Lấy Chồng Quyền Thế

Chương 124 : Mèo mù vớ cá rán

Ngày đăng: 03:29 30/04/20


Xét về sức mạnh, can đảm, hay độ nham hiểm, chắc chắn cô không đầu nổi một tên trong bọn chúng. Nhưng nếu là giả ngây giả ngô thì ở đây nếu cô nhận mình thứ hai, chắc hẳn không ai dám nhận mình thứ nhất.



Thể diện cái gì, đến mạng còn không giữ được thì giữ mặt làm cái gì?



Cô quay sang nhìn về khoang thuyền bên kia, cố nén nỗi sợ hãi trong lòng. Ở lối đi nhỏ hẹp đằng kia ngổn ngang nhiều người nằm im không nhúc nhích.



Trong lối đi chật hẹp đó cũng có máu chảy, dòng nọ tiếp nối dòng kia, không ngừng tràn ra lênh láng.



Cảnh tượng này có chỉ được nhìn thấy trong phim ảnh, hôm nay chính mắt nhìn thấy, nói không sợ là chuyện không thể.



Hai tay cô bị “trói chéo” ở phía sau, bên ngoài lại có một vòng thuốc nổ buộc quanh, đúng tầm che đi cổ tay cố. Cho nên vừa rồi mới không bị ai phát hiện đoạn dây trói thật ra đang được tay cố nắm chặt.



Ngẩng đầu lên nhìn thấy Cố Thành Kiêu đang đứng trên boong đấu trí với bọn chúng, cô muốn cũng không thể giúp gì, càng không thể ngáng đường.



Thời hạn mười phút sắp qua nhưng bầu trời trong xanh không thấy bóng dáng máy bay trực thăng đầu cả, tĩnh lặng đến cả một cánh chim hải âu cũng không có. Sa Khôn hoảng loạn trong lòng, quát lên cũng run rẩy, “Máy bay trực thăng đâu? Mày định đùa bỡn tao à?”



Cố Thành Kiêu cao ngạo lạnh lùng nhìn hắn, “Tao nói cần đến nửa giờ mà mày không tin, mười phút thật ra không thể đến được”



“Thằng khốn kiếp này!” Sa Khôn giơ súng nhắm thẳng dưới chân Lâm Thiển cảnh cáo, “Cố Thành Kiêu, mày có tin chỉ một phát súng là con vợ mày sẽ đi đời không?”



Lâm Thiển đang căng thẳng nghe được tiếng quát cũng sợ hết hồn, vừa ngước lên đã thấy khẩu súng từ đằng xa nhắm vào mình, dịch sang trái súng cũng chia sang trái, nhích sang phải súng cũng đi sang phải.



“Mày dám không, nếu cô ấy chết, tạo đảm bảo mày sống cũng không bằng chết.” Cố Thành Kiêu ung dung nói, Sa Khôn còn phải trông cậy vào Lâm Thiển để đổi lấy máy bay, nhất định không dại dột mà bắn xì cả phao cứu mạng cuối cùng.



Sa Khôn ra lệnh: “Mang con này ném xuống biển”



Hắn chỉ vào Trịnh Tử Kỳ nằm ngất dưới đất, “Mười phút không thấy thì ném nó xuống biển, tạo nói là làm, ném đi!”



Trịnh Tử Kỳ bị hai gã phía trước hai gã phía sau nhấc lên, trên mặt boong thuyền là cả một vũng máu lớn. Vì mất quá nhiều máu mà sức lực cô ta cũng cạn kiệt, nếu bị ném xuống biển thì chết là cái chắc.
Vài tên miệng mồm tích đức còn lại chỉ đứng đó ngoác miệng cười to hahaha.



Đang lúc bọn chúng cười nhạo nghiêng ngả, Lâm Thiển cắn môi không phục, không suy nghĩ mà làm luôn, nâng súng lên một lần nữa nhằm ngay phía trước, quả quyết siết cò.



“Pằng pằng pằng pằng...” Tiếng súng liên tiếp vang lên, một nửa đám đàn ông đang cười ngả ngớn ngã lăn xuống đất. Chỉ trong khoảnh khắc, tiếng cười chuyển thành tiếng rên la.



Mấy tên đang nhấc Trịnh Tử Kỳ, có tên thì dính hai phát vào đùi, có tên dính một phát trúng bụng, còn một tên trúng đạn ngay đầu gối, cô ta cũng phải ngã lăn ra đất cùng với bọn chúng.



Mèo mù vớ cá rán, Lâm Thiển bắn bậy mà lại trúng bạ.



Cố Thành Kiêu phản xạ cực nhanh, ngay từ lúc Lâm Thiển bóp cò lần đầu tiên anh đã phản ứng, phóng một bước về phía trước, chụp lấy cổ tay của Sa Khốn bẻ gập một cách chớp nhoáng, “rác” một tiếng gãy lia.



“A!” Sa Khôn gào lên đau đớn. Cố Thành Kiêu quá nhanh, hắn hoàn toàn không phản ứng kịp.



Sau đó, khi Lâm Thiển bắn trắng sáng thứ hai, Cố Thành Kiêu lại tóm được cánh tay còn lại, bẻ gập lần nữa.



“A!!Chỉ trong nháy mắt cả hai tay đều bị bẻ gãy, Sa Khôn lập tức đổ nhào xuống, đau đớn không chịu nổi.



Cố Thành Kiêu vừa nhanh vừa chính xác, lập tức giật lại khẩu súng trường mới bị Sa Khôn cướp lúc trước, nổ pằng pằng hai phát vào hai đầu gối của Sa Khôn.



“A a!!!” Sa Khổn gào lên thảm thiết, hòa cùng với tiếng kêu rên ở bên dưới.



Cố Thành Kiêu chĩa khẩu súng trường về phía tên đánh lén định tấn công Lâm Thiển từ phía sau, bóp cò không lưỡng lự.



Tên phía dưới lập tức dính đạn vào gáy ngã sấp xuống.



Tất cả bọn chúng chạy tán loạn, Hắc Gia đỏ mắt rút dao găm lao về phía Lâm Thiển.