Lão Bá Tu Tiên
Chương 9 : Bí mật của Huỳnh Thanh Chí
Ngày đăng: 01:30 27/06/20
Thiếu niên rách rưới vừa chạy vào thì đằng sau có hai người gia đinh đuổi theo sau, hai người kia chưa kịp mở miệng nhận lỗi thì Tuấn Hùng đã khoác tay ý bảo không có chuyện gì.
Thấy thiếu niên quỳ trước đại sảnh như vậy, chú ý mọi người vừa đang đặt lên Quách Hàn Long liền chuyển hướng tới người thiếu niên .Được một lúc ,Tuấn Hùng kêu một người gia đinh gần đó lại, nói nhỏ vào tai hắn , người gia đinh kia theo lời đi xuống sắp xếp.
Gia đinh sau một lúc liền đem một cái ghế lên, đặt vào một góc phía sau dãy bàn ghế hàng xóm đang ngồi, tiếp đó hắn hướng Quách Hàn Long, mời :
-mời Quách công Tử, tọa vị bên này!
Chú ý của Quách Hàn Long đang còn để lên Phạm Băng băng lại nghe được tiếng gia đinh nói, một cỗ nổi giận liền bộc phát, vì lúc này Phạm Băng băng không có quan tâm đến hắn, nàng đã xem hắn như là không khí, cứ thế nhu thuận bóp vai cho Tuấn Hùng,làm sao hắn không có nổi giận được. Một người con gái hắn xem như là sở hữu đã lâu, nay lại không để ý đến hắn, với tính cách của hắn sao có thể chịu đựng được nổi uất ức này.
-ĐƯỢC!!
Quách Hàn Long mặc dù tức giận nhưng hắn là người thông minh ,chuyện gì nên làm chuyện gì không nên làm hắn điều biết được, tình huống lúc này không thể vì tức giận mà làm xấu danh dự cũng như mặt mũi của cha hắn , hắn nghĩ vậy, sau đó hắn đi về phía cái ghế ngồi xuống im lặng .
Trên này, Tuấn Hùng rất là vui vẻ vì biểu hiện của Quách Hàn Long lúc này , sau đó hắn không có để ý đến tên kia nữa mà nhìn xuống dưới, hỏi thiếu niên y phục rách rưới :
-tiểu bằng hữu tên gì, nhà ở đâu, trong nhà có mấy người.
Tuấn Hùng tính tình khá là xấu, không thích quan tâm đến chuyện người khác, bất quá đã giả bộ làm thiện nhân rồi phải làm cho tới.
-cháu tên là Huỳnh Thanh Chí, mười hai tuổi, sống ở thôn Trảng Điền phía trên, trong nhà chỉ còn hai mẹ con, không lâu trước đó mẹ trở bệnh nặng, trong nhà thì không có tiền để tìm lang y, với lại lang y trong Nội Bắc rất là khó tìm, hôm qua trên phố cháu nghe được dưới Phong Hà này có một vị Thái y nổi tiếng thiện tâm giúp người, không còn cách nào mới phải tới đây cầu xin giúp đỡ .
- Van xin Đường đại Thiện nhân, thiện tâm qua xem giúp bệnh tình cho mẹ cháu, van cầu người.
Thiếu niên y phục rách rưới vừa dứt lời,liền liên tục dập đầu xuống nền nhà, ý định của hắn là tới khi nào Đường Thiên Nhị đồng ý giúp mới chịu dừng lại .
Qua một hồi lâu, thiếu niên đã đập đầu gần như chảy máu, Tuấn Hùng thấy vậy muốn dùng lý do bệnh của mình chưa khỏi để mà từ chối thiếu niên. Bất quá thiếu niên lúc này lại giống như là ra một quyết định gì đó quan trọng, thiếu niên liền vội chạy đến bên tai Tuấn Hùng nói nhỏ gì đó . Tuấn Hùng nghe xong thì dùng ánh mắt không thể tin nhìn thiếu niên , như là muốn hỏi chuyện này là có thật? thấy thiếu niên gật đầu, hắn liền tin trước.
-được!!! Trước tiên ngươi đi xuống ăn cho no bụng , lão hũ thấy ngươi gầy gò xanh xao, chắc nhịn đói đã lâu đi .
Nói xong, hắn dùng ánh mắt ra giấu cho gia đinh trong nhà, làm gia đinh cho Đường phủ ai nấy đều không tầm thường, liền hiểu ý, dẫn thiếu niên xuống.
-trời cũng đã sắp tối, thông gia tôi đây cũng là có việc về trước, với lại Đường lão huynh cũng là mới khỏe nên nghỉ ngơi thêm, bà con thấy ta nói có đúng không.
