Lấy Chồng Quyền Thế
Chương 140 : Củ cải trắng cũng có nét đáng yêu
Ngày đăng: 03:29 30/04/20
Trong hành lang lớp học chật hẹp, từng tốp sinh viên đi ngang qua họ, ai cũng nhìn họ bằng ánh mắt tò mò.
Dù sao thì màn tỏ tình kia cũng gây xôn xao toàn trường, và vụ Lâm Thiển rơi vào tay bọn bắt cóc càng khiến dân tình rúng động hơn.
Hôm nay, hai nhân vật nổi tiếng của trường tụ tập cùng một chỗ, đương nhiên sẽ thu hút rất nhiều sự chú ý.
“Cảm ơn đã quan tâm, hiện tôi không sao” Lâm Thiển thoải mái đáp, sau đó quay đầu nhìn ra ngoài.
Giang Nhất Phàm cũng nhìn theo tầm mắt của cô, chỉ thấy bên sân trường, một người đàn ông đẹp trai tôn quý đứng ở đó, lặng lẽ dõi mắt nhìn họ.
“Anh ta chính là bạn trai của em phải không?” Anh ta không giải thích được tâm trạng trong lòng mình. Trước kia anh ta chỉ nghĩ Lâm Thiển tùy tiện tìm lý do để từ chối, bây giờ nhìn lại, đúng là cô ấy đã không nói dối.
Lâm Thiển gật đầu, “Đúng vậy, anh ấy rất tuấn tú phải không?”
Nghe chính miệng cô thừa nhận, Giang Nhất Phàm như một tên lính không đánh mà bại, đành gượng cười, “Vụ lúc trước đã gây ảnh hưởng đến em, anh thật sự xin lỗi”
“Không sao... không ảnh hưởng gì đến tôi hết”
“Là anh đã quá kiêu ngạo, anh xin lỗi vì đã thổ lộ cho em biết theo cách này”
Lâm Thiển trêu chọc, “Không ngờ thiên tài tự cao tự đại của khoa kiến trúc cũng có ngày tự phản tỉnh, ừm, không tồi.”
Giang Nhất Phàm bị cô chọc cười, xấu hổ gãi tai, nói: “Không thể không xem xét lại bản thân. Sau này còn theo đuổi con gái như vậy nữa, e là anh sẽ bị độc thân cả đời”
“Ha ha ha, không đâu. Anh rất ưu tú, anh sẽ gặp được chân mệnh thiên nữ thôi.”
“Cảm ơn em rất nhiều”
Cuối cùng, hai người thân thiện bắt tay nhau giảng hòa.
“... Này, anh nói có lý một chút được không? Bọn họ thích em, em biết phải làm sao? Em đâu có thích họ chứ?”
Sắc mặt Cố Thành Kiêu thoáng âm u, “Bọn họ? Còn có cả những người khác nữa cơ à?”
“...” Đúng là hết nói nổi, “Không phải, anh đây là đang cả vú lấp miệng em, cố tình gây sự” Ông này mà nổi máu càm ràm lên rồi thì chả phụ nữ nào bì nổi.
Cố Thành Kiêu nghiêm mặt, từ trên cao nhìn chăm chú dáng vẻ của cô, vừa yêu lại vừa giận.
Cuối cùng, Lâm Thiển đành khuất phục trước gương mặt tuấn tú của anh, ghét quá ghét quá, ai bảo anh đẹp trai như vậy chứ, mặt đẹp tất sẽ thắng. Cô không nói nhiều, khẽ túm chặt cổ áo của anh, nhón chân lên, trực tiếp gửi tặng một nụ hôn.
“Rốt cuộc thì phải làm thế nào để anh tin tưởng em đây?” Cô nói: “Em đã rất nghe lời anh, luôn tu thân dưỡng tính cho thật tốt. Lâu rồi em không còn gây chuyện đánh nhau nữa. Lúc anh không có ở đây, ngày nào em cũng ngâm mình trong thư viện, làm gì có thời gian để mà không an phận?”
“Bọn họ thích em, còn không phải do công của anh sao? Theo như bộ dạng trước kia thì tên cún của em là tomboy, chẳng có ai thích. Cũng chính anh đã cải tạo em trở nên xinh đẹp như thế này nên mới có người thích đấy chứ?
Hành động mặt dày vừa hạ thấp bản thân vừa tán dương đối phương khiến anh rất hưởng thụ, tâm trạng thoáng chốc trở nên thoải mái hơn, “Sao anh thấy còn có người viết thư tình cho em cơ mà? Đều là trước kia đấy”
“...” Lâm Thiển đảo mắt một vòng, đầu óc nhanh chóng xoay chuyển, nói: “Vậy anh nhìn thấy chữ ký chưa? Có biết người viết thư tình đều là các nữ sinh không? Có biết đó là thứ tình của mấy đứa ngớ ngẩn không biết mặt em không?”
Đây là điều Cố Thành Kiêu không ngờ tới, anh không nhịn được cười, hỏi: “Hình tượng tóc xù đủ màu trước kia của em mà vẫn có nữ sinh thích à?”
“Thế thì sao? Ai mà chả có gu thẩm mỹ của riêng mình. Củ cải trắng cũng có nét đáng yêu của nó, đúng không?”
Cố Thành Kiêu liếc cô một cái, cảnh cáo nói: “Tự mãn vừa thôi! Em trêu hoa ghẹo nguyệt thử đi, xem anh có đánh nát mông em không?”
Lâm Thiển vô thức nuốt nước miếng, có tin là anh sẽ làm điều đó, nhưng không phải bằng tay, mà là Dùng! Miệng! Gặm.
Ôi trời ơi, nóng bỏng quá đi mất.