Lấy Chồng Quyền Thế
Chương 84 : Vừa gặp đã yêu
Ngày đăng: 03:28 30/04/20
Lâm Thiển nghe có chút khó tin, trong lòng cảm xúc dâng trào, trên mặt cũng không giấu được nụ cười.
“Có nghĩa là cổ theo dõi tôi từ sau khi tôi bị bắt cóc à?”
“Đúng vậy”
“Tôi nói mà, nhất định là có người theo dõi tôi, nhiều lần cứ tưởng hoa mắt hoặc ảo giác, cố ẩn nấp thật khéo quá.”
Lý Bất Ngữ thở dài, “Chẳng phải cuối cùng vẫn bị chị phát hiện sao? Tôi cũng không biết phải bàn giao cho thủ trưởng thế nào đây?
“Yên tâm, tôi sẽ nói giúp cô. Còn nữa, không cần phải đi theo tôi đâu, giờ an ninh rất tốt, dễ gì gặp chuyện không may nữa?”
“An ninh tốt đến mấy cũng vẫn có lưu manh cố ý bắt cóc”
“Không phải mấy tên đó đều bị bắt hết rồi sao?”
Lý Bất Ngữ muốn nói rồi lại thổi, có nhiều chuyện cơ mật không thể tiết lộ, nên cười nói: “Chị dâu, dù sao tôi cũng bị phát hiện rồi, chi bằng sau này để tôi đi cùng chị. Xem như tôi là vệ sĩ, là tài xế, người hầu, chuyện gì cũng cứ giao cho tôi. Như vậy tôi mới lấy công chuộc tội, làm tốt nhiệm vụ thủ trưởng phân công”
“Khụ khụ... cái này...” Thấm tấm Lâm Thiển muốn từ chối, khao khát được tự do, “Em gái à, thật sự không cần, lỡ như có gặp nguy hiểm thì tôi tự mình xử lý được. Giờ cô ăn xong bữa rồi về nghỉ sớm đi, để tôi nói với Cố Thành Kiêu là được.”
“Nhưng...”
“Cứ vui vẻ quyết định vậy đi, nghe tôi”
Từ quán lẩu ra, Lâm Thiển bắt một chiếc taxi trên đường, đưa thẳng cho tài xế tờ tiền xanh một trăm đồng, “Bác tài, cô ấy muốn đi đâu thì đưa tới đó”
Lý Bất Ngữ hết sức khó xử, “Chị dâu, chị thật không cần đến tôi sao? Ít nhất cũng để tôi đưa chị về, được không?”
“Mau về nhà đi, cô mặc phong phanh quá, đêm lạnh rồi.” Lâm Thiển kiên quyết đẩy cô vào xe taxi, “Bác tài, lái xe đi.”
Lý Bất Ngữ bất lực nhưng cũng không hơn thua với Lâm Thiển. Khi nhận nhiệm vụ này đã hỏi thủ trưởng vì sao không nói thẳng cho chị dâu biết, thủ trưởng nói chị dâu xem tự do là trên tất cả, giờ nghiệm lại, quả đúng thế.
Quay về đơn vị, Lý Bất Ngữ đi báo cáo ngay. Thủ trưởng đang thảo luận kế hoạch với các đội trưởng trong phòng làm việc.
Cố Thành Kiêu cởi áo khoác ngoài, thong thả đi vào phòng khách, “Ba, hẳn là ba mẹ đã ngủ rồi. Thứ lỗi cho con muộn thế này còn tới”
Cố Nguyên thản nhiên, vẻ mặt từ đầu đến cuối vẫn nghiêm nghị, vung tay lên khẽ nói: “Ngồi xuống hẵng nói”
Diệp Thiến Như rót trà cho hai cha con, đã lâu rồi bà chưa tự mình ra tay làm gì cả. Trong tình cảnh thế này, bà cảm thấy vừa ấm áp lại vừa thấp thỏm lo âu.
“Con trai, lại sắp nhận nhiệm vụ quan trọng phải không?” Bà không nhịn được hỏi.
Cố Nguyên hừ lạnh một tiếng ngắt lời: “Bà đừng hỏi đến công việc của con”
“...” Diệp Thiến Như nghẹn lời, ngoan ngoãn ngồi cạnh con.
Cố Thành Kiêu vỗ vỗ tay mẹ an ủi: “Mẹ, đây là công việc của con, mẹ đừng lo lắng quá.”
“Cứ tưởng năm nay lại được cùng nhau đón năm mới” Mắt Diệp Thiến Như long lanh nước.
“Mẹ, đừng như vậy, mẹ còn vậy là con đi luôn đấy”
“Đừng đừng” Diệp Thiến Như vội lau nước mắt, khóe miệng cũng cong lên cười, “Con nói đi, nói đi.”
Cố Thành Kiêu nắm tay mẹ, nhìn về phía ba, khẩn khoản nói: “Ba, mẹ, lúc không có con, cha mẹ đừng làm khó Lâm Thiển. Cô ấy là vợ con, cũng là người con yêu thương nhất”
Mãi lâu sau vẫn không có lời đáp lại, Cố Nguyên và Diệp Thiến Như đều hoàn toàn bất ngờ với mối thâm tình này. Trong suy nghĩ của họ, con trai họ chưa bao giờ như thế.
Diệp Thiến Như bặm môi hỏi, giọng có chút ghen tức: “Sao con lại quan tâm cô ta như vậy? Cô ta...”
“Mẹ, con không trả lời được câu hỏi này của mẹ, bởi vì chính con cũng không biết, chính là vừa gặp đã yêu”
Hai vợ chồng lão Cố: “...”
Cố Thành Kiêu cười nói: “Ba, từ nhỏ đến lớn ba đều dìu dắt con, con cũng dốc lòng vì sự nghiệp này. Nhưng, hôn nhân của con, con muốn tự mình làm chủ, hi vọng ba mẹ hiểu cho con.”