Lấy Chồng Quyền Thế
Chương 174 : Nhà họ cố cũng có ngày xuống dốc
Ngày đăng: 03:29 30/04/20
“Em mới gặp anh ta lần đầu, không có gì để bình luận”
“Chị cũng mới gặp anh ta lần đầu. Chẳng lẽ em không cảm thấy anh ta nhìn em với ánh mắt rất
lạ sao?”
“Không để ý”
Lâm Du “chậc” một tiếng, “Được rồi, có thể là do chị nhìn lầm. Em cho chị số điện thoại của Cố Đông Quân được không?”
“...” Sao lại vòng về rồi?
Lâm Thiển hết cách, đành phải nói cho Lâm Du biết chuyện của Cố Đông Quân và Dương Liễu Nhi. Ban đầu có định khuyên Lâm Du rằng với thẩm mỹ của Cố Đông Quân thì sẽ không thích cô ấy đâu.
Nào biết Lâm Du lại phấn khởi như điên, “Thật sao? Cậu Thiển, em nói thật hả? Dương Liễu Nhi thật sự là bạn gái cũ của anh ấy sao?”
“Ừ” Tình huống gì đây, cô đã dùng sai cách? Không nên phản ứng kiểu này chứ.
“Ha ha ha ha, vậy rõ ràng là mắt nhìn người của chị rất tốt. Họ chia tay chứng tỏ họ không hợp. Oa oa, nếu chị theo đuổi được Cố Đông Quân thì có phải chứng tỏ rằng chị lợi hại hơn Dương Liễu Nhi không?”
“...” Dĩ nhiên Lâm Thiển không phản bác được. Đúng vậy, bạn gái cũ của Cố Đông Quân là ai cũng không ảnh hưởng đến việc Lâm Du thích anh.
Chuyện này khó thật.
Chập tối, khách sạn Holiday International.
Khách khứa lần lượt tiến vào, tiệc rượu trong phòng tiếp khách gần náo nhiệt lên.
Tổng Đình Uy và Lâm Tiêu sánh vai nhau, nam anh tuấn phong độ, nữ cao quý hào phóng, trồng bọn họ rất xứng đôi.
đang trên đường tới, Lâm Thiển đứng chờ anh ở cửa ra vào.
Mặt Dư Hoan lập tức sưng đỏ. Cô ta nuốt không trôi cục tức này, lớn tiếng mắng chửi, “Lâm Thiển, cô dựa vào đâu mà đánh tôi? Trên mạng đều nói vậy, có bản lĩnh thì có đánh hết dân mạng đi. Chỉ sợ nước miếng của họ thôi cũng đủ dìm chết cô rồi”
“Hôm nay cô đánh tôi, tôi sẽ khiến cô phải trả giá gấp mười lần. Báo cảnh sát, tôi phải báo cảnh sát!”
Tiếng ồn ào ngoài cổng chính lập tức gây chú ý cho người bên trong.
Tống Đình Uy đang tiếp khách nhìn thấy đầu tiên, bèn vội vàng chạy qua.
“Sao thế?”
Lâm Tiêu cũng chạy qua theo, nhìn mặt Dư Hoan, lại nhìn đám chị em đang nổi giận đùng đùng thì hỏi tới: “Đúng vậy, sao thế? Đã xảy ra chuyện gì?”
“Lâm Thiển đánh tớ”
Rất nhiều người bên trong ùa ra, có khách khứa, cũng có bảo vệ, ồn ào vây quanh.
Dư Hoan chỉ vào Lâm Thiển, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tớ đã lớn thế này rồi vẫn chưa từng bị ai đánh. Lâm Thiển, thế mà cô dám đánh tôi...”
Nói rồi Dư Hoan xông lên định đánh lại.
Tổng Đình Uy cao ráo đứng trước mặt Lâm Thiển chặn Dư Hoan lại, ôn hòa khuyên giải: “Ấy, mọi người đến để uống rượu mà, chi bằng nhường nhau chút được không?”
Lâm Tiêu kéo Dư Hoan lại, nói: “Hoan Hoan, cậu vẫn luôn biết tính tình con nhóc không tốt mà, sao còn đi chọc giận con bé?”
“Tớ... tớ chỉ ăn ngay nói thật, không hề chọc giận cổ ta”
“Cậu nói gì?”
“Tớ chỉ nói ra tiếng lòng của dân chơi cổ phiếu thối. Gia đình tớ mua nhiều cổ phiếu của Cố thị như thế, bây giờ thua thê thảm, tớ không được nói nhà họ Cố câu nào sao?”