Lấy Chồng Bạc Tỷ

Chương 907 : Sexy muốn chết

Ngày đăng: 22:34 13/05/20


Sau khi suy nghĩ thông suốt điểm quan trọng này, Trần Nhạc Nhung đã yên tâm hơn rất nhiều.



Cô hắng giọng, giả vờ thoải mái nói: "Ba thân yêu, chú Quyền mời con đi gặp mặt chú ấy có gì không đúng sao?"



Cô còn nói: "Ba còn có thể tìm anh Liệt nói chuyện, còn không vui vẻ gì với anh Liệt, vì sao chú Quyền lại không thể tìm con trò truyện chứ?"



"Hơn nữa, chú Quyền cư xử rất thân thiện, cũng hết lời khen ngợi con, ba tức cái gì vậy? Lẽ nào người ta phải phản đối con và con trai ông ấy như ba thì ba mới thỏa mãn sao?"



Vì không để cho ba phải lo lắng, vì không để cho ba càng bất mãn với anh Liệt, Trần Nhạc Nhung chỉ có thể trợn tròn mắt nói ra những lời nói dối này.



Nhưng cô vừa nói dứt lời, người ba thân yêu nhất của cô mở miệng nói câu đầu tiên đã đánh mạnh mặt cô.



Trần Việt nghiêm túc nói: "Một người ba ngay cả con trai lên làm tổng thống còn không lộ mặt, ba không cho rằng ông ta sẽ thật lòng quan tâm tới vấn đề tình cảm cá nhân của con trai. Bây giờ ông ta quan tâm, điều này chứng minh ông ta nhất định có mục đích khác."



Trần Nhạc Nhung: "..."



Cô làm sao có thể đánh giá thấp chỉ số thông minh của ba như vậy chứ?



Đừng quên, ba cô chính là người nắm giữ Tập đoàn Thịnh Thiên, EQ của ông kém không chịu nổi nhưng không có mấy người có thể so sánh được với IQ của ông đâu.



Lời nói dối bị vạch trần khiến Trần Nhạc Nhung lúng túng cười, lại nói: "Ba, không quan tâm dụng ý của chú ấy thế nào, dù sao chú ấy cũng không bắt nạt được con gái ba, về điểm ấy thì ba yên tâm đi."



"Chẳng lẽ phải chờ con gái của ba bị người ta bắt nạt xong, ba mới có thể đứng ra quan tâm à?" Đối với an toàn của Trần Nhạc Nhung, từ trước đến nay Trần Việt đều phòng trước khi xảy ra.



"..." Trần Nhạc Nhung lại một lần nữa không lời nào chống đỡ, bởi vì ba thân yêu nhất của cô nói lời này quá đúng rồi.



Qua một lát Trần Việt mới ho nhẹ một tiếng, cố mềm giọng nói: "Nhung Nhung, mấy ngày qua bảo Thường Lịch theo sát con không được rời một tấc nào."



Trần Nhạc Nhung bĩu môi: "Ba, con là một cô gái xinh đẹp đấy, lẽ nào con về nhà ngủ cũng phải để cho anh ấy đi theo bên cạnh con một tấc cũng không rời sao?"
Chiến Niệm Bắc kéo cô vào trong lòng ôm, cúi đầu cắn nhẹ lên vành tai của cô làm Trần Tiểu Bích ngứa ngáy tới rụt cổ lại: "Chiến Niệm Bắc, anh rốt cuộc muốn làm gì vậy?"



Chiến Niệm Bắc cắn mạnh cô một cái rồi chậm rãi ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng rực nhìn Trần Tiểu Bích trong lòng mình, hờ hững nói ra hai từ: "Làm em!"



Trần Tiểu Bích: "..."



Fuck!



Thật là đáng chết!



Lão già Chiến Niệm Bắc này đã lớn tuổi rồi, thế mà còn có thể nói ra những lời không biết xấu hổ như vậy.



Không biết xấu hổ thì cũng thôi, quan trọng muốn chết là dáng vẻ ông ấy nói lại cực kỳ sexy, làm cho bà hận không thể nhào tới nuốt sống ông ấy.



Bà rõ ràng rất muốn đẩy ngã ông, nhưng không để cho ông nói người phụ nữ ba mươi mấy tuổi giống như gì đó, bà phải cố gắng nhẫn nhịn không nói còn phải giả vờ xấu hổ cúi đầu.



Chiến Niệm Bắc giơ tay nắm lấy hàm dưới của bà, ép bà ngẩng đầu lên: "Trần Tiểu Bích, em đừng nói cho anh biết là em không muốn đấy?"



Muốn chứ!



Muốn vô cùng!



Chỉ có điều bà còn muốn rụt rè một lần.



Nếu như lão già Chiến Niệm Bắc này thật sự hiểu bà, vậy ông cứ trực tiếp đẩy bà là được rồi, sao còn cần phải hỏi bà có bằng lòng hay không chứ?



"Em không nói lời nào là không muốn à?" Chiến Niệm Bắc cong môi mỉm cười, ánh mắt xấu xa.