Lấy Chồng Bạc Tỷ
Chương 755 : Tình yêu là độc dược
Ngày đăng: 22:30 13/05/20
"Cục cưng, mẹ đương nhiên tin tưởng con." Giang Nhung vỗ nhẹ vai của Trần Nhạc Nhung, an ủi: "Chỉ cần là con đường con chọn, cứ mạnh dạn xông tới phía trước. Mẹ và ba con, còn có ông nội bà nội cùng bé cưng và anh trai con, đều sẽ ủng hộ con."
"Mẹ, con cảm ơn mẹ!" Cám ơn mẹ luôn luôn ủng hộ cô, cô mới có thể không chút lo ngại, vững bước trên con đường đi tìm anh Liệt.
"Đứa nhỏ ngốc, con đừng quên, con là bảo bối của chúng ta, nhìn con vui vẻ, nhìn con hạnh phúc, chính là hạnh phúc của chúng ta." Giang Nhung khẽ nâng gương mặt Trần Nhạc Nhung lên, dịu dàng xoa nhẹ.
Đây chính là tình yêu, là tiếng lòng của những người làm cha, làm mẹ đối với con cái của mình. Họ vất vả, khổ cực nuôi con cái khôn lớn, trưởng thành, nhưng không cần con cái báo đáp lại gì cho họ. Chỉ cần con cái hạnh phúc, vui vẻ, đó chính là báo đáp lớn nhất dành cho họ.
"Vâng, con sẽ không quên." Trần Nhạc Nhung mặt dãn ra, cười rạng rỡ: "Mẹ, con nhất định sẽ làm cho mình thật sự hạnh phúc."
Giang Nhung ôn nhu cười một tiếng: "Vậy mới đúng, mau đi tắm đi, mọi người đợi con xuống ăn cơm."
"Mẹ, con yêu mẹ!" Trần Nhạc Nhung hôn một cái lên gương mặt của bà, cười tinh nghịch với bà, rồi xoay người đi vào phòng tắm.
Nhìn bóng lưng gầy yếu của Trần Nhạc Nhung, Giang Nhung cực kỳ đau lòng, con gái của họ từ nhỏ đến lớn đều là kiêu ngạo tự tin. Từ trước đến nay cũng chưa từng giống như bây giờ.
Giống như mọi người nói, tình yêu thật sự là độc dược, một khi đã dính vào thì muốn dứt ra cũng không thể dứt được, cả đời này mặc định sẽ sống chung với nó.
Bà chỉ hy vọng người đàn ông mà Trần Nhạc Nhung từ nhỏ đến lớn luôn chấp niệm nhớ đến kia, có thể nhớ đến Nhung Nhung giống như Nhung Nhung luôn lưu giữ hình bóng của người ấy trong tim.
...
Khi Trần Nhạc Nhung tắm xong đi ra, mọi người cũng đang chờ cô: "Ba, mẹ, con tắm xong rồi."
"Ừm, tới ăn cơm đi." Người nói chuyện chính là Giang Nhung, Trần Việt vẫn là dáng vẻ lạnh lùng, không lên tiếng.
Trần Nhạc Nhung ngồi xuống bên cạnh bé cưng, theo thói quen bóp bóp gương mặt trắng trẻo của anh ta: "Bé Cưng, bảo em không được học theo ba, em vì sao không nghe lời chị chứ? Lẽ nào chị sẽ hại em sao?"
Nhưng …
"Mẹ, tại sao anh ta không trở về?" Trần Nhạc Nhung cũng không muốn nhắc đến ba chữ Trần Dận Trạch, dùng nháy mắt ra hiệu, cô đang nói đến ai.
"Thịnh Thiên gần đây có mấy cái hạng mục muốn phát triển ở thành phố Lâm Hải, anh trai con là người tổng phụ trách bên này." Người nói chuyện chính là Trần Việt.
Trần Nhạc Nhung vừa nghe thấy thông tin này, giống như sét đánh ngang tai, vì sao Thịnh Thiên lại chọn thời gian này để phát triển hạng mục tại Lâm Hải chứ?
Trên thế giới có rất nhiều nơi đều là sản nghiệp của Thịnh Thiên, ba muốn chiếm lĩnh thị trường nước A cũng không phải là vấn đề gì, nhưng lại để cho Trần Dận Trạch tiếp quản công việc lần này.
Nói cách khác, những tháng ngày sắp tới của cô ở nước A, có thể sẽ luôn luôn chạm mặt Trần Dận Trạch, người này nói không chừng còn đem lại phiền phức cho cô.
"Mọi người vào đi." Trần Việt lại lên tiếng, giọng nói của ông ấy vừa dứt, ngoài phòng hai người con trai trẻ tuổi dáng dấp giống nhau như đúc và một người đàn bà trung tuổi đi vào.
"Tổng Giám đốc Trần!" Ba người không hẹn mà cùng nói, thái độ cung kính.
"Ừm." Trần Việt gật đầu một cái, lại nói: "Làm phiền ba người giới thiệu bản thân một chút."
Người đàn bà bước lên phía trước một bước, cung kính mở miệng: "Cô chủ, xin chào! Tôi tên Thường Hiên, là người sinh ra và lớn lên ở thành phố Lâm Hải, sau này cô chủ ở nước A, có chuyện gì cần giúp đỡ đều có thể tìm đến chúng tôi."
"Dì Thường, xin chào!" Trần Nhạc Nhung quan sát Thường Hiên mấy lần, trực giác mách bảo cho cô biết, người đàn bà này không phải là người bình thường.
Bà ta nói chuyện có lực, động tác cũng có lực, bằng kinh nghiệm từ nhỏ học thái cực quyền của Trần Nhạc Nhung cùng với bản lãnh nhìn người từ góc độ tâm lý mà cô học lén từ cậu, Trần Nhạc Nhung có thể khẳng định, người đàn bà này tuyệt đối không phải người bình thường.
Người đàn bà gật đầu một cái, không nói gì nữa, lại lui trở về chính giữa ba người, một người con trai khác tiến lên một bước, thái độ cũng cung kính như vậy: "Cô chủ, tôi tên Thường Lịch, sau này cũng làm việc ở bên cạnh cô chủ."