Lấy Chồng Quyền Thế

Chương 86 : Quất em hai roi được không?

Ngày đăng: 03:28 30/04/20


“Thật à?”



“Đương nhiên là thật rồi, anh dông dài như ông già vậy, quản cái này cái nọ, còn trẻ mà lấy đầu ra nhiều quy tắc thế. Anh không ở nhà, em muốn làm gì thì làm, tự do biết mấy



Cố Thành Kiêu nhéo cổ thật mạnh, “Em đúng là đồ vô tâm”



“Ui, đau!” Lâm Thiển bắt lấy tay anh giữ lại, “Em còn chưa hỏi anh đấy, làm gì mà tìm lính đặc công nữ để theo dõi em. Cứ nghĩ tới chuyện em móc cứt mũi cũng bị anh nhìn thấy, tưởng em không cần mặt mũi à?”



Cố Thành Kiêu kim cổ tay cô lại, tiếp tục nhéo cô, còn nhéo mạnh hơn.



Lâm Thiển đau đến nhe răng, cắn vào cằm anh, kháng nghị: “Da thịt em mịn màng mềm mại bị anh nhéo đau lắm biết không, dịu dàng chút được không?”



Cố Thành Kiêu cúi đầu nhìn cô chăm chú, không nói gì.



Lâm Thiển vẫn chờ anh đánh trả, không ngờ anh lại sớm lại trận, cô nói khẽ, “Em đùa với anh mà, sao vậy?”



“Anh biết. Thiển Thiển, lần này anh thật sự phải rời khỏi đây một thời gian, không thể ăn Tết cùng em rồi”



Chẳng hiểu sao lòng thương cảm đột nhiên dâng lên như thủy triều, cuốn sạch hết tâm tư rạo rực của cô, “Thật à?”



Lâm Thiển bỗng ôm chặt lấy anh, khó chịu trong lòng.



Bầu không khí yên tĩnh gần như đọng lại, dù trong bóng tối Cố Thành Kiêu cũng có thể tưởng tượng ra được dáng vẻ bĩu môi khóc thút thít của cô. Anh ôm cổ, nhẹ giọng thì thầm an ủi, “Em hãy ngoan ngoãn ở nhà tu thân dưỡng tính chờ anh về. Ba mẹ anh sẽ không phản đối hôn sự của chúng ta nữa, nhưng muốn bọn họ thật lòng chấp nhận có lẽ phải cần chút thời gian. Em phải hiểu chuyện một chút, đón giao thừa cùng bọn họ, năm mới qua chúc Tết bọn họ, làm tốt những việc con cháu nên làm thì bọn họ sẽ rất vui. Coi như em làm thay anh, được không?”



“Dạ được, tất cả đều nghe theo anh hết.”



“Nếu mẹ anh làm khó dễ em, có thể nhịn thì nên nhịn, bà chỉ nói cho sướng miệng thôi, nói đã nghiện rồi thì xong hết. Còn nếu không thể nhịn...”



“Em nhịn!” Lâm Thiển bảo đảm, “Em có thể hóa thân thành Ninja Rùa, bởi vì bọn họ là ba mẹ anh.”



“Tốt, ngoan”



Cố Thành Kiêu hôn lên tóc cô, bầu trời ngoài cửa sổ dần sáng lên. Mặt trời sắp mọc, sau cơn bão tuyết, không khí trở nên trong lành và im ắng, có thể mơ hồ nghe được cả tiếng còi hơi nơi xa.
“Chưa, tuyết lớn tắc đường, chưa nhận được”



Lâm Du cười trong điện thoại, hỏi: “Trượt mấy môn?”



Lâm Thiển trợn mắt, chỉ muốn nổi đóa, nói: “Ba môn, thật là tức chết, chỉ thiếu có ba bốn phẩy, thầy giáo có thù với em mà”



“ y da, không tệ nha, tiến bộ thần tốc, em phải hài lòng chứ?”



“Em rất không hài lòng với cách chấm bài thi của thầy giáo”



“Ha ha ha, sao em không hỏi chị thi được mấy phẩy?”



“... Em không muốn biết chút nào.”



“Ha ha ha ha, học bổng hạng nhất lại thuộc về chị rồi”



Lâm Thiển nhăn nhó, còn có thể vui vẻ làm bạn được không chứ? “Em bận nhiều việc lắm, cúp máy đây!”



Trước đây, khi nghỉ định kỳ hàng năm, dù là nghỉ hè hay nghỉ đông, cô đều vui vẻ như chim non, hoặc ra ngoài đi làm, hoặc đi du lịch, có thế nào cũng vui vẻ.



Thế nhưng kỳ nghỉ đông năm nay, cô cảm thấy cực kỳ nhàm chán.



Nhất là Lâm Du đến rồi lại về, Cố Thành Kiêu về rồi lại đi, cô cảm thấy rất chán ngán.



Cũng may là sắp đến giao thừa rồi.



Gần cuối năm, nhà họ Cố tiến hành tổng vệ sinh nhà tổ một lần, còn trang trí đơn giản, thoáng chốc liền cảm giác được không khí Tết.



Vừa sang năm mới, nhà họ Cố vô cùng bận rộn, chẳng những có rất nhiều người đến nhà chúc Tết, mà còn tổ chức liên hoan long trọng mời gần cả trăm bạn bè thân thích đến dự.



Hàng năm cứ vào thời điểm này thì Diệp Thiến Như đều đích thân ra cổng đón khách. Đây chẳng những là thể diện của chồng bà, mà còn là thể diện của cả gia tộc họ Cố nữa.