Lấy Chồng Bạc Tỷ

Chương 74 : Tôi đã kết hôn

Ngày đăng: 00:23 30/04/20


"Chị khỏi cần giả bộ đáng thương trước mặt tôi, tôi không phải đàn ông nên không nuốt được cái trò ấy của chị đâu." Giang Nhung chỉ cảm thấy ghê tởm khi Giang Hân tỏ ra như vậy. Cô dừng một chút rồi nói tiếp, "Giang Hân, tôi chỉ muốn nói cho chị biết điều này, các người coi Cù Mạnh Chiến như bảo bối, muốn sinh con cho anh ta thì tự đi mà sinh, đừng kéo tôi vào. Tôi đồng ý gặp chị vì muốn biết tình hình của mẹ thôi."



"Mẹ..." Giang Hân suýt thì thốt ra gì đó, song may mà kịp dừng lại. Nếu giờ cô ta nói tình hình của mẹ cho Giang Nhung thì chắc chắn cô sẽ bất chấp tất cả mà quay về Kinh Đô. Một khi Giang Nhung về đến nơi thì bố cô ta nhất định sẽ dùng mọi cách để giữ Giang Nhung lại rồi nhét cô qua cho Cù Mạnh Chiến. Giang Hân nghĩ đến đây bèn nhanh trí sửa lời, "Mẹ vẫn khỏe lắm, mẹ bảo chị chuyển lời cho em, bảo em phải nghe lời bố."



Giang Hân biết nhược điểm của Giang Nhung là gì, cô có thể không cần bố nhưng luôn quan tâm đến mẹ. Đương nhiên mẹ của hai người hoàn toàn không nói như vậy, Giang Hân cố tình bẻ cong sự thật để Giang Nhung căm ghét mẹ và vĩnh viễn không bao giờ quay về Kinh Đô nữa.



"Mẹ... thật sự đã nói thế ư?" Giang Nhung nhớ tới cảnh mẹ khóc ba năm trước. Đúng vậy, hẳn đó là lời mẹ có thể nói ra mà, như ba năm trước mẹ đã bảo cô hãy nhường Cù Mạnh Chiến cho chị mình.



Giang Nhung đột nhiên cảm thấy vô cùng khó chịu, dù nói không quan tâm nhưng vẫn sẽ để ý, vẫn sẽ đau lòng. Bao lần chìm trong giấc mộng, cô mơ thấy mẹ xoa đầu cô và dịu dàng nói, "Nhung Nhung ngoan nhất, mẹ yêu Nhung Nhung nhất."



"Mẹ còn bảo chị phải khuyên em bớt bốc đồng xốc nổi đi, chuyện đã qua thì cứ để nó qua, đừng để mãi trong lòng. Dù sao hai ta cũng là chị em trong nhà, ai sinh con cho Cù Mạnh Chiến chẳng được." Giang Hân vừa nói vừa quan sát phản ứng của Giang Nhung. Cô ta thấy sự đau đớn dâng lên trong mắt em gái thì biết mình đã thành công.



Giang Hân đẩy tấm chi phiếu về phía Giang Nhung rồi nói tiếp, "Nhung Nhung, chị biết tính em nên sẽ không ép em làm chuyện mà em không muốn. Em cứ cầm lấy tấm chi phiếu này rồi đi tới một nơi không ai có thể tìm thấy em, sẽ không ai có thể làm tổn thương em được nữa."



Nói qua nói lại, mục đích của Giang Hân vẫn chỉ là mong cô rời khỏi Giang Bắc. Ba năm trước, Giang Nhung bị ép rời khỏi Kinh Đô. Ba năm sau, cô không muốn bước lên vết xe đổ ngày xưa nữa. Giang Nhung bây giờ đã không còn là cô gái mà Giang Hân có thể tổn thương nữa.




Trần Việt không biết làm gì mới được coi là lãng mạn, bèn chọn cách đầu tiên là đưa Giang Nhung đi mua sắm. Mua sắm với anh mà nói là hoàn toàn không có áp lực, chỉ cần cô thích thì cứ mua thôi.



"Trung tâm thương mại hả?" Giang Nhung nói một câu đúng mục đích của Trần Việt.



Xem ra phụ nữ nào cũng thích mua sắm cả.



Đường Hoà Bình là phố đi bộ nổi tiếng Giang Bắc với hàng hóa đa dạng và đồ ăn vặt đặc sắc, mọi thứ bạn cần đều có thể mua được ở đây. Quan trọng đây là khu mua sắm tổng hợp, hàng hóa có đủ các cấp bậc khác nhau, đảm bảo bạn có thể tìm được món đồ ưng ý mà vừa túi tiền của mình.



Giang Nhung cũng không cần mua gì, nhưng phụ nữ không phải cứ cần mua đồ mới đi dạo phố, đôi khi chỉ đơn giản là muốn đi dạo vậy thôi. Hiếm khi được tổng giám đốc sẵn lòng dành thời gian cuối tuần để đi chơi với cô, đương nhiên cô không có lý do gì để từ chối rồi.



Mỗi lần Trần Việt đến Giang Bắc đều là đến nhanh đi cũng nhanh, mang tiếng tới thành phố này nhiều nhưng cũng không quen thuộc nơi đây cho lắm. Hơn thế nữa, anh là một người bận rộn không có thời gian lang thang phố xá nên mới cần đến Hứa Huệ Nhi lên kế hoạch đi chơi cho anh. Đầu tiên là đi đâu làm gì, sau đó là làm gì đi đâu... Hành trình hôm nay đã được Hứa Huệ Nhi làm một bản báo cáo kế hoạch giao cho Trần Việt.



Trần Việt nghĩ Hứa Huệ Nhi giúp anh làm báo cáo như vậy là chuyện bình thường, nhưng anh đã bỏ qua nụ cười của cô ta khi giao bản kế hoạch.