Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 117 :
Ngày đăng: 13:30 30/04/20
Tại sao lại có người liếm màn hình, sao đó lại kêu cô ấy là nữ thần chứ?
Thẩm Thất chưa từng phát trực tiếp qua bao giờ, nên cũng không hiểu những quy tắc này lắm.
Nhìn thấy sự việc đã được giải quyết xong, Thẩm Thất mới chào tạm biệt mọi người và xuống mạng.
Sau khi xuống mạng, Thẩm Thất mới định thần lại, rồi mới lấy điện thoại ra gọi cho Hạ Nhật Ninh: “Anh đã biết trước cả rồi ư?”
Hạ Nhật Ninh thản nhiên cười: “Ngốc à, từ giây phút cô ta ở lại Cảnh Hòa Trang Viên, thì anh đã biết mục đích của cô ta không đơn giản rồi. Thật ra em cũng biết mà, không phải sao?”
Thẩm Thất mặt ửng đỏ lên: “Xin lỗi anh, em đã đem rất nhiều phiền phức đến cho anh rồi.”
Hạ Nhật Ninh khẽ cười: “Không sao cả, anh rất thích những phiền phức này.”
Nếu không có những phiền phức này, thì hắn còn phải dùng thủ đoạn nhiều hơn nữa, mới ép được con thỏ con này cam tâm tình nguyện ở lại bên hắn.
Có được sự giúp đỡ của Thẩm Ân Ân, ngược lại hắn càng thoải mái hơn nữa.
Sau khi cúp máy, Hạ Nhật Ninh bèn gọi điện thoại qua Đức.
Điện thoại đó gọi cho Thẩm Lục.
“Lúc nãy cám ơn anh.” Hạ Nhật Ninh khẽ cười: “không ngờ tài năng của anh lại giỏi giang như vậy.”
Thẩm Lục yên lặng một hồi rồi nói: “Hãy bảo vệ Tiểu Thất cho tốt.”
“Nhất định.” Hạ Nhật Ninh kiên định nói: “Không ai có thể làm hại cô ấy được.”
“Ừ.” Thẩm Lục trả lời một cách đơn giản: “Tôi phải tiến hành trị liệu trong ba tháng, trong thời gian này tôi không thể liên hệ với thế giới bên ngoài nữa rồi.”
“Được, anh yên tâm, Tiểu Thất sẽ rất an toàn.” Hạ Nhật Ninh lập tức trả lời.
Thẩm Lục im lặng một lúc, sau đó gác máy.
Hạ Nhật Ninh sờ vào điện thoại, khóe miệng hắn cong lên bằng một nụ cười vô cùng cuốn hút.
Động tác của Tiểu Xuân rất nhanh
Ngày thứ hai, những cổ phiếu mà Thẩm Gia tham gia bị rớt rất nhanh.
Chưa đến mười giờ thì đã toàn bộ bị rớt xuống hết.
Liên tục trong ba ngày, những cổ phiếu này đã trở thành một đống rác thải.
Thẩm Thất mở miệng ra, vừa định nói tên trước kia của mình ra, thì lúc này điện thoại của Hạ Nhật Ninh chợt reo lên.
Hạ Nhật Ninh vừa nghe thấy tiếng chuông, bèn nghe máy ngay lập tức: “Anh?”
Giọng nói của Hạ Nhật Kỳ vô cùng gấp gút trong điện thoại: “Nhật Ninh, người con gái mà em muốn tìm, anh đã tìm được rồi!”
Bùm----- Đầu óc của Hạ Nhật Ninh chợt cảm thấy trống rỗng.
Tìm được rồi ư?
Người con gái mà hắn tưởng nhớ đến mười mấy năm nay, cuối cùng cũng tìm được rồi ư?
Vậy có nghĩa là, Thẩm Thất không phải người mà hắn phải tìm ư?
Cũng có nghĩa là...
Vết bớt chính giữa xương quai xanh của Thẩm Thất, thật sự chỉ là trùng hợp thôi ư?
Hạ Nhật Ninh bỏ Thẩm Thất ra, xoay người rời khỏi.
Thẩm Thất thấy Hạ Nhật Ninh đột nhiên buông cô ra, không biết tại sao, cô cảm thấy bất an vô cùng.
Cô cứ cảm thấy, sắp có thứ gì đó quan trọng phải rời xa cô.
Sau khi Hạ Nhật Ninh rời khỏi, hắn mới nói tiếp: “Anh, có thật anh không tìm sai người không?”
Hạ Nhật Kỳ nói trong điện thoại: “Anh không phải tên khờ đâu, anh đã đối chiếu qua rất nhiều thứ, rất nhiều thứ đều trùng với tình hình mà em đã từng nói. Vả lại vết bớt giữa xương quai xanh của cô ấy, anh đã tìm người giám định qua rồi, hoàn toàn đo trời sinh, chứ không phải do lúc sau mới hình thành. Và lại cô ấy cũng có nhắc đến, năm đó cô đã bỏ lỡ một cuộc hẹn, đến bây giờ cô ấy vẫn luôn tìm kiếm tung tích của em. Dù sao thì lúc đó chúng ta cũng bí mật qua đó thực hiện nhiệm vụ, không ai biết được thân phận của chúng ta cả. cô ấy vẫn luôn tìm không được em thì cũng là điều đương nhiên.”
Hạ Nhật Ninh bất chợt xoay đầu qua nhìn Thẩm Thất.
Nếu người con gái mà hắn đang tìm đã quay về. Vậy thì, Thẩm Thất nên làm sao đây?
Đột nhiên, Hạ Nhật Ninh không muốn người con gái đó quay về nữa.
Bởi vì trong tim hắn, đã có một người phụ nữ khác rồi.
Hạ Nhật Kỳ nói: “Nhật Ninh, em sao vậy? Nghe được tin này, sao em lại không hề vui mừng chút nào vậy?”
Hạ Nhật Ninh nhẹ nhàng nói: “Anh, có lẽ em... đã thay lòng rồi.”
Hạ Nhật Kỳ ngây người ra: “Là sao?”