Lavender Queen
Chương 35 : Nhà mới; tạm biệt 12 năm học
Ngày đăng: 15:19 19/04/20
Nhà cậu mợ của Leo khá rộng và có đủ phòng cho mọi người. Ngoài gia đình Leo và Lana. Anh mang theo quản gia Lyn và 4 người giúp việc tận tụy. Nhưng vẫn đủ phòng cho họ. Vườn và sân chơi mọi thứ đều đủ cả.
Cậu mợ của anh kinh doanh bất động sản có khá nhiều khu đất lớn. và cũng rất giàu có. Hai cô con gái sinh đôi bằng tuổi với Chadie trông càng lớn càng xinh. Trông rất giống mẹ Zosie và Rose. Anh và mọi người làm quen với cuộc sống nhà cậu một tuần.
Một buổi chiều, Cậu anh đang tỉa hoa trong vườn anh nhẹ bước ra nói chuyện với cậu anh. Cậu anh thấy anh liền mỉm cười bảo anh ra ghế đá ngồi trò chuyện. Hai cậu cháu nói chuyện vui vẻ uống trà , Leo bỗng lên tiếng:
- Khu đất lớn ở trung tâm cậu đã bán cho người đó chưa?
- Rồi cháu trai.
- Công ty bất động sản của cậu?! “anh nhìn cậu anh”
Cậu anh nghe thấy vậy, không chút bất ngờ , khẽ nói:
- Cậu đã biết trước ý định của cháu. Cậu đã chuyển nhượng nó ngay khi sự việc đó xảy ra.
- Đúng là cậu của cháu. “Anh khẽ mỉm cười”
- Còn gì vui hơn khi thằng cháu của cậu đã trưởng thành. “Cậu anh mỉm cười. Sau đó nhìn vào trong nhà , lên tiếng”: - Cô bé đó, Có lẽ là phép thuật. không những Rose , kể cả cháu và thậm chí mẹ cháu. Đều đã khác trước rất nhiều. Cậu đã lại nhìn thấy nụ cười hạnh phúc của chị gái cậu như ngày xưa “Cậu anh đưa mắt xa xăm , nở nụ cười mãn nguyện”
Leo không nói gì chỉ lặng mỉm cười theo. Hai cậu cháu đang vui vẻ nói chuyện thì bị gọi vào ăn cơm tối.
Các chị giúp việc bê đồ ăn vào cái bàn lớn. Mọi người trò chuyện tâm sự với nhau thực ấm áp tràn hòa . Giống một đại gia đình lớn hết mực yêu thương nhau.
Những cảnh tưởng hạnh phúc cứ lặng lẽ trôi qua. Anh và cô cùng đón giao thừa, đón những ngày lễ tết cùng gia đình nhà cậu mợ. Sáng sớm hai người đi chạy bộ ở công viên kỷ niệm đó. Rồi khi cô mệt , anh cõng cô đi dạo nói chuyện đùa cợt nhau.
Sau đó, hai người về đi học. Buổi chiều rảnh rỗi anh cùng cậu tập thể thao, đánh cờ. Còn cô và hai bà mẹ với mợ đi chợ nấu ăn.
Hơn nửa năm trôi qua nhanh chóng, Ngôi nhà anh thiết kế và xây dựng đã hoàn thành.
Cô lấy chiếc váy màu trắng xinh đẹp mặc vào. anh cũng mặc đồ trang gian của anh , sau đó , hai người cùng đi xuống nhà.
Dưới nhà mọi người đã có mặt đông đủ. Cả nhà mừng sinh nhật cô gái nhỏ của anh.. Những bàn ăn lớn đã dọn ra. Gia đình và mọi người thân quen đều đến. Ai ai cũng vui vẻ. Mừng sinh nhật cô, mừng nhà mới và Mừng một cuộc sống mới.
17 Tuổi, cô được anh tặng một ngôi nhà. 17 tuổi cô được sống trong một căn nhà ấm áp với những tình thương chan hòa. Còn gì hạnh phúc hơn. Còn gì mãn nguyện hơn.