Lão béo lúc này cảm thấy không khí không được vui, bèn đưa ra ý kiến rời phủ, chúng nhân cũng là biết không khí từ khi Quách Hàn Long tới đã là trở nên âm trầm, biết vậy mọi người ở đây liền nhao nhao tán đồng với ý kiến của lão béo.
-Đường lão mới khỏe dậy, chúng ta không nên làm phiền quá lâu.
-chúc Đường lão sớm khỏe mạnh như trai mười bảy, nhà bao việc, chắc cũng phải rời đi.
-chúc lão sớm sanh quý Tử.
-cái ông này nói gì vậy, đi về mau.
Chúng nhân nhộn nhịp tới cũng nhộn nhịp ra về, sau một lúc đại sảnh Đường gia đã vắng tanh, nhưng là vẫn còn một người ngồi ở lại ngơ ngác nhìn mọi người ra về,không ai khác hắn là Quách Hàn Long . Ngồi còn chưa nóng đít thì đã thấy mọi người ồ ạt ùa về, trong lòng Quách Hàn Long cảm giác như bị kiến chích vào mông, muốn gãi nhưng gãi rồi nó lại ngứa, rất là khó xử.
-Quách đại công tử còn có chuyện muốn nói với lão hũ sao.
Tuấn Hùng lên tiếng, như là hỏi thăm cũng là nhắc khéo hắn, 'ngươi nên về được rồi'.
-không , tại hạ cũng có việc cần làm, xin về trước.
Quách Hàn Long thấy không còn mặt mũi ở lại nữa, bèn ra về trước, hắn tối nay sẽ tìm Phạm Băng băng nói chuyện. Nghĩ vậy hắn đi cũng thong thả hơn.
Đại sảnh đã vắng người, Tuấn Hùng lúc này mới hướng tới con dâu nói ra :
-về phòng, ta sẽ phạt nàng con dâu à !
...
Phòng đường Thiên Nhị.
Tuấn Hùng đã tắm rửa xong xuôi nằm trên giường, còn phạm băng băng vẫn chưa tắm xong, sau một lúc, phạm băng băng đi vào, nàng khoác một bộ váy tứ thân mỏng thời xưa, từng đường nét bốc lửa trên thân hình hiển hiện ra. Hôm nay nàng bị phạt phải quyến rũ cha chồng , không thì hắn không cho nàng xuống giường.
Trên giường, Tuấn Hùng nhìn thấy động tác tay của Phạm Băng băng đã biết nàng sắp làm gì, chuyện này hoàn toàn nằm ngoài mong đợi của hắn . Hắn chỉ nghĩ tới chuyện con dâu cởi váy ngoài mà thôi, không thể ngờ nàng sắp tự cởi áo yếm . Tuy rằng đã nhiều lần nhìn thấy ngực của nàng rồi, nhưng lúc đó nàng là vì bị ép buộc, với lại hắn lúc đó cũng hứng quá không thể nào mà tập trung nhìn ngắm được.
Bây giờ khi con dâu chuẩn bị cởi áo yếm ra, hắn nhìn không bỏ sót một khắc nào những chuyển động tiếp theo của chiếc áo yếm .
Phạm Băng băng lúc này vẫn là mắc cỡ, tuy mấy lần trước lão đã nhìn hết toàn thân nàng nhưng cảm giác mắc cỡ ấy vẫn còn. Nữ nhân có hai chỗ quan trọng chỉ để dành cho phu Quân xem,một là ngực hai là âm hộ của nàng, nhưng tất cả đều đã bị lão chiếm hữu qua, chuyện này làm Phạm Băng băng vừa ngượng vừa kích thích.
Thấp đầu xuống ngại ngùng, nàng tháo dây buộc áo yếm , cởi ra. Hai bầu ngực trắng nõn đã lồ lộ trước mặt Tuấn Hùng , không còn gì che đậy. Mặt của nàng đỏ hết, giờ đỏ lan tới cổ.
Tuấn Hùng bên này nhìn thấy bầu vú trắng nõn còn hai núm vú đỏ hồng của nàng, thì không kiềm chế bản thân mà định nhảy vồ tới, bất quá hôm nay hắn muốn nhẹ nhàn chơi nàng.
Đôi mắt trong veo của nàng len lén nhìn xuống côn thịt của Tuấn Hùng càng lúc càng cứng lên, đứng sừng sững như cột trụ sắt . Biết hắn đã bị mình kích thích , liền đưa tay xuống cởi nốt nội khố cuối cùng ra .
-con dâu nhanh lên.
Tuấn Hùng thúc dục, hắn dùng từ ngữ kêu con dâu cha chồng để tạo sự kích thích hơn, kiếp trước xem AV thể loại cha chồng nàng dâu rất nhiều nhưng chưa từng được thực nghiệm, ở nơi này vừa được thực hành vừa được xơi người đẹp còn gì bằng, hắn nghĩ mình cho dù kiếp này chỉ sống thêm mười năm cũng đáng.
