Lấy Chồng Quyền Thế

Chương 928 : Cụ chắt nhận nhau (2)

Ngày đăng: 03:38 30/04/20


Hai gia đình gặp nhau lần đầu tiên còn chưa quen biết nhau, nên không tránh khỏi những lúc lúng túng



Nhưng vì có hai đứa nhỏ nên sự bối rối ban đầu cũng nhanh chóng biến mất, mọi người ngồi cùng nhau hàn huyên nói đủ mọi chuyện



Vui vẻ nhất chính là Nam Nam, Bắc Bắc



Hôm qua ăn tất niên hai đứa đã được nhận một tập tiền mừng tuổi, hôm nay ở đây cũng đều là ông bà, lại được nhận một tập lì xì nữa, túi tiền đầy căng, chẳng phải là vui nhất sao? Hà Viễn ngồi trên sofa, vừa quay lại đã thấy một bức ảnh gia đình



Hà Viễn khẽ sụt sịt, “Không có không có, có cát thổi vào mắt ông.” Nam Nam chu cái miệng nhỏ xíu lên rồi hỏi: “Ở đây3làm gì có bụi? Lại càng không có gió



Ông nói dối.” Hà Viễn: “...”



Mọi người cũng quay sang nhìn Hà Viễn



Ông mỉm cười rơi nước mắt, kể lại câu chuyện mình gặp lại đứa con trai bị thất lạc ba mươi năm ở Miami, rồi kể lại cặn kẽ chuyện vợ chồng Cổ Thành Kiều và Lâm Thiển cho mọi người nghe



Hà Trường Khanh và Dư Oánh lại thêm một lần xúc động



Cố Thành Kiêu và Lâm Thiển, Lâm Thiển, Lâm Húc, phải rồi, là họ Lâm, không nhầm được



Lâm Thiển, Lâm Thiển, Thiển Thiển, phải, em gái ông hình như cũng có lúc gọi Thiển Thiển



Hơn hai mươi năm rồi, có một số chuyện không cố nhớ lại thì cũng sẽ quên đi.



Khóe mắt Hà Viễn rưng rưng nước mắt, tất cả đều hợp lý, đáng nhẽ2ra ông nên nghĩ ra từ trước



“Ông, ông khóc sao?” Nam Nam tò mò hỏi



Mắt ông sáng lên, cầm ảnh lên hỏi: “Hai người này là...” “Ba mẹ cháu đấy ạ.” Nam Nam tự hào nói, “Ba cháu là người bảo vệ Tổ quốc, rất tài giỏi, mẹ cháu là..




Đúng là bây giờ sau cơn mưa trời lại sáng, chúc mừng anh.” Hà Viễn lần đầu tiên thấy có cảm tình với Lâm Húc, cầm ly rượu lên cụng ly với ông, “Còn anh, sao cũng là người cô đơn rồi?” “Ôi, là tôi bị trừng phạt đúng người đúng tội



Sau này tôi chỉ nghĩ đến chuyện chăm sóc cho Thiển Thiển của tôi, chăm sóc hai đứa cháu ngoại của tôi thôi



Chỉ cần chúng nó khỏe mạnh bình an là tôi mãn nguyện rồi.”



Hà Viễn gật đầu, “Tôi cũng đồng cảm.”



***



Vào lúc này ở bên bờ biển Miami, mấy người Cố Thành Kiều cũng chuẩn bị đón năm mới



Ở đây không có đồ ăn Trung Quốc



Bọn họ thử ở mấy nhà hàng Trung Quốc đều thấy hương vị bị thiếu gì đó, nên Lâm Thiển quyết định mua nguyên liệu về nhà tự làm



Hà Cảnh Hành cũng tự nguyện mở cửa du thuyền của mình



Trên du thuyền có phòng bếp đầy đủ dụng cụ cao cấp, còn có phòng ăn sang trọng và cảnh đêm tuyệt đẹp



Tống Cảnh Du và Cao Kỳ Khâm thành một tổ, một người cán bột, một người làm nhân bánh, cùng gói sủi cảo



Cố Thành Kiều và Lâm Thiển thành một tổ, một người thái thức ăn, một người nấu nước dùng để làm lẩu



Hà Cảnh Hành một mình đứng ngoài hóng gió biển, nghe tiếng sóng vỗ, nhìn trời đang dần ngả về chiều mà có điều tư lự



Chiếc du thuyền này và rất nhiều anh em ở trên nó đã cùng anh ta chinh chiến, vừa nghĩ đến chuyện phải xa cách, trong lòng anh ta cứ vương vẫn không thôi.