Lấy Chồng Bạc Tỷ

Chương 603 : Ngôi sao may mắn

Ngày đăng: 22:25 13/05/20


Một chiếc xe Ferrari màu xám bạc lặng lẽ dừng bên đường, do đã dừng được một lúc lâu nên trên nóc xe đã phủ đầy tuyết.



Có một người đàn ông đang ngồi trên ghế lái xe, ánh mắt của người đàn ông rơi vào người Giang Nhung và di chuyển theo mỗi hành động của cô.



Anh nhìn cô, trong mắt chan chứa quá nhiều tình cảm, ánh mắt si mê, dường như muốn dính lên người Giang Nhung vậy.



Chẳng qua chỉ mới ba ngày ngắn ngủi thôi, cô trông có vẻ lại ốm đi rồi.



Dù đã mặc một chiếc áo lông dày nhưng vẫn không tài nào che giấu được sự thật cô đã ốm hơn.



Người phụ nữ đáng chết này!



Rốt cuộc cô có biết tự chăm sóc bản thân không vậy?



Tại sao không thể tự nuôi mình trở nên trắng trẻo mập mạp để anh không phải lo lắng đến vậy.



Nhìn Giang Nhung đứng bên lề đường, Trần Việt nắm chặt hai cú đấm bình tĩnh lại mới kiềm chế được không xông xuống xe túm cô lại.



Nếu anh xuất hiện vào lúc này, không biết người phụ nữ nhẫn tâm đó sẽ làm ra chuyện gì nữa.



Giống như bây giờ, để cô sống ở nơi anh sắp xếp.



Dù không có anh ở bên cạnh nhưng vẫn tốt hơn cô chạy ra ngoài ở và hoàn toàn cắt đứt quan hệ với anh.



Nhưng Giang Nhung không hề biết đến có người đang nhìn cô, cô thấy tuyết càng rơi càng lớn liền kéo áo lông trên người lại, nhanh chóng đi đến trạm xe buýt ở kế bên.




Giang Nhung quay đầu lại nhìn nhân viên bán hàng, cô ta cười với vẻ áy náy rồi nói: “Thưa cô, đây là hoạt động truyền thống một trăm năm nay của cửa hàng chúng tôi từ khi khai trương đến nay. Mỗi năm chúng tôi đều tổ chức một hoạt động vào sau dịp Giáng sinh, cô là ngôi sao may mắn được chúng tôi chọn ra, nếu cô không chấp nhận phần quà của chúng tôi... Thì cửa hàng chúng tôi sẽ...”



Nhân viên bán hàng không nói hết lời nhưng giọng điệu chân thành lại tràn đầy lo âu, cứ như Giang Nhung không chấp nhận thì cửa hàng của họ sẽ phải gánh chịu nhiều bất hạnh vậy.



Giang Nhung đang muốn lên tiếng từ chối lần thứ hai, tiếng đối thoại của một đôi nam nữ ở bên cạnh chợt vang đến tai cô: “Thật không ngờ rằng chúng tôi sẽ trở thành ngôi sao may mắn cuối cùng của hoạt động năm nay. Khi các cô tổ chức hoạt động, chúng tôi mỗi năm đều đến, chỉ có năm nay may mắn nhất thôi.”



Sau khi nghe cuộc trò chuyện của người kế bên rồi lại nhìn một cửa hàng lớn như vậy chắc sẽ không gạt cô chứ, khi nhìn vào nhân viên bán hàng lần nữa, Giang Nhung bèn gật đầu đồng ý.



Khi ngồi lên xe do cửa hàng sắp xếp, cuối cùng Giang Nhung cũng biết được sự “may mắn” mà họ nói là gì.



Có thể đưa khách hàng về nhà bằng chiếc siêu xe sang trọng như Ferrari này, e rằng cũng chỉ có cửa hàng trăm năm như họ mới có thể làm được.



Giang Nhung cũng đúc kết ra nhận biết sâu sắc rằng hóa ra muốn kiếm tiền, phương pháp tiếp thị vẫn rất quan trọng.



Ví dụ như trang web mà cô treo biển hành nghề, không những đưa nhà thiết kế lên đó thu hút khách hàng nhưng sức ảnh hưởng vẫn chưa đủ.



Trang web vẫn phải nghĩ cách đóng gói nhà thiết kế, không cần phải phóng đại, ít nhất các lợi thế của những nhà thiết kế phải được khai thác để mỗi một khách hàng đều thấy được những điểm nổi bật trong tác phẩm thiết kế của họ, như vậy mới có thể thu hút được nhiều khách hàng hơn và tối đa hóa lợi ích.



Trong lúc suy nghĩ, chiếc xe đã đưa cô về nhà, khi dừng vững lại, tài xế liền xuống xe mở cửa xe cho Giang Nhung: “Cô Giang, tôi đưa cô đến đây. Món quà sẽ có người chuyên trách gửi đến cho cô sau.”



“Vâng, cảm ơn anh!” Giang Nhung lễ phép nói lời cảm ơn, đưa mắt nhìn chiếc xe chạy đi sau đó cô mới bước vào nhà.



Vừa đi được vài bước, Giang Nhung bỗng nghĩ được gì đó nhưng khi cô nghĩ kĩ lại thì không tài nào nhớ ra những gì mình vừa nghĩ nữa.