiểu người gì? Vì sao các anh lại tạo thành một

tập đoàn kì lạ như vậy? Tình cảm giữa các anh cũng tốt lắm sao?” Trong

lòng nàng có một đống dấu hỏi.



“Đừng tò mò về chúng tôi, Trình tiểu thư, tuy cô là thân chủ của tôi, nhưng phạm vi phục vụ của tôi cũng không bao gồm cung cấp cơ mật trong

tổ chức.” Hắn mỉm cười, nhưng rõ ràng cự tuyệt trả lời những câu hỏi có

liên quan tới Bắc Đẩu Thất Tinh.



Nàng ngạc nhiên ngậm miệng, tự cho là đã thân thiết, không nghĩ tới người ta chỉ là khách sáo với nàng mà thôi.



“Thật xin lỗi……” Nàng xấu hổ cúi đầu trước ánh mắt lạnh như băng của hắn.



Hắn là người khó có thể nắm bắt. Vui buồn không lộ ra mặt, thường

xuyên mỉm cười tao nhã, nhưng loại tươi cười này một chút độ ấm cũng

không có, cảm giác xa cách ngàn dặm, khó có thể tiếp cận.



“Tôi muốn xem thông tin về tình trạng vận chuyển buôn bán của Hải An

trong thời gian gần đây, được không?” Hắn cho giấy tờ vào cặp xách tay,

nói vào việc chính.



“Đương nhiên có thể, đi theo tôi, tôi đã chuẩn bị một văn phòng cho

anh, chờ một chút thư ký sẽ lấy tư liệu cho anh.” Nàng đưa hắn ra khỏi

phòng họp, quyết định điều chỉnh thái độ chính mình.



Cùng người như Gia Cát Tung Hoành ở chung tốt nhất phải giữ khoảng

cách nhất định, cũng đừng quá nhiệt tình muốn trở thành bằng hữu với

hắn, bởi vì hắn chỉ là lính đánh thuê, không phải bạn.



Nàng tốt nhất phải nhớ kỹ điểm này.