Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 1181 :
Ngày đăng: 13:44 30/04/20
Thẩm Duệ gật đầu, rồi nói: “Đúng đấy. Vì vậy chúng ta đưa ra quy định này. Bất luận xảy ra mâu thuẫn gì, đều có thể đề xuất, công khai quyết đấu! Bên thua cuộc, chập nhận chịu thua. Bên thắng cuộc, không được phép lấn tới. Chúng ta tuyệt đối không được tiêu hao lực lượng của nội bộ.”
Tư Nhiên tỏ ra tán thành: “Đúng đấy, mai sau chúng ta lớn lên, đều là cùng một giới. Sớm muộn gì mọi người cũng sẽ có liên quan tới nhau, những trò đùa lúc còn nhỏ, sao có thể coi là thật chứ?”
Cung Tử Á cảm thấy hôm nay lại được học hỏi thêm.
“Cảm ơn hôm nay các cậu đã bên cạnh tớ, tớ không sao rồi.” Cung Tử Á lắc đầu nói: “Các cậu cứ đi bận việc của mình đi.”
Thẩm Duệ tiếp tục nói: “Như vậy đi, hôm nay cậu cũng không cần ở lại trường học nữa, về sớm nghỉ ngơi đi. còn về phía gia đình cậu...”
Cung Tử Á lập tức trả lời nói: “Tớ sẽ nói chuyện với gia đình, hôm nay trường học tổ chức lễ hội, tớ không may bị va vào, đã bôi thuốc rồi, không vấn đề gì đâu.”
Những người khác đều hài lòng gật đầu cười.
Cung Tử Á thật sự là rất ngoan, và biết điều.
Học viện Quý tộc Duệ Hà, không thể để xảy ra chuyện bê bối.
Thật ra nếu xử lý cho Gia Cát Du Du nghỉ học, cũng là chuyện bất đắc dĩ.
Nếu chuyện bê bối bùng phát, cổ phiếu của Học viện Quý tộc Duệ Hà chắc chắn sẽ bị sụt giảm!
Đây là kết quả mà Thẩm Hà và Thẩm Duệ đều không muốn nhìn thấy.
Vì vậy mới nói Cung Tử Á là một cô gái thông minh.
Cô bé biết dừng đúng mực, sau khi dạy cho Gia Cát Du Du một bài học, lập tức quay sang nể mặt Thẩm Hà, và công khai tuyên bố, người mà mai sau cô bé muốn trung thành là Thẩm Hà, và sẽ làm việc cho Thẩm Hà.
Việc này cũng coi như tuyên bố với mọi người, đường hướng tương lai của cô bé, Nếu ai bắt nạt mình, tức là đánh vào mặt Thẩm Hà, những người khác sẽ phải suy nghĩ đắn đo.
Thẩm Hà cũng rất thích Cung Tử Á, chính vì cô gái này đủ thông minh. Trong lúc gặp tình huống khốc liệt, vẫn có thể lộn ngược dòng, nhanh chóng bình tĩnh lại lựa chọn phương án ứng phó.
Cho dù tâm tính của cô bé còn chưa đủ vững, cho dù những gánh nặng tâm lý của cô bé cần chuyên gia tư vấn tâm lý hỗ trợ, nhưng những sai sót nhỏ này vẫn không làm lu mờ, vẫn không thể che đi những phẩm chất ưu tú trong cô bé.
Thẩm Thất mới là người ngồi trên ghế chỉ đạo thật sự.
Những người khác cũng lần lượt mang quà lên tặng, Vưu Tâm Nguyệt mở từng món quà ra xem, món nào bà thích là đeo lên luôn.
Con của Hạ Nhật Kỳ vẫn còn nhỏ, con rụt dè đi lên tặng quà, Vưu Tâm Nguyệt bế ngay cháu lên, rồi cho cháu một cái lì xì rất to.
Món quà Thẩm Duệ tặng cũng rất đặc biệt, cậu đã tìm thợ thêu từ đầu mùa xuân, mười mấy người thợ, thêu mất hơn nửa tháng trời, thêu lên một bức tranh hoành tráng nói về cuộc đời tươi đẹp của Vưu Tâm Nguyệt.
Sờ vào bức tranh thêu này, Vưu Tâm Nguyệt chợt thấy cảm xúc bồi hồi.
Nửa cuộc đời bà như con ngựa bất kham, giờ có được một tuổi già an nhàn, cũng là nhờ vào cô con dâu và đứa con trai hiếu thảo.
Nếu không phải nhờ vào Thẩm Thất, bây giờ chắc bà vẫn bị Hạ gia loại ra khỏi danh sách.
Nghĩ lại những chuyện khốn nạn trước đây bà đã làm, Vưu Tâm Nguyệt cảm thấy nợ Thẩm Thất và cháu trai cháu gái quá nhiều, mai sau bà sẽ đối xử tốt gấp đôi với các con các cháu.
Món quà Hạ Thẩm Châu tặng, là một đôi ngọc như ý tinh phẩm.
Đôi ngọc như ý này là bảo bối Hạ Thẩm Châu tự bỏ tiền ra, nhờ người đấu giá mua được.
Tuy món quà này không quá đặc biệt, nhưng đây là món quà đầu tiên cháu trai nhỏ tự kiếm tiền mua tặng, Vưu Tâm Nguyệt cảm thấy rất mãn nguyện.
Các món quà đều được tặng hết rồi, Thẩm Thất vừa cười vừa nói: “Cách lễ mừng thọ còn có ba ngày, chắc mấy ngày hôm nay trong nhà rất bận rộn. Mọi người ai có thể giúp được một tay cứ cố gắng đóng góp.”
“Vâng.” Mọi người trong nhà cùng trả lời.
Sau đó mọi người trong nhà cười nói với nhau rất vui vẻ.
Trong lúc ăn cơm, Hạ Nhật Ninh đột nhiên quay sang nói với Hạ Nhật Kỳ: “Anh cả, anh ở bên ngoài bao nhiêu năm rồi, vẫn chưa muốn quay về sao?”
Hạ Nhật Kỳ lắc đầu nói: “ở bên ngoài cũng rất tốt. Em cứ để anh lười biếng một chút đi.”