Lấy Chồng Quyền Thế

Chương 927 : Cụ chất nhận nhau (1)

Ngày đăng: 03:38 30/04/20


bác gái, không lẽ bác không muốn gặp mặt cắt ngoại của mình một lần sao?” Ba người kinh ngạc nhìn ông, rồi lại sửng sốt quay lại nhìn hai đứa nhỏ trong xe đang ló ra hai cái đầu nhỏ nhắn đáng yêu, nét mặt mong ngóng nhìn ra ngoài cửa xe



Chắt ngoại? “Ba người mau lên xe đi, bên ngoài này lạnh quá, cửa xe mở ra thế này, bọn nhỏ lạnh cứng lại mất.” Nam Nam khéo miệng, lanh lợi gọi: “Cụ ngoại ơi, lên xe đi, mình cùng vào thăm bà ngoại, chắc chắn bà ngoại sẽ rất vui.” Ba người không cưỡng lại nổi ánh mắt mong ngóng của con trẻ, cuối cùng cũng chịu lên xe



Bảy người ngồi vào khiến cho chiếc xe SUV đông đúc hẳn lên, tài3xế vững vàng chậm rãi lái xe về phía bệnh viện.



Lâm Húc giới thiệu: “Cháu trai tên Bắc Bắc, cháu gái tên Nam Nam, hai đứa là sinh đôi.” Ông nhìn ánh mắt kinh ngạc của ba người, cũng không úp úp mở mở thêm, “Đúng vậy, đây là cháu ngoại của cháu và Hà Hâm



Trước đây không lâu, Hà Hâm và con gái gặp lại nhau, hiềm khích giữa cháu và Hà Hâm cũng đã được tháo gỡ rồi



Kể từ khi Hà Hầm gặp chuyện không may, ngày nào mẹ bọn nhỏ cũng vào nói chuyện với Hà Hâm



Chỉ là con bé có chuyện đột xuất phải ra nước ngoài, nên mới nhờ cháu đến chăm sóc Hà Hâm



Cô ấy ở đây chỉ có mấy người bọn cháu, nếu chúng cháu2không chăm sóc cô ấy thì thật sự không phải phép rồi.”



Hai ông bà cụ còn chưa kịp phản ứng thì Hà Viễn đã thận trọng nói: “Hâm Hâm không kể cho chúng tôi nghe.”



Lâm Húc: “Có lẽ cô ấy có suy nghĩ và lo ngại riêng



Nhưng mọi người cũng biết cháu và cô ấy có chung một đứa con gái



Chuyện trước kia là lỗi của cháu, nhưng con gái của chúng cháu lại chịu thiệt



Con bẻ lương thiện, bao dung, vị tha



Con bé tha thứ cho cháu, cũng luôn tìm kiếm mẹ của mình



Bây giờ mẹ con bọn họ cũng đã nhận lại nhau, rất thân thiết, Hà Hâm cũng rất gần gũi với cháu ngoại.”
Nhưng vì bệnh của Hà Hâm khi ấy nên không ai dám nhắc đến con gái trước mặt Hà Hâm, hai ông bà không dám hỏi, rồi dần dần cũng không ai nhắc đến nữa



Hai ông bà cụ xúc động vừa khóc vừa cười, quá hạnh phúc, không thể kìm nén cảm xúc được



Hà Trường Khanh dùng sức bế Bắc Bắc ngồi lên đùi: “Ai, chắt ngoại còn rất chắc người nữa.” Ông cụ còn định bế cả Nam Nam lên thì Hà Viễn đã ngăn lại



Hà Viễn rướn người lên bế Nam Nam lại gần Hà Trường Khanh



“Cụ ngoại không biết nên không chuẩn bị lì xì rồi



Lần sau nhé, lần sau gặp, nhất định cụ ngoại sẽ chuẩn bị cho mỗi đứa một bao lì xì đỏ, chịu không?” Nam Nam là đứa bé lanh lợi, lập tức cầm túi giấy bên cạnh lên nói: “Cụ ngoại, đây là bánh quy cháu với anh trai làm, cháu cho ông bà, coi như chúng ta trao đổi lễ vật



Cụ nhất định không được nuốt lời chuyện bao lì xì đâu nhé



Cảm ơn cụ ngoại.” Lâm Húc buồn cười vuốt vuốt cái mũi nhỏ của Nam Nam, “Này, cháu là phú bà nhỏ thể mà vẫn thích lì xì của người lớn thể hả?” “Cháu muốn có nhiều tiền mà



Mẹ keo kiệt lắm, chỉ cho bọn cháu chút tiền tiêu vặt thôi, nên bọn cháu chỉ có thể chờ vào tiền mừng tuổi năm mới để tiết kiệm nhiều một chút.” “Các cháu còn nhỏ, tiết kiệm tiền làm gì?”



Nam Nam kiêu ngạo lắc đầu, “Đây là bí mật, ông ngoại không được hỏi.” Lâm Húc thích nhất tranh luận với con bé này



Trong mắt Lâm Húc, Nam Nam chính là Lâm Thiển khi còn bé, “Hừ, không nói cho ông, thì tiền mừng tuổi năm mới giảm đi một nửa.” “...” Nam Nam chu cái miệng nhỏ lên, đỏ mặt im lặng



Bắc Bắc nghiêm nghị nói: “Chúng cháu muốn để dành tiền mua quà tặng cho chú Ba



Chú Ba sắp kết hôn rồi.” Lâm Húc mỉm cười, xoa xoa cái đầu nhỏ của Nam Nam, “Chuyện này thì có gì mà không nói cho ông ngoại biết được



Các cháu có lòng như vậy, tiền mừng tuổi tăng thêm mấy lần nữa nhé, chịu không?” Nam Nam cười, đôi mắt ánh lên sự vui vẻ, “Vâng ạ vâng ạ, cảm ơn ông ngoại.” Nhìn Lâm Húc nói chuyện với hai đứa chắt, oán hận tích tụ hai mươi năm trong lòng hai ông bà cụ cũng bất giác tiêu tan đi.