Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1187 :

Ngày đăng: 13:45 30/04/20


Lấy được số phòng trên thông báo, tất cả học sinh đều hào hứng láy xe chở hành lý đem đồ vào trong ký túc xá ở.



Các trường trung học hoặc đại học bình thường, khi vào ở, trên cơ bản chỉ mấy túi, sau đó liền thống nhất đi nhận ga giường các loại bên nhà trường.



Học viện quý tộc Duệ Hà thì không như thế.



Tuy rằng, đồ đạc mỗi ký túc xá đều tiêu chuẩn cả. Tất cả đều được làm từ tơ lụa, mỗi bộ ga giường đều trị giá tám mươi tám triệu. Ly nước và các vật dụng khác của học sinh đều đạt tiêu chuẩn, tất cả đều được đặt hàng thủy tinh cao cấp từ nước ngoài.



Thế nhưng, học sinh vẫn có đồ dùng cá nhân của họ.



Ví dụ như dép, áo ngủ, đồ trang điểm, trang sức v.v vật được yêu thích nhất của mình, những thứ này đều là mỗi cá nhân đem theo.



Mỗi ký túc xá đều là bốn phòng hai sảnh, một nhà bếp, mỗi phòng đều có sắp xếp nhà vệ sinh riêng.



Tiêu chuẩn của mỗi phòng bao gồm giường được đặt làm ở cửa tiệm chuyên làm đồ da, ghế sofa bàn nhỏ cùng kiểu, thảm được đan bằng thủ công, tủ quần áo đều được làm ở cửa hàng gia dụng nổi tiếng. Tiêu chuẩn của phòng khách: Ghế sofa ngồi được sáu người, tranh sơn dầu, mỗi ngày đều đúng giờ thay hoa tươi và bình hoa thủy tinh của Swarovski, tất cả các thiết bị gia dụng thông minh, phòng bếp v.v



Phòng của nữ sinh lấy màu hồng phấn làm chuẩn, ký túc xá nam là màu xanh nhạt làm chính.



Phòng mỗi người đều không vượt quá 40m.



Dù là như thế, khi học sinh vào ở, vẫn không kiềm được mà cảm khái phòng nhỏ, nhưng lại rất ấm cúng.



Bởi vì đây là thế giới mà học sinh tự thiết kế tự tay làm tự mình tham dự, cho nên dù không gian nhỏ hơn, họ đều cảm thấy rất vui!



Vừa bắt đầu, những bạn học bình dân còn chưa hiểu tại sao họ lại nói là phòng nhỏ quá.



Nhưng chờ đến khi mọi người lũ lượt mà tới, họ cuối cùng hiểu được hàm ý câu nói này.



Chỉ thấy các bạn nhà giàu bản xứ, mỗi người đều theo một đoàn xe dọn nhà.
Cứ như thế, học sinh trung học và đại học học viện quý tộc Duệ Hà, cứ vui vẻ mà vào ở trong trường.



Ngày đầu vào ở, mọi người lại vui vẻ mà tổ chức một party lớn để ăn mừng.



Mọi người đang chơi vui, Tư Nhiên đột nhiên đến tìm Thẩm Hà: “Tiểu Hà, em có thể đến đây một chút không?”



Thẩm Hà đặt ly rượu trên tay xuống, quay người đi theo Tư Nhiên rời khỏi hội trường, nhìn thấy biểu cảm ngưng trọng của Tư Nhiên, Thẩm Hà liền không kiềm được hỏi: “Anh Tiểu Nhiên anh bị sao thế? Sắc mặt sao lại khó coi đến vậy?”



Tư Nhiên không nói chuyện, chỉ là từ sau lưng lấy ra bức công hàm đưa cho Thẩm Hà.



Thẩm Hà nhận lấy và xem, mắt liền mở to ra.



Đây là thư mời của trường đại học Columbia.



“Anh khi nào thì xin nhập học trường đại học này?” Thẩm Hà không kiềm được ngẩng đầu nhìn Tư Nhiên, với vẻ không hiểu: “Tại sao em không hay tin gì cả?”



“Xin lỗi, Tiểu Hà.” Tư Nhiên đột nhiên đưa tay kéo Thẩm Hà vào lòng, dùng sức ôm thật chặt: “Xin lỗi! Anh không thể học đại học cùng em! Đội của anh cần có anh, anh cần dẫn họ đến Mỹ học tập!”



Thẩm Hà mơ màng một lúc, sau đó liền ôm chặt lấy sau lưng của Tư Nhiên, khẽ vỗ vai anh ấy nói: “Anh Tiểu Nhiên, rốt cuộc là chuyện gì?”



“Tiểu Hà, em biết đó, những người trong đội của anh, phần lớn đều không được đào tạo gì. Anh không muốn cuộc đời họ có sự tiếc nuối gì, cho nên anh quyết định đi đào tạo năm năm ở nước ngoài. Tiểu Hà, chờ anh năm năm! Chờ anh trở về!” Tư Nhiên đột nhiên càng dùng sức hơn: “Đừng vội đưa ra quyết định gì, chờ anh quay về!”



“Anh Tiểu Nhiên, nếu anh đã đưa ra quyết định, thế thì cứ đi mà làm!” Thẩm Hà nhỏ giọng nói: “Cậu và mợ biết chưa?”



“Ừm.” Tư Nhiên gật đầu: “Họ đều đồng ý cả. Bên phía Mai gia anh cũng đã thu xếp xong, anh có thể vừa lo sự nghiệp vừa học tập, chính là có thể không có thời gian quan tâm em. Không có anh bên cạnh, em phải chăm sóc thật tốt cho mình, phải bảo vệ thật tốt cho bản thân, nghe rõ chưa?”



“Em biết rồi.” Thẩm Hà yên tĩnh nói: “Tại sao lại đột ngột như vậy? Em cái gì cũng chưa chuẩn bị cả, em còn chưa chuẩn bị quà nhập học cho anh.”