Thấy thiếu niên quỳ trước đại sảnh như vậy, chú ý mọi người vừa đang đặt lên Quách Hàn Long liền chuyển hướng tới người thiếu niên .Được một lúc ,Tuấn Hùng kêu một người gia đinh gần đó lại, nói nhỏ vào tai hắn , người gia đinh kia theo lời đi xuống sắp xếp.
Gia đinh sau một lúc liền đem một cái ghế lên, đặt vào một góc phía sau dãy bàn ghế hàng xóm đang ngồi, tiếp đó hắn hướng Quách Hàn Long, mời :
-mời Quách công Tử, tọa vị bên này!
Chú ý của Quách Hàn Long đang còn để lên Phạm Băng băng lại nghe được tiếng gia đinh nói, một cỗ nổi giận liền bộc phát, vì lúc này Phạm Băng băng không có quan tâm đến hắn, nàng đã xem hắn như là không khí, cứ thế nhu thuận bóp vai cho Tuấn Hùng,làm sao hắn không có nổi giận được. Một người con gái hắn xem như là sở hữu đã lâu, nay lại không để ý đến hắn, với tính cách của hắn sao có thể chịu đựng được nổi uất ức này.
-ĐƯỢC!!
Quách Hàn Long mặc dù tức giận nhưng hắn là người thông minh ,chuyện gì nên làm chuyện gì không nên làm hắn điều biết được, tình huống lúc này không thể vì tức giận mà làm xấu danh dự cũng như mặt mũi của cha hắn , hắn nghĩ vậy, sau đó hắn đi về phía cái ghế ngồi xuống im lặng .
Trên này, Tuấn Hùng rất là vui vẻ vì biểu hiện của Quách Hàn Long lúc này , sau đó hắn không có để ý đến tên kia nữa mà nhìn xuống dưới, hỏi thiếu niên y phục rách rưới :
-tiểu bằng hữu tên gì, nhà ở đâu, trong nhà có mấy người.
Tuấn Hùng tính tình khá là xấu, không thích quan tâm đến chuyện người khác, bất quá đã giả bộ làm thiện nhân rồi phải làm cho tới.
-cháu tên là Huỳnh Thanh Chí, mười hai tuổi, sống ở thôn Trảng Điền phía trên, trong nhà chỉ còn hai mẹ con, không lâu trước đó mẹ trở bệnh nặng, trong nhà thì không có tiền để tìm lang y, với lại lang y trong Nội Bắc rất là khó tìm, hôm qua trên phố cháu nghe được dưới Phong Hà này có một vị Thái y nổi tiếng thiện tâm giúp người, không còn cách nào mới phải tới đây cầu xin giúp đỡ .
- Van xin Đường đại Thiện nhân, thiện tâm qua xem giúp bệnh tình cho mẹ cháu, van cầu người.
Thiếu niên y phục rách rưới vừa dứt lời,liền liên tục dập đầu xuống nền nhà, ý định của hắn là tới khi nào Đường Thiên Nhị đồng ý giúp mới chịu dừng lại .
Qua một hồi lâu, thiếu niên đã đập đầu gần như chảy máu, Tuấn Hùng thấy vậy muốn dùng lý do bệnh của mình chưa khỏi để mà từ chối thiếu niên. Bất quá thiếu niên lúc này lại giống như là ra một quyết định gì đó quan trọng, thiếu niên liền vội chạy đến bên tai Tuấn Hùng nói nhỏ gì đó . Tuấn Hùng nghe xong thì dùng ánh mắt không thể tin nhìn thiếu niên , như là muốn hỏi chuyện này là có thật? thấy thiếu niên gật đầu, hắn liền tin trước.
-được!!! Trước tiên ngươi đi xuống ăn cho no bụng , lão hũ thấy ngươi gầy gò xanh xao, chắc nhịn đói đã lâu đi .
Nói xong, hắn dùng ánh mắt ra giấu cho gia đinh trong nhà, làm gia đinh cho Đường phủ ai nấy đều không tầm thường, liền hiểu ý, dẫn thiếu niên xuống.
-trời cũng đã sắp tối, thông gia tôi đây cũng là có việc về trước, với lại Đường lão huynh cũng là mới khỏe nên nghỉ ngơi thêm, bà con thấy ta nói có đúng không.
Lão béo lúc này cảm thấy không khí không được vui, bèn đưa ra ý kiến rời phủ, chúng nhân cũng là biết không khí từ khi Quách Hàn Long tới đã là trở nên âm trầm, biết vậy mọi người ở đây liền nhao nhao tán đồng với ý kiến của lão béo.
