Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 100 :

Ngày đăng: 13:30 30/04/20


Thẩm Thất rất nhanh trở lại: “Thôi bỏ đi... Từ đây tới đó cũng mất ba giờ. Kiểu gì cũng sẽ bị trễ!”



Hạ Nhật Ninh tiếp tục gửi tin nhắn: “Hôm nay cho em một điều bất ngờ.”



“Bất ngờ gì?” Thẩm Thất thuận miệng hỏi.



“Đến lúc đó em sẽ biết.” Ánh mắt Hạ Nhật Ninh dịu dàng, nhanh chóng nhắn tin lại.



Tất cả mọi người đều trợn mắt nhìn Hạ Nhật Ninh.



Hiện giờ có ai tới tát bọn họ một cái được không?



Bọn họ bị ảo giác rồi sao?



Sao bọn họ nhìn thấy Hạ Nhật Ninh cười vậy?



Không sai! Hạ tổng nghiêm túc như vậy mà lại mỉm cười giữa buổi họp!



Đây tuyệt đối là ảo giác! Đúng vậy! Nhất định là ảo giác!



Hạ Nhật Ninh đặt điện thoại di động xuống, nhẹ ho một tiếng, đám người kia nhanh chóng lấy lại tinh thần, ai cũng lộ ra dáng vẻ gặp quỷ.



Nghe nói Hạ Nhật Ninh từ sau khi tiếp nhận tập đoàn Hạ Thị thì luôn nghiêm túc lạnh lùng.



Từ trước đến nay đều dùng thủ đoạn quyết đoán vô cùng.



Hoặc không làm, hoặc là khiến người khác kinh ngạc, tuyệt đối không để cho đối thủ có bất kì cơ hội phản ứng nào.



Giống như một ma vương mà lúc này lại để lộ ra biểu cảm ôn nhu như thế, sao bọn họ không kinh ngạc được?



“Được rồi, nói tiếp đi!” Hạ Nhật Ninh thu lại nụ cười, giống như người vừa lộ ra nụ cười kia không phải hắn.



Thẩm Thất đang tò mò Hạ Nhật Ninh sẽ cho cô bất ngờ gì thì thấy Hàn Phi vội vã chạy về phía cô.



Thẩm Thất có chút kinh ngạc, không phải Hàn Phi đi cùng Trần Thần sao?



“Thẩm Thất, tôi có chuyện muốn hỏi cô.” Hàn Phi chạy thẳng đến trước mặt Thẩm Thất: “Cô và Triển Bác...”



Ánh mắt Thẩm Thất có chút ảm đạm, sau đó kiên định ngẩng đầu nhìn Hàn Phi, gật đầu, không có ý định trốn tránh.
“Ha ha!” Hạ Nhật Ninh cười lạnh: “Phùng Khả Hân lúc nào cũng ngu ngốc như vậy! Thật nực cười! Tiểu Xuân...”



Tiểu Xuân nhanh chóng tiến lên.



“Mau nói cho Tiểu Thất, chi phí của cả đoàn cô ấy tôi chịu, mời bọn họ tới khu du lịch trên đỉnh núi, thuận tiện đi tắm suối nước nóng luôn.” Hạ Nhật Ninh bá đạo nói: “Phùng Khả Hân muốn dùng một cái phòng uy hiếp tôi? Ha ha, Phùng Mạn Luân sao lại có thể có một đứa em gái ngu ngốc như vậy?”



Tiểu Xuân nén cười trả lời: “Vâng! Tôi sẽ đi sắp xếp ngay.”



Phùng Khả Hân đã sớm biết Hạ Nhật Ninh lên núi.



Nhưng cô đợi mãi, đợi mãi cũng không đợi được Hạ Nhật Ninh đến tìm cô.



Ngay khi Phùng Khả Hân mất kiên nhất thì trợ lý vội vã chạy tới báo cáo: “Đại tiểu thư, xảy ra chuyện rồi, đám người Thẩm Thất toàn bộ đều trả phòng!”



“Cái gì? Trả phòng?” Phùng Khả Hân ngẩn người: “Bọn họ đi đâu rồi?”



“Bọn họ đến khu du lịch trên đỉnh núi!” Trợ lý nói: “Nghe nói Hạ tổng không chỉ bao toàn bộ chi phí còn cho bọn họ tắm suối nước nóng nữa!”



Phùng Khả Hân trợn tròn hai mắt!



Toàn bộ Nam Sơn này chỉ có đỉnh núi mới có suối nước nóng, cho nên khu du lịch của Hạ gia chính là khu cao cấp nhất.



Bạn học của Thẩm Thất nghe nói có thể ăn ở miễn phí trong khu du lịch cao cấp nhất, còn được tắm suối nước nóng, có ngốc mới không đồng ý!



Vì vậy cả đám đồng loạt trả phòng, chuyển lên khu du lịch của Hạ gia.



Bởi vì thân phận đặc biệt của Thẩm Thất nên cô được ở trong căn phòng sang trọng nhất khu du lịch.



Các bạn học thấy Thẩm Thất có mặt mũi như vậy, ngay cả nhân viên khu du lịch thấy Thẩm Thất cũng bày ra bộ dạng cung kính, thì lập tức truy hỏi.



Thẩm Thất cười khổ: “Đến tối các cậu sẽ biết!”



Xem ra, điều bất ngờ Hạ Nhật Ninh nói chính là cái này rồi!



Được rồi, đúng là bất ngờ vô cùng!



Nhưng Thẩm Thất không biết, điều bất ngờ vốn không phải chuyện này, mà chính là một thứ khiến cho tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạc!