Lấy Chồng Bạc Tỷ

Chương 334 : Xin lỗi đến muộn

Ngày đăng: 00:26 30/04/20


Giang Nhung vùi đầu vào trong lòng Trần Việt, những giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống làm ướt đẫm chiếc áo sơ mi trắng của anh.



"Nhung Nhung nhỏ nhà chúng ta cũng biết khóc sẽ biến thành xấu xí, chẳng lẽ Nhung Nhung lớn không biết sao?"



Giọng nói dịu dàng trêu chọc của Trần Việt vang lên trên đỉnh đầu Giang Nhung. cô đưa tay muốn cấu anh một cái, nhưng tay vừa chạm đến thắt lưng của anh lại không làm sao xuống tay được.



Anh vẫn đang bị bệnh đây, cô làm sao có thể cam lòng cấu anh được chứ.



Giang Nhung ra sức cọ cọ vào trong lòng Trần Việt, lau khô nước mắt rồi mới từ trong ngực anh ngấng đầu lên, thò tay lau mồ hôi trán cho anh: "Anh không cần nói gì nữa, chúng ta tới bệnh viện trước đã."



"Không đi." Trần Việt hôn trộm lên mặt cô, tùy hứng nói: "Trong bệnh viện nồng mùi thuốc, anh không thích."



Hai má Giang Nhung chợt ửng đỏ, khẽ sờ lên chỗ bị anh hôn, nói: "Anh nghĩ anh mới ba tuổi sao? Làm gì có chuyện bị ốm mà không đi bệnh viện chứ?"



Trần Việt nhìn dáng vẻ xấu hổ của Giang Nhung mà cảm thấy tâm trạng tốt hơn, hình như cơ thể cũng khồng còn khó chịu nữa: "Anh là bé Trần ba tuổi, không được sao?"



"Bé Trần ba tuổi?" Giang Nhung nhéo mặt anh và dịu dàng nói: "Anh Việt của bạn nhỏ Trần



Nhạc Nhung bị ốm thì phải đi khám bác sĩ, phải ngoan ngoãn, phải nghe lời."



"Không đi."



"Phải đi."



"Em ôm anh một cái, anh sẽ khỏe lại nhanh thôi." Có thế cơ thể suy yếu nên Trần Việt tùy hứng giống như một đứa trẻ.



Giang Nhung cảm thấy bất lực nhưng phần nhiều vẫn là đau lòng, cô đứng ở bên cạnh và ôm anh: "Trần Việt, anh không thể dọa em nữa, biết không?"



Anh đột nhiên bệnh ngã xuống, hoàn toàn không có dấu hiệu báo trước...



Ngày đó bỗng nhiên ngất xỉu, anh còn tưởng do mình uống chén trà của ông cụ, sau đó mới biết khỏng phải, ngày đó chỉ là trùng hợp mà thồi.



Thật may bác sĩ bên cạnh anh cũng không phải vô dụng, có thể dùng thuốc giải độc làm cho anh tỉnh lại sớm.




Theo tính tình của Lương Thu Ngân, nếu như cô ấy biết anh ta bị người uy hiếp nói với



Giang Nhung là cô ấy đang bị bỏng năm ở bệnh viện, có thế cả đời này cô ấy cũng sẽ không



tha thứ cho anh ta.



Nếu khi đó không phải Lương Thu Ngân hôn mê bất tỉnh, cô ấy chắc chăn thả để bản thân



mình chết đi cũng tuyệt đổi sẽ không cho Giang Nhung tới bệnh viện.



Giang Nhung vổ vào vai Trình Chí Dũng, mỉm cười nói: "Trình Chí Dũng, anh hãy quên



chuyện này đi. Tôi thật sự không trách anh. Còn nữa, anh cũng đừng nói cho Thu Ngân



cố gắng sống tốt với cô ấy, chăm sóc cô ấy nhé!"



"Giang Nhung



"Trình Chí Dũng, chúng ta là bạn học cùng lớp. Anh đừng khách sáo với tôi như vậy được



không? Anh làm Thu Ngân hạnh phúc vui vẻ thì tôi đã vui mừng rồi."



Sao người đàn ông này cứ dài dòng thế? Nếu Trần Việt nhà cô mà dài dòng như thế, cô đã



ra tay đánh người rồi.



Trước đây khi bọn họ đi học, Trình Chí Dũng làm việc rất quyết đoán. Có phải càng học cao



thì con người ta sẽ càng thay đổi càng ngốc hơn không?



Thảo nào Lương Thu Ngân suốt ngày nói Trình Chí Dũng nhà cô ấy là một kẻ ngu ngốc.