Lấy Chồng Quyền Thế

Chương 256 : Kỹ nữ tâm cơ rất thủ đoạn

Ngày đăng: 03:30 30/04/20


Sau khi Lâm Duy Nhất trở về nhà thì bắt đầu lùng sục tìm kiếm.



Mạng Internet là thứ có thể cho bạn biết tất cả những gì bạn muốn. Cô ta chỉ vừa mới gõ dòng chữ “Sở Mặc Phong Lâm Thiển” thì đã lập tức nhảy ra vô số tin. Trên diễn đàn của trường đại học B có hằng hà sa số tin đồn. Thì ra ngoài quan hệ họ hàng, Lâm Thiển và sở Mặc Phong còn là bạn học chung đại học và trung học. Trước khi Lâm Thiển gả cho Cố Thành Kiêu, bọn họ vẫn luôn là bạn học chung. Lâm Duy Nhất nghĩ thầm, nếu như không phải trong lòng có quỷ thì tại sao các người lại không nói cho tôi biết mối quan hệ này? Nhất thời những chuyện chấn động trước kia tại đại học B đều bị cô ta lật lên hết. Cuối cùng, cô ta đi đến kết luận... Sở dĩ Sở Mặc Phong học một nửa học kỳ rồi ra ngoài du học là vì bị Cố Thành Kiêu phát hiện mối quan hệ bất chính giữa cậu ta và Lâm Thiển.



Người đàn ông có địa vị quyền thế như Cố Thành Kiêu không thể nào cho phép vợ mình có hành vi không đứng đắn. Đây rõ ràng là một vụ bê bối.



Cho nên thừa dịp mọi chuyện chưa bị vạch trần, anh ta đã tống khứ Sở Mặc Phong ra nước ngoài, tách hai người bọn họ ra.



Đây là chân tướng gần nhất mà Lâm Duy Nhất có thể nghĩ đến.



Khó trách học nữa học kỳ rồi anh mới vào học, khó trách lúc đó bộ dạng anh suy sụt giống như bị thất tình. Khó trách vừa nghe ba nói Lâm Thiên sắp tới, anh đã tích cực đi đón đến nỗi miệng cũng không kịp uống nước. Cái gì mà quen thuộc đường sá ở thành phố B, tất cả đều là cái cớ, sự thật là anh chỉ muốn mau chóng gặp cô ta.



Lâm Duy Nhất càng nghĩ càng đau lòng. Cô ta xoay người nhìn chính mình trong chiếc gương bàn trang điểm.



Trước giờ cô ta đều không cảm thấy mình và Lâm Thiển giống nhau. Nhưng hai người là chị em gái cùng cha khác mẹ, có lẽ người ngoài nhìn vào sẽ thấy hai người giống hệt.



Suốt 20 năm, Lâm Duy Nhất được người người vây quanh như công chúa. Đây là lần đầu tiên cô ta hẹn hò với người con trai mình thích, vậy mà cuối cùng lại thành thế thân cho kẻ khác. Cô ta không cam lòng!



Cô ta trốn ở trong phòng khóc hu hu. Đúng lúc Dung Tử Khâm đi ngang qua phòng con gái thì mơ hồ nghe thấy tiếng khóc. Ban đầu bà ta cứ đinh ninh rằng Duy Nhất xem TV, nhưng sau khi nghe kĩ thì càng cảm thấy không ổn.



Bà ta không yên tâm mở cửa đi vào. Con gái bà ta đang ngồi trên bệ cửa sổ, ôm đầu gối khóc đến tan nát cõi lòng. “Duy Nhất, sao vậy?” Tim Dung Tử Khâm như thắt lại: “Cục cưng bé bóng của mẹ, con sao vậy?” Nghe tiếng mẹ dỗ dành, Lâm Duy Nhất càng khóc lớn hơn. Dung Tử Khâm ngồi bên cạnh con gái, hỏi: “Cãi nhau với Tiểu Phong sao?” Lâm Duy Nhất khóc tức tưởi, nức nở không nên lời. Dung Tử Khâm càng đau lòng hơn. Trước giờ Duy Nhất chưa từng đau lòng như thế, có thể khiến một cô gái khóc khổ sở như vậy thì chắc hẳn là vì chuyện tình cảm.
“Vậy sao? Thế có chưa?” “Chưa, em ngửa cổ tới sắp đứt rồi mà còn chưa thấy.”



“Vậy sao không nằm xem?”



“Hả?”



Cố Thành Kiêu nhướng mày kiêu ngạo, nói: “Hôn anh một cái rồi anh nói cho.”



Lâm Thiên nhón mũi chân, cắn nhẹ một cái lên yết hầu của anh.



Cố Thành Kiêu giật mình, không ngờ cô to gan như vậy: “Lại đùa với lửa? Lâm Thiển cười hì hì, chu cái miệng nhỏ nhắn ra nói: “Dù em không làm thì cuối cùng cũng bị anh lôi đi dập lửa, bây giờ đùa một cái thì đã sao?” Cố Thành Kiêu choàng hai tay qua, siết chặt cô thêm, sau đó cúi đầu chặn cái miệng nhỏ đang cười mỉm của cô lại. Gió hiu hiu lạnh, bóng đêm mê người. Tới khi Lâm Thiên sắp ngạt thở thì anh mới buông ra.



“Đi, anh đưa em tới chỗ này.” Cố Thành Kiêu nói xong liền kéo tay cô đi thẳng về hướng thang máy. Ban đầu Lâm Thiển cho rằng anh muốn dẫn cô ra sân vườn, lập tức nói: “Thôi khỏi, mọi người đều ngủ hết rồi. Chúng ta mà xuống dưới sẽ đánh thức bọn họ mất.”



Cố Thành Kiêu chỉ cười không nói, ấn nút lên tầng cao nhất. “Tới tầng thượng?” Lâm Thiển kinh ngạc nhìn anh. Thang máy chạy lên. Hai giây sau cửa mở ra, Cố Thành Kiêu vội kéo cô chạy ra ngoài.



Tới Thành Để gần một năm nhưng đây là lần đầu tiên cô đi lên tới tầng thượng.



Không giống với cảnh đêm yên tĩnh ở chung cư Hương Sơn, cảnh đêm trên tầng thượng Thành Để có phần bình dị và trân tục hơn nhiều.