Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1009 :

Ngày đăng: 13:42 30/04/20


Tư Y Cẩm sắp xếp cho mợ tư ở tầng một, để dễ bề trông nom.



Đương nhiên Thẩm Tứ cũng ở tầng một, Tư Y Cẩm và Tư Nhiên ở tầng hai.



Mợ tư tỏ ra rất hài lòng.



Người phụ nữ này vẫn còn biết đúng mực.



Trước khi về nhà, Tư Y Cẩm đã nhờ bên Cảnh Hòa trang viên chuẩn bị thức ăn và thuốc. Tới nhà cô liền vén tay áo lên nấu cháo, nhân thể sắc thuốc luôn.



Tư Nhiên vẫn đang ở bên cạnh mợ tư, dâng trà rót nước, nói chuyện phiếm với mợ tư để bà giải buồn.



Thẩm Tứ là con trai ruột, nhưng ngược lại thì anh chẳng có gì để làm cả, cứ đứng cười ngu ngơ bên cạnh.



Chỉ sau một lát, Tư Y Cẩm bưng cháo vào, nói: “Dì, bác sĩ nói hiện tại dạ dày của dì rất yếu, không thể ăn những thứ quá dầu mỡ. Con cắt thức ăn rất nhỏ, cũng nấu chín kĩ rồi, dễ tiêu hóa lắm. Dì ăn một chút trước đi, lát nữa còn phải uống thuốc.”



Tư Nhiên ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn nói: “Bà nội, phải ăn thì mới khỏe lên được nha!”



Mợ tư lập tức cười nói: “Được rồi, bà ăn là được chứ gì.”



Cuối cùng, người làm con trai là Thẩm Tứ cũng có cơ hội biểu hiện, anh vội bưng lấy cháo, tự mình thổi nguội rồi đút cho mẹ.



Mợ tư được ba người bao quanh chăm sóc, đột nhiên cảm nhận được sự thỏa mãn khi được quan tâm.



Sự bất mãn của bà đối với Tư Y Cẩm cũng bởi vậy mà vơi đi từng chút một.



Nhìn người phụ nữ này chạy tới chạy lui vì bà, bà bỗng cảm thấy có một người con dâu như vậy cũng khá tốt.



Vừa xinh đẹp, vừa hiền huệ, quan trọng nhất là rất biết dạy con.



Mẹ chồng mình nói rất đúng, người phụ nữ như vậy, đúng là rất thích hợp với Thẩm gia.



Thảo nào Thẩm Tứ lại say đắm con bé đó như thế, ước chừng đàn ông trên thế giới này đều thích kiểu phụ nữ này chăng.



Ăn hết cháo, bà nghỉ ngơi trong chốc lát, sau đó Tư Y Cẩm liền mang thuốc tới: “Dì, thuốc này phải uống lúc còn nóng. Thuốc bắc nên hơi đắng, nhưng tốt cho sức khỏe.”



Tư Nhiên lập tức mang kẹo tới: “Bà nội uống thuốc xong liền ăn kẹo, không đắng đâu!”



Mợ tư cười tươi: “Ừ ừ ừ, ăn kẹo.”




Tư Nhiên lập tức hô lên: “Con chào ông nội, tên con là Tiểu Nhiên.”



Cậu tư nhìn một hồi rồi mới lên tiếng: “Đây là con nhà ai?”



Mợ tư đáp lời ngay: “Con của Tư Y Cẩm! Nếu không thì còn là ai được chứ? Được rồi, được rồi, đừng đứng ngoài nữa, Tiểu Nhiên vừa học tiết thể dục xong, chắc là khát rồi, chúng ta vào nhà uống nước đi.”



Nói xong, bà dắt tay Tư Nhiên vào phòng, quăng ông xã nhà mình sang một bên không thèm để ý tới.



Ánh mắt của cậu tư trợn to mắt ra!



Đây là bà xã của ông sao?



Chắc không phải bị người ta đánh tráo rồi chứ?



Chẳng phải bà ấy ghét nhất là Tư Y Cẩm sao? Vì sao còn đưa đón con của Tư Y Cẩm đi học?



Ánh mắt của cậu tư vỡ vụn “Tạch tạch”, lấy lại tinh thần rồi ông mới kịp nhận ra là ông vừa bị bà xã của mình quăng đi!



“Ấy, ấy, bã xã, bà không về Đông Bắc thật à?” Cậu tư nhanh chân đuổi theo, giữ bà xã của mình lại nói: “Bao nhiêu năm rồi, có bao giờ bà ở bên ngoài lâu như vậy đâu!”



Mợ tư trả lời không mấy vui vẻ: “Ông không thấy tôi đang cho Tiểu Nhiên uống nước à? Về nhà làm gì? Về nhà chẳng có gì để làm cả! Còn không bằng ở đây dỗ cháu trai.”



Dỗ cháu trai...



Khóe miệng cậu tư run lên, bà ấy chấp nhận để Tư Y Cẩm và con trai đến với nhau rồi à?



Mợ tư đã kết hôn mấy chục năm với chồng mình, sao bà có thể không biết ý nghĩ của ông?



Bà đứng thẳng lên, nói: “Tiểu Nhiên là Tiểu Nhiên, Tư Y Cẩm là Tư Y Cẩm, không thể đánh đồng được. Tôi vẫn chưa khảo sát xong Tư Y Cẩm có thể vào được cửa nhà Thẩm gia hay không. A, tới giờ rồi, tôi phải đi siêu thị mua đồ đây. Hai hôm trước tôi phát hiện có một cái siêu thị mới mở ở bên cạnh, trong đó có bán củ niễng mà Tiểu Nhiên thích ăn. Được rồi, ông ở nhà cho thằng bé làm bài tập, tôi đi mua ít củ niễng.”



Dặn dò xong, bà không đợi ông bạn già của mình đáp lại liền xoay người rời đi.



Bỏ lại ông xã nhà mình đứng xiêu vẹo trong gió, và cậu nhóc Tư Nhiên đang cười híp cả mắt lại.



Sau khi mợ tư đi, Tư Nhiên ngẩng đầu nói với cậu tư: “Ông nội uống nước đi.”



Giọng nói mềm mại mà chỉ riêng trẻ con mới có đánh thẳng vào đáy lòng cậu tư.