Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 108 :

Ngày đăng: 13:30 30/04/20


Thẩm Thất thiệt tình không muốn nhìn thấy khuôn mặt kia của Thẩm Ân Ân, vì vậy cho quản gia đem phòng khách của Thẩm Ân Ân sắp đặt cách phòng ngủ của mình xa một chút.



Chỉ là một tiếng đồng hồ, Thẩm Ân Ân đã xách theo túi lớn túi nhỏ xuất hiện ở trước cửa Cảnh Hoa trang viên.



Bảo vệ ở cửa đã nhận được tin, nhìn thấy Thẩm Ân Ân đến liền trực tiếp cho đi vào rồi.



Thẩm Ân Ân nhìn cái trang viên xa hoa đẹp đẽ này ở trước mắt, lập tức lộ ra nụ cười đắc ý.



Cô cưới cùng cũng vào ở được rồi!



Cô cuối cùng cũng có khoảng cách của mình với nam thần gần thêm một bước rồi!



Chỉ cần cô nắm chặt cơ hội, Hạ Nhật Ninh nhất định sẽ là của cô!



Thẩm Ân Ân đứng ở phòng khách mà quản gia đã sắp xếp cho cô, nhìn xung quanh, nhịn không được hỏi nữ hầu: "Hạ Nhật Ninh ở căn phòng nào?"



Nữ hầu ngẩng đầu nhìn thoáng qua Thẩm Ân Ân, sự khinh thường ở dưới đáy mặt không chút che giấu.



Cùng là con gái của Thẩm gia, chênh lệch sao lại tới lớn như vậy?



Nhưng mà, nữ hầu vẫn trả lời câu hỏi của Thẩm Ân Ân: "Thiếu gia cùng nhị thiếu phu nhân ở tầng trên."



Thẩm Ân Ân nghe xong, lập tức hét lên: "Cái gì? Xa như vậy! Không được, tôi muốn cùng bọn họ ở cùng một tầng! Tôi muốn đổi phòng!"



Nữ hầu không kiêu ngạo không siểm nịnh mà trả lời: "Thẩm tiểu thư, nơi này là Cảnh Hoa trang viên, không phải là biệt thự nhà cô. Phàm là bất kỳ một người nào bước vào Cảnh Hoa trang viên, đều phải tuân theo quy tắc của nơi này."



"Quy tắc?" Thẩm Ân Ân khinh thường từ lỗ mũi hừ ra một tiếng: "Vậy Thẩm Thất? Cô ấy có phải cũng phải tuân thủ quy tắc của nơi này không?"



"Nhị thiếu phu nhân là nữ chủ nhân của Cảnh Hoa trang viên, cô ấy đương nhiên là có thể làm bất cứ chuyện gì đấy." Nữ hầu trả lời.



"Tôi là em gái của cô ấy! Cô ấy đã có cái đặc quyền này, tôi đương nhiên cũng là có cái đặc quyền này rồi." Thẩm Ân Ân đặt mông ngồi ở trên ghế sa lon, một vẻ mặt vênh mặt hất hàm sai khiến: "Đi nói với Thẩm Thất một tiếng, tôi không thích ở căn phòng này! Tôi muốn ở kế bên của cô ấy!"



Nữ hầu đứng ở nguyên chỗ, bất động thanh sắc.



Tiếng la hét ầm ĩ của Thẩm Ân Ân, ồn tới mức trong nhà đều cuống cuồng lên.



Thẩm Thất đi tới: "Xảy ra chuyện gì vậy?"


Nhìn bóng lưng của Hạ Nhật Ninh, Thẩm Ân Ân không cam lòng lại lần nữa đi tới: "Nhật Ninh, bữa tối đã chuẩn bị xong rồi, chúng ta có thể ăn cơm chưa?"



Nói xong câu này, Thẩm Ân Ân cố ý kéo trang phục nữ hầu ở trên người, tỏ ra một vẻ rung động lòng người.



Hạ Nhật Ninh ngay cả một ánh mắt cũng lười cho cô, tiếp tục đi về phía trước.



Tiểu Xuân tiến lên thoáng một phát ngăn Thẩm Ân Ân lại: "Thật có lỗi, Thẩm tiểu thư. tổng tài không thích người khác dựa vào quá gần."



Thẩm Ân Ân hung hãn lườm tiểu Xuân.



Người đàn ông này chỉ là một trợ lý nho nhỏ, vậy mà cũng dám kiêu căng với mình như vậy?



Chờ mình làm nhị thiếu phu nhân của Hạ gia, tuyệt đối không thể bỏ qua hắn!



Tiểu Xuân không đếm xỉa đến ánh mắt hung tợn của Thẩm Ân Ân, cho đến khi Hạ Nhật Ninh lên lầu rồi, lúc này mới thả Thẩm Ân Ân, đi theo.



Tiểu Hạ tiểu Thu tiểu Đông ba người ở lại tại chỗ đợi chờ mệnh lệnh.



Hạ Nhật Ninh vừa vào cửa, liền nhìn thấy Thẩm Thất nằm sấp ở trên mặt bàn viết viết vẽ vẽ, sáp đến nhìn, Thẩm Thất đang ôn tập bài học.



Đưa tay nhẹ nhàng gãi gãi đầu của Thẩm Thất: "Chăm chỉ học tập như vậy?"



Thẩm Thất một vẻ mặt đau khổ mà trả lời: "Làm sao bây giờ? Em tốt nghiệp mới có hai năm, sao cảm thấy có rất nhiều thứ cũng đã trả lại cho thầy rồi?"



Hạ Nhật Ninh nhẹ cười, tựa vào trên mặt bàn, cười được rất là tùy tiện: "Có cần nghiêm túc đến như vậy không a? Có phải định sau này muốn trở thành nhà thiết kế đỉnh cấp của thế giới không? Vậy trang phục của anh sau này đều phải mặc những bộ thiết kế của em rồi a!"



Thẩm Thất hai mắt tỏa sáng: "Thật sự có thể chứ? Nếu như đường đường tổng tài của tập đoàn Hạ thị cũng mặc trang phục do em thiết kế... Trời ạ, chỉ tưởng tượng thôi mà cũng vui mừng đến chết rồi!"



Hạ Nhật Ninh khẽ cười, đưa tay tới kéo lấy tay của Thẩm Thất đi ra ngoài: "Được rồi, nhà thiết kế lớn của anh, anh đói bụng rồi, ăn cơm đi."



Thẩm Thất giờ mới phản ứng lại, là đã đến lúc ăn cơm tối rồi.



Hai người tay cầm tay từ trên cầu thang đi xuống, tiểu Xuân tiểu Hạ vì hai người mà kéo ra ghế.



Thẩm Thất ung dung mà ngồi xuống, từ trong khay của nữ hầu tiếp lầy khăn lông, chăm chú vệ sinh ngón tay.



Thẩm Ân Ân đột nhiên đi tới, đặt mông ngồi ở vị trí một bên của Hạ Nhật Ninh.