Lấy Chồng Bạc Tỷ

Chương 906 : Ba biết rồi

Ngày đăng: 22:34 13/05/20


Trần Nhạc Nhung không hô dừng, Thường Lịch vẫn nhếch miệng mỉm cười.



Lần này, cậu cười cực kỳ đau khổ, giống như ai mượn cậu mấy tỷ không trả vậy.



"Được rồi, anh đừng cười nữa. Anh muốn làm gì thì làm cái đó đi." Người của mình trung thành và tận tâm là chuyện tốt, nhưng trung thành đến mức không biết cách làm việc linh hoạt, Trần Nhạc Nhung cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ.



Thường Lịch gật đầu: "Vâng."



"Đi thôi." Trần Nhạc Nhung dẫn đầu đi ra ngoài. Thường Lịch theo sát sau lưng cô, thần kinh căng thẳng chú ý tình hình xung quanh.



Thấy vẻ mặt căng thẳng Thường Lịch, Trần Nhạc Nhung thở dài một tiếng: "Thường Lịch, tôi vẫn có thể sống tốt nhìn thấy anh, vậy thì không có việc gì nữa rồi. Anh thả lỏng một chút đi."



Thường Lịch nói: "Cô chủ, cô đi trước đi."



Bảo vệ an toàn của cô là sứ mạng của cậu. Mạng cô còn quan trọng hơn mạng của bản thân cậu. Hôm nay cậu đã từng có một lần sơ xuất, cậu không dám sơ suất không để ý nữa.



"Thường Lịch, anh thật sự không cần quá khẩn trương đâu..." Trần Nhạc Nhung còn muốn khuyên bảo Thường Lịch khô khan một chút, nhưng đã đến chỗ Lâm Thiến Thiến bị ngăn cản.



Thấy cô đi ra, Lâm Thiến Thiến – người hồ đồ kia lập tức chạy như bay đến: "Nhạc Nhung, chú Quyền tìm cậu nói chuyện gì vậy?"



"Không có gì." Trần Nhạc Nhung cũng không tính nói ra chuyện hôm nay cho bất kỳ kẻ nào, nhất là kẻ hồ đồ như Lâm Thiến Thiến.



Cô đoán, cho dù cô nói cho Lâm Thiến Thiến biết chuyện này, người hồ đồ như Lâm Thiến Thiến này cũng chưa chắc có thể hiểu được quan hệ trong chuyện này.



Dù sao Lâm Thiến Thiến cũng là quần chúng ăn dưa lê buôn chuyện không rõ sự thật.



Lâm Thiến Thiến cũng giống với những người dân khác ở nước A, chỉ biết Tưởng Linh Nhi là vợ chưa cưới được Quyền Nam Dương quyết định trước khi lên làm tổng thống, không biết ẩn tình trong chuyện này.
Trần Việt im lặng không nói gì.



Có đôi khi, Trần Nhạc Nhung thật sự cảm thấy bất đắc dĩ không biết phải làm sao với người ba này của mình.



Lúc nào ông cũng im lặng không nói, không nói ra suy nghĩ trong lòng, lúc nào cũng để cho bọn họ phải suy đoán, nhưng rất lâu rồi cô đều không thể đoán được suy nghĩ trong lòng ông.



Cô suy nghĩ một lát, quyết định đánh đòn phủ đầu: "Ba, chú Quyền chỉ tìm con gặp mặt một lần thôi, sao mọi người..."



"Chỉ có thể là ba coi thường con trai ông ta, ông ta có tư cách gì tìm con gái của ba nói chuyện chứ!" Từ trong điện thoại, giọng nói nghiêm túc của Trần Việt truyền tới trong tai của Trần Nhạc Nhung.



Ba cô đúng là vô cùng bá đạo, cùng là con cái, dựa vào đâu con gái ông lại có thể quý giá hơn con trai của người ta chứ?



Lẽ nào bởi vì con gái của ông là cô chủ ngàn vàng của Thịnh Thiên sao?



Bây giờ con trai người ta còn là ngài tổng thống nước A đấy.



Lại nói tiếp, thân phận và địa vị của anh cũng không kém, thừa sức xứng con gái của ông.



Chỉ có điều, cô cũng không thể nói với ba như vậy.



Cô phân tích tình hình trước, xem ba biết được bao nhiêu về chuyện hôm nay, mới tiện tìm được cách giải quyết, không thể để cho ba càng hiểu nhầm anh Liệt hơn nữa.



Phân tích từ trong lời của ba, ông chắc không hài lòng về chuyện ông Quyền lén tìm cô nói chuyện, nhưng không biết nội dung nói chuyện của ông Quyền và cô.



Chỉ cần ba không biết nội dung cuộc nói chuyện của bọn họ, như vậy cô lại có cách làm cho ba nguôi giận, cũng có thể làm cho ông không quá để lòng chuyện này.