Lấy Chồng Bạc Tỷ
Chương 979 : Phẫu thuật rất thành công
Ngày đăng: 22:36 13/05/20
Bệnh viện.
Phòng bệnh VIP cao cấp.
Nhìn thấy gương mặt Quyền Nam Dương sưng phù tròn một bên má, Trần Nhạc Nhung đau lòng đến nỗi không chịu được.
Cô đứng ở bên cạnh của anh, càng không ngừng dặn dò bác sỹ và y tá: "Bác sỹ, làm phiền anh dùng loại thuốc tốt nhất. Chị y tá, làm phiền chị khi bôi thuốc cẩn thận một chút, đừng làm đau anh ấy."
Bác sỹ và y tá cẩn thận trả lời: "Cô Trần, cô yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ dùng laoij thuốc tốt nhất, nhất định sẽ không làm ngài Tổng thống đây bị đau."
Họ thật sự rất sợ hãi, đây là Tổng thống của họ đấy, có cho họ mười nghìn lá gan, họ cũng không dám dùng thuốc không tốt cho Tổng thống.
Bác sỹ và y tá cũng đã cam đoan, nhưng Trần Nhạc Nhung vẫn không yên tâm, nhìn thấy hộ sĩ sắp bôi thuốc cho Quyền Nam Dương, Trần Nhạc Nhung lập tức tiến lên ngăn cản: "Chị y tá, hay là để em làm cho, em đến bôi thuốc cho anh ấy."
Y tá theo bản năng nhìn về phía Quyền Nam Dương, nhận được cái gật đầu cho phép của Quyền Nam Dương, cô ta mới đồng ý, đem thuốc đưa cho Trần Nhạc Nhung, rồi nói với cô một vài chú ý khi bôi thuốc. Sau đó, dưới chỉ thị của ngài Tổng thống lui ra ngoài.
Trần Nhạc Nhung cầm ống thuốc bôi lên, quẹt lên đầu ngón tay một chút, nhẹ nhàng mà bôi ở trên mặt Quyền Nam Dương: "Anh Liệt, nếu đau thì cứ kêu ra, đừng cố chịu đựng, ở đây không có người khác, sẽ không có ai dám chê cười anh đâu."
Lời này nghe rất quen thuộc, giống như từng nghe qua.
Quyền Nam Dương suy nghĩ một chút, thật sự là nghĩ ra, dường như lần trước, ở khu vực động đất, khi cô giúp anh xử lý vết thương cũng đã nói những lời như vậy.
Trong lòng của cô nhóc ngốc nghếch này, Rốt cuộc anh có bao nhiêu quan trọng chứ?
Anh nghĩ, có thể vượt ra khỏi những gì anh ước tính.
Nếu là ngày trước, Trần Nhạc Nhung sẽ xử lý, chỉnh đốn lại thằng bé, nhưng hôm nay cô không có tâm trạng: "Bé cưng, chị bôi thuốc giúp anh Liệt xong, chúng ta cùng đi."
"Chị, anh xác định hai người là đang bôi thuốc?" Đừng bắt nạt người nhỏ tuổi hơn chứ, hai người họ ở cùng một chỗ ôm ôm ấp ấp, thật sự là đang bôi thuốc?
"Chị đúng là đang giúp anh Liệt bôi thuốc a~." Trần Nhạc Nhung vội vàng từ trên người Quyền Nam Dương nhảy xuống, nghiêm túc bôi thuốc cho anh.
Lần này vì có một cái bóng đèn nhỏ là bé cưng, Quyền Nam Dương còn muốn làm gì đó với Trần Nhạc Nhung nhưng cũng phải nhịn xuống.
Bé cưng liền đứng bên cạnh họ, Quyền Nam Dương mấy lần đều muốn cùng thằng bé lôi kéo làm quen, nhưng mà vừa nhìn thấy thằng nhóc này cùng ba nó cao lãnh, nghiêm túc giống hệt nhau, Quyền Nam Dương liền bỏ đi ý niệm trong đầu.
…
Thời gian từng phút trôi qua, bác sỹ vào phòng phẫu thuật cũng không có truyền ra thông tin gì, người bên ngoài phòng phẫu thuật không biết tình hình bên trong như thế nào, chỉ có thể lo lắng chờ đợi.
Thời gian càng dài, tình huống càng nguy hiểm, điều này tất cả mọi người đều hiểu.
Mắt thấy phòng phẫu thuật vẫn không có động tĩnh, người từ trước đến nay vẫn ổn trọng giống như Trần Việt cũng đứng ngồi không yên. Ông cầm điếu thuốc từ tay trợ lý, muốn hút, nhưng nhìn thấy vợ và con bên cạnh, lại ném điếu thuốc vào thùng rác.
Không biết qua bao lâu, đèn trong phòng phẫu thuật cuối cùng cũng tắt, cửa phòng vẫn chưa mở ra, một đám người lập tức vây đến.
Một đám bác sỹ vừa vặn đi ra, bác sỹ JIM đi đầu tiên, tháo khẩu trang ra, nói: "Tổng Giám đốc Trần, cuộc phẫu thuật rất thành công, nhưng do thời gian kéo dài quá lâu, Cậu cả Trần có thể tỉnh lại được hay không, còn phải tùy vào vận may của cậu ấy."
Nghe được nửa câu đầu bác sỹ nói, toàn bộ người ở hiện trường đều thở dài một hơi nhẹ nhõm, nhưng nửa câu sau, lại khiến trái tim mọi người trong nháy mắt rơi xuống vực sâu.