Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1010 :

Ngày đăng: 13:42 30/04/20


Cậu tư nhận lấy cốc nước, giơ tay xoa đầu Tư Nhiên.



Mới có vài ngày, thằng nhóc này đã chiếm được lòng bà nhà mình rồi?



Cậu tư hỏi Tư Nhiên: "Mấy hôm nay con đều ở chỗ bà nội à?".



Tư Nhiên gật đầu: "Dạo này mẹ con bận, dì Thẩm đi công tác xa, giao công ty lại cho mẹ. Nên mấy hôm nay toàn là bà nội đưa con đi học. Tuy dì Thẩm nói có thể điều xe riêng ở trang viên Cảnh Hoa đưa đón con đến trường, nhưng bà nội bảo cứ để bà đưa, không cần xe riêng".



Cậu tư liền im lặng.



Thôi, bà nhà ông thực sự muốn làm bà nội lắm rồi.



Mợ tư vui vẻ lái xe đến một siêu thị gần đó.



Siêu thị này lấy chữ "tươi" làm chủ, tất cả mặt hàng đều vô vùng tươi ngon, hàng ngày hôm nay nhất định sẽ không xuất hiện trên giá ngày mai, vì vậy người ở rất xa cũng lái xe tới mua sắm.



Củ niễng của siêu thị này rất tươi, lần trước mợ tư làm thử, phát hiện Tư Nhiên ăn khá nhiều, bà liền nhớ kỹ.



Mợ tư không kêu vệ sĩ nào đi cùng, cứ một mình một người vui vẻ đẩy xe đi vào.



Bà không nhận ra rằng, bà vừa xuất hiện không lâu, Mai Linh cũng có mặt.



Liên tục mấy ngày, Mai Linh không tới tìm bà, vì vậy chỉ có thể loanh quanh gần trang viên Cảnh Hoa tìm cơ hội gặp mặt.



Dù sao trang viên Cảnh Hoa không phải nơi muốn là vào được, vì vậy cô chỉ có thể lượn lờ ở bên ngoài.



Đúng là vừa may, hôm nay cô thực sự gặp được.



Lúc thấy mợ tư đi một mình đẩy xe ra, Mai Linh suýt nữa sướng đến phát điên.



Đây quả thực là mèo mù vớ được cá rán mà!




Sở dĩ Mai Tùng Lâm không sinh được con là vì từng trúng một dao của Tư Y Cẩm.



Không liên quan đến người khác!



Mai Linh khẽ nói tiếp: "Ba cháu nói, năm đó nếu không phải vì mẹ không sinh được con trai, ông ấy đã không đi tìm Tư Y Cẩm. Vì vậy, căn nguyên của sai lầm đều từ mẹ cháu mà ra".



Mợ tư giận quá hóa cười.



Khốn kiếp đúng là khốn kiếp, vẫn biết mình khốn kiếp, còn già mồm kiếm cớ chối tội.



Năm ấy ông ta không chung thủy với hôn nhân, bội bạc gia đình, che giấu thân phận, đi quá giới hạn với Tư Y Cẩm. Vậy mà còn dám đổ tội cho vợ?



Nhà họ Mai quả nhiên không hổ là gia đình đê tiện giả dối!



"Vậy mẹ cháu thì sao?". Mợ tư lại hỏi: "Bà ấy cứ nhẫn nhịn như vậy?".



Mai Linh gật đầu: "Không thì phải làm gì đây? Mẹ cháu nhu nhược không phải một hai ngày. Ông và ba muốn đưa Tư Nhiên về Mai gia, mẹ cháu không những không ngăn cản, còn giúp họ bày mưu tính kế. Dì à, cháu thực sự không thể sống nổi ở Mai gia nữa. Nếu không phải vì mẹ cháu vẫn ở đó, cháu chỉ muốn đoạn tuyệt quan hệ với nhà ấy. Trước đây cháu đã biết, nhà họ Mai không phải là chỗ dựa của cháu. Sau này gả đi, ngoại trừ một phần của hồi môn hậu hĩnh, nhà họ Mai sẽ không cho cháu thêm thứ gì để bảo đảm. Bây giờ e rằng đến của hồi môn cũng chẳng còn bao nhiêu. Dạo này, rất nhiều đối tác của nhà họ Mai đều chủ động dừng qua lại. Nếu Mai gia không thể phục hồi danh tiếng, chắc sẽ khó qua khỏi".



Mợ tư thở dài một tiếng.



Chuyện gia đình kiểu này, người ngoài rất khó can thiệp vào.



Mai Linh lúc này giống như một chú mèo con bị bỏ rơi, trông đến là thê thảm u sầu.



Mợ tư không đành lòng lại hỏi: "Vậy giờ cháu có dự định gì chưa?".



Mai Linh cúi đầu nói: "Cháu không biết nữa. Giờ vẫn đang đi học. Cũng may là cháu tích góp được một chút tiền, không đến nỗi đến học phí cũng không đóng nổi. Nhưng sau này như thế nào cháu cũng không biết. Dì ơi, cháu mất tất cả thật rồi. Mai gia, đã không còn là Mai gia của cháu nữa".



Dứt lời, Mai Linh liền gục xuống bàn bật khóc hu hu.