Một năm học với những tiếng cười niểm hân hoan trôi qua, với sự nỗ lực và khích lệ của gia đình. Cô cũng thi vào trường học nổi tiếng mà anh đang học. Cô gái học hành xa sút vì yêu nên không thể tốt nghiệp được thủ khoa nha. Một sinh viên chăm chỉ đã dành mất chức vị đó của cô. Đối với cô cũng đáng tự hào . Vì được học cùng anh. Ít nữa có thể sát cánh cùng anh làm việc .
Ngày tốt nghiệp, bên bộ áo dài thướt tha tinh khôi là đường cong chữ S mong manh .Gương mặt nhỏ nhắn , làn da trắng tựa ngọc tuyết, mái tóc đen dài sóng lượn đến ngang eo và đôi môi anh đào nở rộ hình trái tim duyên dáng hoàn mỹ.
Vâng, cô chính là người con gái chảy trong mình huyết thống Việt Nam , mang đậm nét tự hào và bản sắc dân tộc siết từ sâu trong trái tim và lan tỏa cháy bỏng cả con người.
Những tấm hình tình bạn chụp chung bên nhau. Những cuộc trò chuyện vui vẻ không muốn dừng lại. Thời gian trôi qua nhanh như chớp mắt vẫn. Quấn quýt yêu thương nhau ngay từ những buổi đầu mới chập chững bước vào lớp một. Mặt đứa nào đứa nấy cũng phúng phính đến đáng yêu.
Vậy mà 12 năm trôi qua , tất cả đều đã trưởng thành trở thành một thiếu nữ hay thanh niên cao lớn xinh gái đẹp trai.
Rớm rớm nước mắt cùng với những sống mũi hồng rực cay khóe. Người ta nói càng thân thiết lại càng khó chia xa quả thật rất đúng mà. 12 năm tình bạn. Không còn gọi là bạn bè hay bạn thân , hoặc bạn tốt nữa. Mà đã trở thành một phần tròng cuộc đời nhau. Trong đại gia đình lớn của nhau.
Cuối buổi chia tay. Chỉ có thể chúc nhau những niềm vui, sự may mắn sẽ đến với con đường ngã rẽ , sự lựa chọn riêng cho những thành tựu tương lai của mỗi người.
Nếu có nhớ nhung hay khắc khoải xin nhìn vào cuốn Kỷ Yếu có những tấm ảnh kỷ niệm , có những bút ký mà chính chúng ta đã gửi chúng cho nhau , đan xen những tình cảm chân thành nhất.
Mỗi người bạn của cô luôn dành trang đầu tiên trong Kỷ Yếu của mình với tựa đề “Lớp Trưởng của Em ^_^” + hình ảnh ngỗ nghĩnh của cô và người bạn đó. Để dành cho cô ký lưu .
Còn cô, đáp trả những điều chân thành đáng quý đó : “Cảm ơn bạn đã cho tôi những ký ức , những kỷ niệm đẹp đẽ của một thời học sinh hạnh phúc. Chúc bạn của tôi luôn thành công với những điều bản thân mơ ước. Tôi Luôn Ở Đây ! ^_^ – Ký Tên : Lana Nguyễn Hương Lan”. Là bút ký mà cô dành tặng trong cuốn kỷ yếu của mỗi người bạn thân yêu của mình.
Chào tạm biệt bạn bè , hứa hẹn sẽ đến thăm và cùng nhau họp lớp cho những dịp lễ tết. Khi đã có đầy đủ mọi thứ cho riêng mình, cô và Rose trở về , ra ngoài cổng trường cả gia đình đến đón hai cô trong niềm hân hoan của hai người mẹ của mọi người và của chồng cô. Hai anh hôm nay mặc những bộ lễ phục hiệu tây âu rất đẹp nha. Hai cô cùng gia đình chụp nhất bức ảnh kỷ niệm thân yêu nhất dưới mái trường của mình. Coi như là giữ lại trong hồi ký những thành tựu tuyệt vờ và đáng tự hào nhất của hai cô tiểu thư xinh đẹp.
Một hồi vui vẻ hân hoan, hai cô cùng mọi người lên xe trở về nhà.