Lấy Chồng Quyền Thế

Chương 163 : Dẫn em đi ăn gà à?

Ngày đăng: 03:29 30/04/20


Trong đầu Hắc Gia toàn là hình ảnh trong đoạn video vừa rồi. Trông như kẻ máu lạnh, nhưng thấy anh dẫn cả đội đi thăm hỏi mẹ già, hắn biết anh cũng không thật sự máu lạnh vô tình.



Nói đến máu lạnh vô tình thì bọn hắn mới thật sự máu lạnh vô tình. Giết người, phóng hỏa, gian dâm, cướp bóc, còn buôn lậu ma túy, việc các bất tận, chỉ đang trừ gian diệt ác mà thôi.



Nghĩ tới đây, Hắc Gia chợt tỉnh ngộ, quỳ dưới đất khóc thảm thiết. Đây là lần đầu tiên hắn kích động mạnh như thế sau khi biết mình bị nhiễm HIV.



“Được, tôi nói, miễn là chuyện tôi biết thì tôi sẽ nói hết.”



***



Lần thẩm vấn này tương đối thuận lợi, Hắc Gia đã khai rõ những hang ổ còn sót lại của Tam Giác Vàng và cả những hang ổ mới lập cùng anh Khôn.



Nhưng dù sao hắn cũng chỉ là người bên cạnh anh Khôn, vì vậy không biết rõ tình hình bên Chú Tư, càng không biết Phạm Dương Mộc.



Ba ngày sau, Đội đặc nhiệm phối hợp với cảnh sát địa phương càn quét toàn bộ hang ổ bí mật mà Hắc Gia đã khai, thu được vô số súng đạn và các loại ma túy.



Hành động chính xác, dứt khoát, nhanh chóng làm giới cùng ngành líu lưỡi, đồng thời cũng dập tắt ngọn lửa vừa bốc cháy lại của Tam Giác Vàng.



Mặc dù vẫn chưa tìm được tung tích của Chú Tư, nhưng lần này chắc chắn là lần tiêu diệt mang tính lật đổ đối với thế lực tàn dư của Tam Giác Vàng.



Thực lực của Lang Vương quả nhiên danh bất hư truyền.



Tại tổng bộ đội đặc nhiệm Dã Lang ở thành phố B.



Sau khi Lý Bất Ngôn nhận được tin mừng thì liền đến gõ cửa phòng làm việc của Thủ trưởng.



“Vào đi.”



Sau khi được cho phép, Lý Bất Ngôn mở cửa đi vào, vô cùng tự hào cung kính chào theo nghi thức quân đội, “Báo cáo Thủ trưởng, đội phòng chống tội phạm ma túy vừa gửi cờ tuyên dương và lời cảm ơn về hành động tiêu diệt lần này của chúng ta.”



Người đàn ông ngồi trước bàn sách đang cúi đầu viết gì đó, chẳng ngẩng lên mà chỉ nhẹ nhàng “Ừ” một tiếng.



Lý Bất Ngôn đưa tay ra, càng hưng phấn hơn, nói: “Còn chuyện này nữa Thủ trưởng, trong lúc họp, Tư lệnh Lưu đã đích thân khen ngợi Đội đặc nhiệm Dã Lang của chúng ta. Các hội viên tham dự hội nghị đều nhất trí thông qua, muốn trao tặng huân chương chiến công hạng hai cho toàn đội của chúng ta”




Lâm Thiển cười đắc ý, “Đúng thế, không có chút tài năng thì sao mà làm bà chủ được chứ?”



Thoáng cái đã tan học, Lâm Thiển đi ra cổng trường như thường ngày.



Bình thường đều là tài xế đưa rước, hôm nay hẹn cô nên anh đích thân đến đón. Trong lòng cổ không khỏi có chút thẹn thùng.



Vừa ra ngoài cố đã thấy chiếc xe việt dã quân dụng bá đạo của đỗ ở đó.



“Anh yêu!” Cố vui mừng chạy vội tới. Thấy dáng hai tay một cách tự nhiên thì cô lại càng chạy nhanh hơn.



Cô nhảy bổng lên eo của, vòng hai tay ôm chặt cổ anh, bám lên người anh như gấu Koala.



“Sao hôm nay rảnh rỗi tới đón em vậy?”



“Em không vui à?”



“Vui chứ?”



“Vui là được rồi.” đỡ mông cô, nghịch ngợm bóp một cái, “Ơ kìa, trơn thế, quả nhiên là bồi dầu”



“...” Anh đang khen cô hay đang tổn thương cô vậy?



Thấy anh vui vẻ như thế, cô cũng vui theo, không so đo với anh, “Đi đâu thế?” Cô hỏi.



mở cửa xe ra, bế cô vào trong, nói: “Còn sớm, đưa em đi dạo phố trước. Sau đó em muốn ăn gì thì ăn cái đó, ăn xong còn có thể đi xem phim”



Lâm Thiển lấy làm lạ, “Hôm nay rảnh thế sao?”



“Đâu có rảnh, không phải đang bận đi chơi với vợ à?”



Lâm Thiển vui vẻ nhìn bộ dạng xấu xa của người nào đó, càng ngày càng khác Cố tảng băng trước đây.