Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1011 :

Ngày đăng: 13:42 30/04/20


Mợ tư lại càng không đành lòng.



Mai Linh lại tiếp tục khóc lóc kể lể: “Dì ơi, dì sẽ không vứt bỏ cháu chứ? Có phải dì cũng không cần cháu nữa không? Hu hu hu hu, cháu đã không còn gì nữa rồi!”



“Chuyện này...” Mợ tư chợt cảm thấy do dự.



Nói thẳng ra, bây giờ bà thực sự không muốn làm một cây gậy chắn ngang nữa rồi.



Bà thực sự rất thích Tư Nhiên.



Thậm chí, bà còn có một suy nghĩ: Nếu như Tư Y Cẩm và Thẩm Tứ thật sự yêu nhau, chi bằng bà tác thành cho hai đứa nó đi.



Nhưng mà bây giờ nhìn thấy Mai Linh, mợ tư lại bắt đầu dao động.



Mai Linh lau nước mắt trên gương mặt rồi dùng ánh mắt đáng thương nhìn mợ tư: “Cháu thực sự rất thích anh Thẩm Tứ. Đến bây giờ, bên phía nhà cháu vẫn chưa biết tấm lòng này của cháu. Trước đây cháu không dám nói, bây giờ lại càng không. Nếu như cháu nói ra, có lẽ cháu sẽ bị đánh đến chết mất? Có nhiều lúc cháu nghĩ rằng, vì con là cháu gái nên cháu sẽ phải thừa kế tất cả, đúng không?”



Mợ tư lập tức mềm lòng: “Không phải là ta không cần cháu. Nhưng mà, cháu cũng thấy rồi đấy, chuyện của Thẩm Tứ, ta không thể làm chủ được. Trong bữa tiệc hôm đó, nó bảo công khai là công khai, ngay cả cơ hội ngăn cản ta cũng không có. Sau đó, ta định đi tìm nó để tính sổ, nhưng mà bên nhà gọi điện cho ta, không cho phép ta nhúng tay vào chuyện hôn sự của con cái. Vì vậy, cô Mai, thực sự xin lỗi. Những chuyện mà ta nói với cháu trước đây, cháu cứ xem như chưa từng xảy ra đi. Còn về việc cháu gặp chuyện không may, nếu như cháu có gì cần ta giúp đõ thì cứ nói, chuyện gì ta có thể giúp được thì nhất định ta sẽ giúp cháu.”



Mai Linh rưng rưng nước mắt, cô ta nhìn mợ tư: “Thật không ạ? Cháu thực sự có thể nhờ dì giúp đỡ ạ?”



Mợ tư gật đầu với vẻ mặt áy náy: “Đúng thế. Chỉ cần trong khả năng cho phép của ta thì nhất định ta sẽ không từ chối.”



“Bây giờ, cháu cũng không dám đòi hỏi quá nhiều. Dì có thể sắp xếp cho cháu một chỗ để đặt chân tạm thời không ạ?” Nói xong, Mai Linh nhanh chóng bổ sung: “Cháu không muốn ở trường nữa, dì ơi, dì có biết không? Ngày nào cháu cũng phải đối diện với ánh mắt khinh miệt của các bạn, sự đau khổ này...” Mai Linh không nói được nữa, cô ta lại nằm bò lên mặt bàn mà khóc.



Hai thành phố cách nhau không xa.



Hơn nữa, chỗ xảy ra chuyện lần trước chính là ở thành phố này.




Thoáng cái đã qua thêm mấy ngày.



Đã đến tháng mười hai dương lịch rồi, thời gian từ nay cho tới lễ cưới của Thẩm Lục và Sùng Minh và lễ cưới của Thẩm Nhị và Mạc Thu chỉ còn một tháng. Thẩm Thất không thể sống ung dung tự tại ở bên ngoài nữa rồi, gần đến ngày cưới, cô ngoan ngoãn mang chồng và bọn trẻ trở về Thẩm gia ở Đông Bắc.



Đúng như dự đoán, vừa về đến nhà, họ đã bị Thẩm lão phu nhân gọi vào phòng.



Đã đến cuối năm rồi, việc trong nhà rất nhiều.



Nhưng dù có bận hơn nữa thì Thẩm lão phu nhân cũng không quên hỏi thăm về tình hình của bọn trẻ.



Thẩm Thất kể hết chuyện đã xảy ra trong khoảng thời gian gần đây cho Thẩm lão phu nhân ngh. Cuối cùng, đề tài câu chuyện được Thẩm lão phu nhân chuyển sang Thẩm Tứ và Tư Y Cẩm.



“Tiểu Thất, cháu thấy chuyện anh tư của cháu và Tư Y Cẩm thế nào?” Cuối cùng, Thẩm lão phu nhân cũng không nhịn được nữa mà hỏi.



Thẩm Thất vừa cười vừa trả lời: “Bà ngoại, cháu còn có thể thấy thế nào nữa ạ? Chỉ cần anh tư thích thì cháu cũng thích! Hơn nữa, không phải Thẩm gia chúng ta đã chấp nhận rồi sao ạ? Nghe nói mợ tư và Tư Nhiên chơi đùa cùng nhau rất vui! Mợ tư vui đến nỗi quên cả trời đất, không chịu quay về luôn rồi.”



“Mợ tư của cháu là một người tốt trên mọi phương diện, chỉ có mỗi tính tự ti... Bỏ đi, đừng nói nữa. Tháng này trong nhà sẽ rất bận. Bây giờ cháu đang mang thai nên đừng lo lắng nhiều nhé.” Thẩm lão phu nhân xua tay rồi nói: “Cháu đã mang thai được hơn sáu tháng rồi nhỉ? Vẫn chưa đi khám xem là con trai hay con gái à?”



Thẩm Thất vừa cười vừa lắc đầu: “Chưa ạ. Nhật Ninh nói, cho dù là con trai hay con gái thì anh ấy đều thích ạ.”



Thẩm Thất giơ tay xoa nhẹ lên phần bụng nhô ra của mình, gương mặt tràn đầy hạnh phúc.



Lần này, toàn bộ quá trình mang thai của cô, Hạ Nhật Ninh đều có mặt, ngày nào hắn cũng chạy quanh cô.



Vì thế, cô cảm thấy vô cùng vừa lòng.