Lấy Chồng Bạc Tỷ

Chương 65 : Lại gặp tên rác rưởi

Ngày đăng: 00:23 30/04/20


"Thằng bé này, lâu không gặp nhỉ!" Một người đàn ông trung niên khoảng năm mươi tuổi đi tới chào hỏi Trần Việt, vừa chào vừa vỗ vai anh, có vẻ rất thân quen.



"Chào chú Lưu!" Trần Việt khẽ gật đầu, lễ phép đáp lại.



Hai người trò chuyện với nhau vài câu ngắn gọn, nội dung dường như là về mẹ Trần Việt.



Giang Nhung bất giác dỏng tai lắng nghe, muốn hiểu hơn về gia đình anh. Nhưng tiếc là hai người nói chuyện hồi lâu mà chỉ toàn là ông chú kia thao thao bất tuyệt, còn Trần Việt chỉ nói được vài câu.



Trần Việt thật sự rất ít nói, đặc biệt là trong những trường hợp xã giao, dường như còn nói ít hơn cả lúc ở cùng cô.



Giang Nhung nghĩ, lẽ nào vì cô nói nhiều nên anh mới bị buộc phải nói nhiều hơn?



"Vị này là?"



Đề tài của người đàn ông trung niên đột nhiên chuyển sang Giang Nhung, cô cười lễ phép, đang nghĩ xem nên trả lời thế nào thì lại nghe Trần Việt nói: "Vợ cháu ạ."



"Cháu, cháu kết hôn rồi à? Sao không có tin tức gì cả?" Chú Lưu kinh ngạc vô cùng.



Giang Nhung nghe thấy Trần Việt giới thiệu cô như vậy thì giật mình, vừa vui vẻ lại vừa bất an.



Chú Lưu này quả nhiên là quen biết người nhà của Trần Việt...



Thế này chẳng phải là đang công khai quan hệ của bọn họ với người nhà anh sao?



Nhưng mà, người thân của Trần Việt có thích cô không? Anh và cô... có thể đi đến cùng hay không?



"Thằng bé này được đấy, cô bé rất xinh đẹp. Chỉ là cháu đột nhiên kết hôn như vậy, ông già nhà cháu còn không biết phải không? Ha ha, không phải ông ấy vẫn luôn muốn cháu cưới Tiểu Bích..."




Bây giờ đã hơn chín giờ rồi, Giang Nhung quả thực cũng đói, không kìm được lấy một miếng bánh cho vào miệng.



Vị rất ngon, ngọt ngọt giòn giòn, còn rất thơm nữa.



Cô lại cầm thêm một cái, vừa cắn một miếng thì đột nhiên có người ngồi xuống ghế đối diện: "Nhung à, chúng ta có duyên thật đấy, không ngờ ở đây mà cũng gặp được em. Hay là em cố ý đến vì tôi?"



"Sao, sao anh lại ở đây?" Thấy Cù Mạnh Chiến đột nhiên xuất hiện, Giang Nhung bất giác nhíu mày, miếng bánh vừa rồi còn vô cùng thơm ngon bỗng trở nên khó nuốt.



Cù Mạnh Chiến cười khẽ, ánh mắt hắn vừa ngạo mạn vừa khinh miệt: "Câu đó phải để anh hỏi em mới đúng."



Giang Nhung thấy nụ cười của Cù Mạnh Chiến vô cùng gai mắt, nhưng cô không tìm được lý do gì mà phản bác hắn. Cù Mạnh Chiến đến đây cũng không có gì là, nhà họ Cù vốn cũng được coi là người trong giới thượng lưu, còn cô chỉ là một nhân viên nhỏ của công ty Sang Tân.



Có điều Giang Nhung cũng không muốn tiếp xúc với con người này. Người đàn ông trước mắt đã từng là người hùng mà cô mong đợi, nhưng bây giờ hắn chỉ là kẻ đời này cô không muốn gặp nhất, là một khối u ác tính, chạm vào sẽ có tai nạn ập đến.



Truyện được up trên app mê tình truyện mỗi ngày



Cô không muốn để ý đến tên đàn ông này nữa, định đứng dậy bỏ đi thì lại bị Cù Mạnh Chiến tóm tay: "Nhung, ngồi xuống, anh muốn nói chuyện với em."



Cù Mạnh Chiến cố ý lên giọng, những ánh mắt xung quanh lập tức tập trung vào hai người. Nhất thời cô lại trở thành tiêu điểm.



Giang Nhung không muốn thành trò cười cho kẻ khác, đành ngoan ngoãn ngồi xuống, lạnh lùng nói: "Cù Mạnh Chiến, tôi với anh chẳng còn gì để nói cả. Xin anh đừng đến làm phiền cuộc sống của tôi nữa.



Nghe vậy Cù Mạnh Chiến chỉ mỉm cười, đột nhiên hắn đứng dậy nhìn xuống Giang Nhung, sau đó nở một nụ cười tự cho là rất đẹp trai: "Nhưng anh có, đi theo anh."



Nụ cười này ngạo mạn thô tục đến mức khiến Giang Nhung buồn nôn.