Lấy Chồng Bạc Tỷ

Chương 840 : Không liên quan đến em

Ngày đăng: 22:32 13/05/20


“Tưởng Linh Nhi!”



Long Duy lại hét thêm vài tiếng, giong khản đặc, anh càng ngày càng sợ hãi.



Lần này, anh không ngừng lao về phía trước, cho đến khi không còn dấu tích nữa, cũng không nhìn thấy bóng dáng của Tưởng Linh Nhi.



Không nhìn thấy cô, vậy tức là cô vẫn còn sống... Chỉ cần nghĩ đến cô vẫn con sống, anh liền nhẹ nhõm thở ra một hơi.



Giây phút này, anh mới biết thì ra cho dù cô có tổn thương anh như thế nào, phản bội anh ra sao, anh vẫn sẽ không nỡ giết cô.



Anh nguyện bản thân ngày đêm bị giày vò, nguyện phản bội lại mười mấy sinh mạng Nhà họ Long chứ cũng không cách nào làm tổn thương đến cô dù một chút.



Anh giữ cô lại bên người, dùng phương thức đó đối đãi với cô, nói cho cùng là anh sợ hãi, sợ mất đi cô.



Bởi vì đã từng bị phản bội, đã từng mất đi, anh không biết phải làm sao để giữ cô bên mình.



Chỉ khi cùng cô kết hợp hai hòa làm một, anh mới có thể cảm nhận được cô thuộc về anh, chỉ thuộc về một mình anh, ai cũng không thể cướp đi cô từ anh được.



“Cậu chủ...”Long Thiên đem theo người đến, cuối cùng thì đã đuổi kịp rồi.



“Tiếp tục tìm! Tiếp tục tìm cho tôi!” Long Duy nói.



Anh sẽ tìm ra cô, tuyệt đối sẽ không để cô rời khỏi anh.



Cả đời này cô đừng mong chạy thoát khỏi anh.



......



Bệnh viện nhân dân Lâm Hải



Tay Trần Nhạc Nhung bị Tưởng Linh Nhi nắm chặt lấy, đã gần hai giờ đồng hồ rồi nhưng vẫn không chịu buông ra giống như nắm được ngọn cỏ cứu sinh vậy.
Cô đang sợ hãi.



Cô sợ Tưởng Linh Nhi không qua khỏi.



Cô sợ là do cô chiếm lấy anh Liệt, chiếm mất trái tim của anh, giành mất sự chú ý của anh mới khiến Tưởng Linh Nhi biến thành bộ dạng như thế này.



Nhưng người khác không nhìn ra tâm tư của cô, nhưng anh Liệt chỉ cần nghe giọng điệu của cô, nhìn bóng lưng của cô cũng đoán được là cô đang sợ hãi.



Cô có chút khong thoải mái, muốn thoát khỏi vòng tay anh, Quyền Nam Dương lại dùng sức ôm cô: “Nhung Nhung, đừng như vậy.”



Khi cô không muốn gần anh, anh liền vùi đầu vào mái tóc cô, ghé sát vào tai cô, nói: “Chuyện của Tưởng Linh Nhi không có liên quan một chút gì tới em, không cho phép em suy nghĩ linh tinh.”



Người đàn ông này, trong lòng anh đang nghĩ cái gì thế?



Cô nghĩ như thế nào anh cũng muốn cản sao.



“Nhưng...” Trần Nhạc Nhung vẫn là không biết phải nói sao.



Nếu như không phải cô xuất hiện, anh và Tưởng Linh Nhi sẽ vẫn tiếp tục mối quan hệ vợ chồng bên ngoài, vậy thì Tưởng Linh Nhi sẽ không bị người khác bắt đi.



“Không có nhưng gì hết.” Quyền Nam Dương cúi đầu hôn lên trán cô: “Nha đầu ngốc, đừng đem hết trách nhiệm đổ lên đầu mình. Em phải nhớ rằng từ trước đến nay em chưa bao giờ làm việc gì có lỗi với người khác cả. Trong lòng anh có em, chuyện này chưa bao giờ thay đổi.”



Lời của Quyền Nam Dương giống như một lời trấn áp tinh thần cô, khiến cho lòng cô nhẹ nhõm yên tâm hơn phần nào, không còn khó chịu như trước nữa.



Cô ngẩng đầu nhìn anh: “Anh Liệt, sao anh biết em ở đây?”



Hỏi xong cô mới thấy mình có bao nhiêu ngu ngốc.



Anh Liệt của cô muốn biết cô ở đâu, chỉ cần giơ ngón tay cái là biết.