-Đường lão mới khỏe dậy, chúng ta không nên làm phiền quá lâu.
-chúc Đường lão sớm khỏe mạnh như trai mười bảy, nhà bao việc, chắc cũng phải rời đi.
-chúc lão sớm sanh quý Tử.
-cái ông này nói gì vậy, đi về mau.
Chúng nhân nhộn nhịp tới cũng nhộn nhịp ra về, sau một lúc đại sảnh Đường gia đã vắng tanh, nhưng là vẫn còn một người ngồi ở lại ngơ ngác nhìn mọi người ra về,không ai khác hắn là Quách Hàn Long . Ngồi còn chưa nóng đít thì đã thấy mọi người ồ ạt ùa về, trong lòng Quách Hàn Long cảm giác như bị kiến chích vào mông, muốn gãi nhưng gãi rồi nó lại ngứa, rất là khó xử.
-Quách đại công tử còn có chuyện muốn nói với lão hũ sao.
Tuấn Hùng lên tiếng, như là hỏi thăm cũng là nhắc khéo hắn, 'ngươi nên về được rồi'.
-không , tại hạ cũng có việc cần làm, xin về trước.
Quách Hàn Long thấy không còn mặt mũi ở lại nữa, bèn ra về trước, hắn tối nay sẽ tìm Phạm Băng băng nói chuyện. Nghĩ vậy hắn đi cũng thong thả hơn.
Đại sảnh đã vắng người, Tuấn Hùng lúc này mới hướng tới con dâu nói ra :
-về phòng, ta sẽ phạt nàng con dâu à !
...
Phòng đường Thiên Nhị.
Tuấn Hùng đã tắm rửa xong xuôi nằm trên giường, còn phạm băng băng vẫn chưa tắm xong, sau một lúc, phạm băng băng đi vào, nàng khoác một bộ váy tứ thân mỏng thời xưa, từng đường nét bốc lửa trên thân hình hiển hiện ra. Hôm nay nàng bị phạt phải quyến rũ cha chồng , không thì hắn không cho nàng xuống giường.
Trên giường, Tuấn Hùng nhìn thấy động tác tay của Phạm Băng băng đã biết nàng sắp làm gì, chuyện này hoàn toàn nằm ngoài mong đợi của hắn . Hắn chỉ nghĩ tới chuyện con dâu cởi váy ngoài mà thôi, không thể ngờ nàng sắp tự cởi áo yếm . Tuy rằng đã nhiều lần nhìn thấy ngực của nàng rồi, nhưng lúc đó nàng là vì bị ép buộc, với lại hắn lúc đó cũng hứng quá không thể nào mà tập trung nhìn ngắm được.
Bây giờ khi con dâu chuẩn bị cởi áo yếm ra, hắn nhìn không bỏ sót một khắc nào những chuyển động tiếp theo của chiếc áo yếm .
Phạm Băng băng lúc này vẫn là mắc cỡ, tuy mấy lần trước lão đã nhìn hết toàn thân nàng nhưng cảm giác mắc cỡ ấy vẫn còn. Nữ nhân có hai chỗ quan trọng chỉ để dành cho phu Quân xem,một là ngực hai là âm hộ của nàng, nhưng tất cả đều đã bị lão chiếm hữu qua, chuyện này làm Phạm Băng băng vừa ngượng vừa kích thích.
Thấp đầu xuống ngại ngùng, nàng tháo dây buộc áo yếm , cởi ra. Hai bầu ngực trắng nõn đã lồ lộ trước mặt Tuấn Hùng , không còn gì che đậy. Mặt của nàng đỏ hết, giờ đỏ lan tới cổ.
Tuấn Hùng bên này nhìn thấy bầu vú trắng nõn còn hai núm vú đỏ hồng của nàng, thì không kiềm chế bản thân mà định nhảy vồ tới, bất quá hôm nay hắn muốn nhẹ nhàn chơi nàng.
Đôi mắt trong veo của nàng len lén nhìn xuống côn thịt của Tuấn Hùng càng lúc càng cứng lên, đứng sừng sững như cột trụ sắt . Biết hắn đã bị mình kích thích , liền đưa tay xuống cởi nốt nội khố cuối cùng ra .
-con dâu nhanh lên.
Tuấn Hùng thúc dục, hắn dùng từ ngữ kêu con dâu cha chồng để tạo sự kích thích hơn, kiếp trước xem AV thể loại cha chồng nàng dâu rất nhiều nhưng chưa từng được thực nghiệm, ở nơi này vừa được thực hành vừa được xơi người đẹp còn gì bằng, hắn nghĩ mình cho dù kiếp này chỉ sống thêm mười năm cũng đáng.